Điều tốt khi bạn tự mãn “đúng cách”

Nguồn cảm hứng “ảo”

Những người tự mãn thường là những người có tài. Bởi vì khi họ làm được điều gì

đó, họ mới cảm thấy kiêu hãnh. Đó là cảm xúc tự nhiên ở mỗi chúng ta. Dù cho họ

khiêm tốn bên ngoài đến đâu thì thẳm sâu trong họ cũng có đôi chút tự hào. Sự tự

mãn này sẽ là một cảm xúc tích cực giúp họ làm được nhiều điều hơn thế, nếu họ

biết tận dụng. Vì những người tự mãn về khả năng của mình luôn có cảm giác

rằng, họ tài giỏi, họ có thể làm được nhiều thứ. Nếu giữ được nguồn cảm hứng đó

và bắt tay vào thực hiện mục tiêu, khả năng thành công là rất cao.

“Chất xúc tác” từ dư luận

Khi bạn tự mãn, sẽ có nhiều người không đồng tình. Họ cho rằng bạn không hề

giỏi, chẳng qua bạn “ăn may”. Nhiều người sẽ ghét ngầm và tìm cách để hạ bệ

bạn. Điều này sẽ thôi thúc bạn, khiến bạn không thể đứng yên tại chỗ mà hài lòng

với những gì đã có. Bạn sẽ tìm cách chứng minh với mọi người rằng họ đã sai, và

bạn có tài năng thật sự chứ không hề ảo tưởng như họ nghĩ. Đôi khi nên cảm ơn

những người ghét bạn, vì nhờ họ, bạn càng lúc càng đạt được nhiều thứ. Nếu mọi

thứ quá êm đềm, chắc gì bạn chịu cố gắng đến cùng?

Áp lực không cho phép bạn thất bại

Sự tự mãn dễ khiến bạn mắc phải sai lầm. Và chính những điều đó là bài học đắt

giá cho bạn. Khi đã nếm trải kinh nghiệm, bạn sẽ dễ dàng bứt phá hơn. Những

người tự mãn thường rất cầu toàn. Họ không cho phép bản thân mình thất bại và

bỏ cuộc. Nên những lúc họ tuột dốc, họ sẽ có dịp nhìn lại mình và biết “tự mãn”

đúng cách.

Tự mãn nhưng phải biết lắng nghe

Bạn có quyền tự hào về những gì bạn làm được, nhưng không nên bác bỏ ý kiến từ

người khác. Một người tự mãn nhưng biết lắng nghe, họ sẽ luôn giữ vững thành

công của mình. Ngược lại, nếu điều gì bạn cũng cho là đúng, bạn rất dễ bị người

khác nắm được điểm yếu và bạn sẽ “lụi tàn” nhanh chóng. Góp ý của người khác

sẽ là chiếc “chìa khóa vàng” giúp bạn thành công. Một người không thể làm nên

chuyện, nhưng nhiều người cùng gộp ý tưởng lại, cho dù bạn có tự mãn đến đâu đi

nữa thì mọi người đều phải công nhận khả năng của bạn.

Một lần tôi quyết tâm thử tắm nước lạnh một lần xem sao? Thử tắm một lần nước

lạnh chắc cũng không chết được đâu, phải thử để xem sức chịu đựng của mình

chứ? Thế là lấy hết can đảm dội nước lên người run cầm cập, trấn tĩnh mình rằng

có lạnh đâu? Chính suy nghĩ có lạnh đâu làm việc tắm nước lạnh trở nên dễ dàng

hơn đối với tôi. Và bây giờ thì việc tắm nước lã trở nên bình thường, giờ tôi tiết

kiệm được nhiều thời gian để làm việc khác sau lần đó.

Một ví dụ nữa đó là học tiếng anh nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ mình có đủ khả

năng dẫn người khách nước ngoài đi thăm thú cảnh đẹp thành phố mình cả. tôi

luôn nghĩ mình dẫn họ đi thì biết nói gì đây? Họ hỏi mình chi tiết về một điểm gì

đó mình không có thông tin, không đủ từ mới thì biết nói gì đây? Không tự tin về

kiến thức của mình và khả năng tiếng anh nên tôi từ chối tất cả những lời bạn bè rủ

đi cùng nói cho quen.

Thời gian cứ trôi đi bạn tôi nói ngày càng tốt, tôi thì lụi dần rồi một hôm tình cờ đi

trên đường gặp hai vợ chồng người khách nước ngoài hỏi đường, họ đi cùng

đường với tôi ban đâu tôi định không đi cùng nhưng tôi lấy hết can đảm tự nói với

bản thân mình “Hãy cho mình một cơ hội nào, tự tin lên nào” chính đoạn đường

đó đã cho tôi cơ hội, hai người đã mời tôi làm hướng dẫn cho họ ngày hôm đó.

Từ buổi nói chuyện tình cờ đó tôi tự tin hơn, nói chuyện thường xuyên hơn và bây

giờ nói tiếng anh đối với tôi chỉ là chuyện nhỏ. Nếu hôm đó tôi chỉ đường xong rồi

bỏ đi thì chắc tôi vẫn tự ti sợ khả năng tiếng anh của mình. Và cả việc tôi chưa

từng nghĩ mình sẽ được đăng bài trên mực tím nhưng một lần can đảm quyết tâm

mình phải thử thì mới biết được bài mình được hay không chứ? Kết quả là sau một

thời gian tôi đã có bài được đăng trên MTO, thật không thể nói hết được cảm xúc

khi biết tin hạnh phúc trào dâng tôi đã thoát ra khỏi cái vỏ ốc được xây bằng

nguyên liệu “SỢ THẤT BẠI”.