
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Quỹ tín dụng nhân dân (QTDND) là loại hình tổ chức tín dụng
(TCTD) hợp tác xã hoạt động trong lĩnh vực tiền tệ, ngân hàng, có
địa bàn hoạt động chủ yếu ở khu vực nông nghiệp, nông thôn; bộ
máy tổ chức được xây dựng theo mô hình kinh tế hợp tác, hoạt động
chủ yếu là huy động vốn để cấp tín dụng và dịch vụ ngân hàng cho
các thành viên của mình.
Là loại hình TCTD hợp tác hoạt động theo nguyên tắc tự
nguyện, tự chủ, tự chịu trách nhiệm về kết quả hoạt động, thực hiện
mục tiêu chủ yếu là tương trợ giữa các thành viên sinh sống và thực
hiện các hoạt động sản xuất kinh doanh ở trong khu vực nông
nghiệp, nông thôn, một khu vực được cho là rất nhạy cảm và dễ bị
tổn thương trước các điều kiện ngoại cảnh. Các QTDND đã huy
động được một khối lượng vốn nhàn rỗi đáng kể trong các tầng lớp
dân cư, cho các thành viên vay phát triển sản xuất. Từ đó góp phần
vào việc phát triển kinh tế địa phương, khôi phục được một số làng
nghề truyền thống, giải quyết được nhiều công ăn việc làm cho hàng
ngàn người lao động, cải thiện đời sống, vật chất tinh thần của thành
viên, hạn chế và đẩy lùi nạn cho vay lãi ở nông thôn; góp phần thực
hiện chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước về xoá đói giảm
nghèo, xây dựng nông thôn theo hướng công nghiệp hoá hiện đại
hoá. Tuy nhiên, hoạt động của các QTDND cơ sở vẫn còn nhiều hạn
chế, như trình độ chuyên môn nghiệp vụ của cán bộ chưa cao, việc
chấp hành điều lệ, các quy định của Nhà nước chưa nghiêm, cho vay
sai đối tượng, hồ sơ vay vốn chưa đảm bảo yếu tố pháp lý, cho vay
ngoài thành viên, ngoài địa bàn, công tác thẩm định cho vay vốn sơ
sài, dẫn đến chất lượng tín dụng chưa đảm bảo, nợ quá hạn (NQH)