Đ bài: Ngh lu n văn h c: M i quan h gi a tâm và tài c a ng i sáng tác văn ườ
ch ngươ
Bài làm
B n ch t c a ngh thu t là sáng t o. Đ sáng t o, ng i ngh sĩ ph i có tài năng và tâm ườ
huy t. Bàn v văn ch ng nói riêng, cũng nh ngh thu t nói chung, x a nay có r t nhi uế ươ ư ư
ý ki n. Có ng i đã m n m t câu th trong Truy n Ki u c a Nguy n Du: “Ch tâm kiaế ườ ượ ơ
m i b ng ba ch tài”, l i có ng i cho r ng “Văn ch ng tr c h t ph i là văn ch ng” ườ ươ ướ ế ươ
… Hi u nh th nào v nh ng ý ki n đó là đi u không d dàng. ư ế ế
Bi t bao ng i đã nói đn cái “tâm” trong quá trình sáng t o văn ch ng, ngh thu t c aế ườ ế ươ
ng i ngh sĩ. Tâm h n, t m lòng c a ng i ngh sĩ là h t s c quan tr ng. Có ng iườ ườ ế ườ
kh ng đnh r ng cái “tâm” y là y u t tr c h t c a ngh thu t, là đi u không th thi u ế ướ ế ế
trong tác ph m c a ngh sĩ.
Trong văn ch ng, qu th c ch tâm chi m m t vai trò r t l n. Đó là đi u không ai cóươ ế
th ph nh n đc. Nh ng t t nhiên, không th đa nó lên v trí đc tôn mà xoá nhoà h t ượ ư ư ế
các y u t khác. Dù cái tâm có cao đn đâu, t m lòng có r ng m đn ch ng nào cũngế ế ế
không th quên cái tâm c a ng i ngh sĩ. Không có tài năng, không th g i đó là văn ườ
ch ng. Ph i có c hai đi u y, anh m i sáng t o nên m t tác ph m có giá tr . “Ch tâmươ
kia m i b ng ba ch tài” là đ cao ch tâm nh ng v n kh ng đnh v trí tài năng, kh ng ư
đnh cái thiên phú c a ng i c m bút. Có th nói ý ki n này đã bao quát c quá trình sáng ườ ế
t o tác ph m ngh thu t, đt ra yêu c u l n đi v i ngh sĩ. Ph i k t h p gi a tài năng ế
đi tâm huy t c a mình.ế
Nh ng khi đ cao cái tâm,ta c n l u ý đn quan ni m “Văn ch ng tr c h t ph i là vănư ư ế ươ ướ ế
ch ng”. Đi u y li u có đi l p v i “Ch tâm kia m i b ng ba ch tài” c a Nguy n Duươ
hay không? M t bên đ cao cái tâm, t m lòng ng i ngh sĩ, m t bên l i đt ra cái “tr c ườ ư
h t” câu văn ch ng. N u chú ý đn cái “tr c h t” này, ta s không ph nh n ý ki n đóế ươ ế ế ướ ế ế
“Văn ch ng tr c h t ph i là văn ch ng” có nghĩa là sau n a m i đn t m lòng, tâmươ ướ ế ươ ế
huy t, sau n a m i vì cu c đi, vì con ng i… N u ch a là văn ch ng thì nó còn vì aiế ườ ế ư ươ
đc n a, mà là m t cái gì khác m t r i, m t th thuy t giáo, m t s th t l ch s , hay cóượ ế
khi là nh ng dòng, nh ng ch vô nghĩa… Ta không th cho ý ki n này là sai, nh ng rõ ế ư
ràng ch a đy đ. Văn ch ng ph i đt song hành tài năng và tâm huy t c a ng i sángư ươ ế ườ
t o. N u ch hi u theo m t chi u “văn ch ng” s nh m t bông hoa đp và vô h ng, ế ươ ư ươ
không có h n. L i văn óng , k t c u h p d n nh ng không có linh h n thái văn y có ế ư
cũng nh không. Ph i có cái tâm trong sáng cao đp, chi ph i thì cái tài năng m i có đtư
mà “d ng võ”. Đc m t câu văn, ta ng c nhiên thán ph c tr c vi c s d ng câu ch tài ướ
tình c a tác gi : đc m t cu n truy n ta s ng s t th y nhà văn s p đt ra nh ng di n
bi n b t ng . Nh ng nh n ra t m lòng thi t tha c a tác gi đng sau t ng câu ch , ta sế ư ế
th y yêu quý câu chuy n đó bi t bao… Ta th y r ng chính t t ng đp đ c a tác gi ế ư ưở
đã làm sáng lên tài năng, sáng lên c t truy n “Văn ch ng”, n u hi u theo m t nghĩa th t ươ ế
đy đ, bao hàm c tài năng và tâm huy t c a tác gi , thi u m t trong các y u t y, “văn ế ế ế
ch ng” đâu còn là văn ch ng n a.ươ ươ
Nh th không th coi “Văn ch ng tr c h t ph i là văn ch ng”; mà cái tr c h t” yư ế ươ ướ ế ươ ướ ế
ph i là t m lòng, t t ng ng i ngh sĩ. Nguy n Tuân cũng chính là nhà văn đã t ng ư ưở ườ
quan ni m: “Văn ch ng tr c h t ph i là văn ch ng, ngh thu t tr c h t ph i là ươ ướ ế ươ ướ ế
ngh thu t”. Nh ng cũng chính ông, h n ai h t đã su t đi c ng hi n cho m t n n ngh ư ơ ế ế
thu t vì con ng i. M i tác ph m r c r nh t, l p lánh nh t c a ông v n là ánh sáng ườ
h ng con ng i t i cái thiên l ng . “Văn ch ng tr c h t ph i là văn ch ng” ch aướ ườ ươ ươ ư ế ươ ư
đ, văn ch ng tr c h t còn ph i là cái tâm trong sáng và tha thi t. Đó cũng là đi u ươ ư ế ế
chúng ta c n bàn t i trong quan ni m v m i quan h gi a ch “tâm” và ch “tài” c a
ng i sáng tác văn ch ng.ườ ươ
Tài năng và tâm huy t là hai y u t không th tách r i trong sáng t o ngh thu t. Cái tàiế ế
nh cái tâm đ “cháy lên”, cái tâm nh có cái tài mà “t a sáng “Cháy lên đ mà t a sáng”
(Raxun Gama Top) là n i dung c a tác ph m, là cái đích sáng t o c a ngh sĩ
Raxun Gamzatop trong Đaghextan c a tôi” đã nói r ng: “Gi ng nh ng n l a b c lên t ư
nh ng cành khô, tài năng b t ngu n t nh ng tình c m m nh m c a con ng i“Th sinh ườ ơ
ra t tình yêu và lòng căm thù, t n c i trong sáng hay t nh ng gi t n c m t cay ườ ướ
đng”. Th ca cũng nh văn ch ng, ngh thu t nói chung đu ph i b t ngu n t t m ơ ư ươ
lòng và tài năng c a ng i ngh sĩ, tài năng và t m lòng là hai cánh chim nâng tác ph m ườ
lên đnh cao. Hai cánh chim y m nh m bao nhiêu thì tác ph m s bay xa và bay cao b y
nhiêu.
Nhà văn ph i là ng i đi tìm cái h t ng c n d u sâu trong tâm h n ng i” ( Nguy n ườ ườ
Minh Châu). Quá trình đi tìm” y không đn gi n , ng i ngh sĩ ngoài cái tâm ra, ph i ơ ườ
có tài năng khám phá, n m b t, ph i nh n ra viên ng c quý l p lánh bên trong. Viên Mai
nói r ng “Tài gia tình chi phát, tài t th nh tình t c thâm” (Tài là tinh phát ra, tài cao t
tình sâu). Cái tài đi li n v i cái tâm, l i văn óng câu văn trau chu t là tài năng nh ng ư
cái th n di t c t t m lòng anh không th tr thành nhà văn n u anh không có tài ế
năng, đ tr thành m t cái tâm cao quý. Anh ph i có b n lĩnh v ng vàng, ph i dũng c m
nhìn vào s th t và ph i bi t “kh i lên con ng i ni m tr c n, ý chí ph n kháng cái ác, ế ơ ườ
khát v ng khôi ph c b o v nh ng cái t t đp” (Aimatop Khi cu c s ng đau th ng, anh ươ
không th cho phép mình r i làng “xa nh ng đau th ng” (Paplop Nêruđa). N u anh là nhà ươ ế
văn thì anh ph i g n bó v i cu c đi này, g n bó v i s th t này đng đ cho cái tài c a
mình sa vào cái ánh trăng l a d i”, anh hãy đ cái tài h ng vào “ti ng đau kh kia thoát ướ ế
ra nh ng ti ng l m than” (Nam Cao) ế
Nam Cao là m t nhà văn có tài, nh ng h n h t ông là m t nhà văn chân chính. Cũng vi t ư ơ ế ế
v xã h i Vi t Nam đau th ng và tăm t i tr c Cách m ng tháng Tám, nh ng ông không ươ ướ ư
dùng cái tài c a mình đ vi t v “con đng sáng” nh Hoàng Đo, ông không t l a d i ế ườ ư
lòng mình, v lên cái o t ng, h vô. N u con đng sáng, Hoàng Đo không mang ưở ư ế ườ
m t nét nhìn chân th c và g n gũi v i cu c s ng th c t i c a xã h i có tài l i đt l m
ch thì Nam Cao cái tài và cái tâm h t s c nhu n nhuy n v i nhau, t m t câu ch , m t ế
chi ti t m t c t truy n…. Ch nào cũng thâm nhu n tình c m, t m lòng c a nhà văn.ế
Chính tài năng và tâm huy t y đã giúp ông d ng lên m t Đi Th a, m t S ng mòn…v iế
nh ng cu c s ngáo c m ghì sát đt”, “ch t đc ngay trong s s ng”. Ng i đc đau ơ ườ
đn n i đau đn c a nhân v t, d n v t tr trăn tr c n i đau kh c kho i c a m i s ướ
ph n, cu c đi… Có ai không nh c nh i khi ch ng ki n m t h luôn đ cao nguyên t c ế
tình th ng nh ng chính cái cu c đi này l i xô đy h , khi n chính anh l i vi ph mươ ư ế
nguyên t c tình th ng; M t nhân v t Th h n m t l n nh n ra mình nh nhen, ích k ươ ơ
th m chí đc ác, Th đã khóc cho cái ch t t m h n y… Cái tâm h n luôn gi v ng ni m ế
tin vào con ng i c a Nam Cao đã khi n nhà văn hi u sâu xa cu c v t l n d d i gi a cáiườ ế
thi n và cái ác, gi a lí trí cao c và d c v ng th p hèn c a m i con ng i, nh n ra khát ườ
v ng h ng v ánh sáng c a con ng i. Trong truy n ng n Chí Phèo, khi d ng lên hình ướ ư
nh “con qu d c a làng Vũ Đi”, nhà văn đã phát hi n ra ánh sáng l ng tri còn le lói ươ
trong con ng i h n, đ lúc nào đó nó bùng cháy lên, d d i mãnh li t: “Ai cho tao l ngườ ươ
thi n?” “Làm th nào đ m t đc nh ng v t m nh chai trên m t này?”… Câu h i nh c ế ượ ế
nh i đau đn y c a Chí Ph i chăng cũng chính là câu h i xoáy trong lòng Nam Cao v s
ph n c a con ng i tr c cu c đi. Nam Cao đc x p vào hàng nh ng nhà văn l n c a ư ướ ượ ế
ta vì nh ng tác ph m c a ông đã hy sinh t tài năng, n c m t, t khát v ng h nh phúc ướ
cho con ng i, và s th u hi u c a con ng i: “Chao ôi! Đi v i nh ng ng i xungườ ườ ườ
quanh ta n u không có tâm mà tìm hi u h , ta ch th y h gàn d , ngu ng c, x u xa, b nế
ti n toàn nh ng c đ ta tàn nh n, không bao gi ta th y h đáng th ng, không bao ươ
gi ta th ng”. ươ
Nhà văn ph i là ng i “kĩ s tâm h n” nghĩa là anh v a ph i có tài năng, v a ph i có tâm ườ ư
huy t, ph i khám phá nh ng bí n trong tâm h n con ng i… Tâm và tài c a nhà vănế ư
ph i h ng v cu c đi này. “Nhà văn là ng i cho máu” (Enxa Triôlê), nhà văn ph i l y ướ ườ
máu nóng c a mình ti p cho máu nóng cu c đi ti p t c dào d t ch y. Nhà văn ph i c ng ế ế
hi n tài năng c a mình đ vun đp cho “cây đi mãi mãi xanh t i”.ế ươ
Trong sáng t o văn h c, ng i ta hay nh c đn nh ng kho ng vô th c con ng i. Ngh sĩ ườ ế ườ
Puskin làm th ngay c trong gi c ng . Hoàng C m vi t bài Lá diêu bông trong tâm tr ngơ ế
h t s c l lùng. Nh ng giây phút vô th c y không ch là vô th c, là “tr i cho” mà là sế
k t tinh tài năng và tâm huy t trong m c đ nào đó c a ng i sáng t o. Nh ng trăn tr ,ế ế ườ
suy t , nh ng d đnh bao ngày đn m t gi kh c nào đó b ng b ng d y: tài năng đnư ế ế
phút xu t th n….Khi đó, xúc c m trào dâng, ng i ngh sĩ sáng t o ra nh ng tác ph m ườ
mà chính mình cũng không ng t i. Cái tâm và cái tài đã k t h p nhu n nhuy n và phát ế
huy cao đ, nh ng bài th , nh ng chi ti t xu t hi n trong lúc này bao gi cũng có giá tr ơ ế
muôn đi.
Nguy n Du vi t Truy n Ki u b ng tài năng vĩ đi, nh ng cũng chính là b ng “nh ng ế ư
đi u trông th y mà đau đn lòng” Có tài năng mà không có tâm huy t anh s ch t o ra ế
nh ng tác ph m vô giá tr , có khi còn là “nh ng ni m tin mù quáng”, nói nh Pôn Êluya. ư
Nh ng có tâm huy t cũng ph i có tài năng thì tác ph m m i đng v ng đc v i nh ngư ế ượ
th thách c a cu c đi.
M i nhà văn có m t cá tính sáng t o riêng, nh ng bao gi cá tính sáng t o y cũng ph i là ư
“h p ch t” g n bó tài năng và tâm huy t không ch đi v i nhà văn mà đi v i t t c ế
nh ng ngh sĩ, cái tâm, cái tài là nh ng đi u không bao gi thi u đc. Ng i ngh sĩ ế ượ ườ
không ch t o ra con Xiphanh n u không có tài năng, không có c m v con ng i ế ướ ơ ư
thông minh và cũng r t m nh m nh s t . ư ư
Cái tâm và cái tài là v n đ đt ra đi v i ng i ngh sĩ muôn đi. Dù x a hay nay, dù ườ ư
ph ng Tây hay ph ng Đông, đã là ngh sĩ thì c n ph i có tài năng và tâm huy t.ươ ươ ế
Nói riêng v văn ch ng hôm nay, nhi u tác ph m vi t ra không ph i t m t tài năng ươ ế
th c th , không b t ngu n t cái tâm th c s c a con ng i ngh sĩ, ra đi s b chìm ườ
vào quên lãng.
Th i gian và cu c đi là th thách kh c nghi t cho các tác ph m. Đó là s đánh giá tài
năng và tâm huy t th t công b ng và trung th c. Ng i ngh sĩ nói chung và nhà văn nóiế ườ
riêng mu n có m t tác ph m b t t , có ý nghĩa v i cu c đi thì nh t đnh ph i luôn r ng
m thi t tha v i cu c đi. Văn ch ng ph i là văn ch ng và văn ch ng ph i vì cu c ế ươ ươ ươ
đi. Hi u đi u đó ta càng kh ng đnh h n “ch tâm kia m i b ng ba ch tài” trong quá ơ
trình sáng tác c a ng i ngh sĩ ườ