
TRƯỜNG ĐẠI HỌC VĂN HÓA HÀ NỘI
KHOA DU LỊCH
-----------***-----------
BÀI TIỂU LUẬN
ĐỀ TÀI:
PHÁT TRIỂN DU LỊCH HUYỆN LỘC BÌNH
TỈNH LẠNG SƠN
Giảng viên hướng dẫn: ThS. Nguyễn Thị Quỳnh Trang
Sinh viên thực hiện : Hoàng Tuấn Anh
Lớp : VHDL27A
Mã sinh viên : 60DDL27006
Hà Nội - 2022
MỤC LỤC

A. PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do lựa chọn đề tài
Du lịch là một hoạt động bắt đầu suốt hiện từ rất nâu trong lịch sử nhân
loại trải qua nhiều giai đoạn phát triển cho đến nay, du lịch đã trở thành nhu
cầu không thể thiếu được trong đời sống xã hội. Ở nước ta ngành du lịch đã
được Đảng và Nhà nước hết sức quan tâm, tạo điều kiện phát triển trở thành
ngành kinh tế quan trọng, có mức tăng trưởng cao nhất là trong những năm
gần đây khi thực hiện chủ trương đổi mới kinh tế và chính sách đối ngoại.
Bước vào thời kì công nghiệp hóa hiện đại hóa đất nước, vấn đề phát triển du
lịch xứng đáng với vị trí, vai trò của ngành du lịch càng trở lên cần thiết nhất.
Lộc Bình là một huyện miền núi, biên giới nằm ở phía Đông Nam tỉnh
Lạng Sơn; phía Bắc giáp huyện Cao Lộc và huyện Ninh Minh, khu tự trị dân
tộc Choang Quảng Tây, Trung Quốc với chiều dài đường biên giới 28,89km;
Huyện Lộc Bình có nhiều tiềm năng du lịch phong phú, đa dạng, bao gồm
rừng núi, sông, hồ, đập; các hệ sinh thái, hệ thống các di tích văn hóa, lịch sử;
danh lam thắng cảnh, các giá trị văn hóa bản địa của dân tộc Tày, Nùng…
Tuy nhiên, trong thời gian qua, du lịch Lộc Bình đã có những bước phát
triển. Tuy nhiên, sự phát triển du lịch của huyện Lộc Bình chưa tương xứng với
tiềm năng, thế mạnh, chưa theo kịp với sự phát triển chung của du lịch tỉnh Lạng
Sơn nói riêng và cả nước nói chung. Trong đó nguyên nhân cơ bản là du lịch Lộc
Bình chưa được định hướng phát triển một cách tổng thể mang tầm chiến lược
trên cơ sở nguồn tài nguyên sẵn có, các nguồn lực đầu tư, các cơ hội và thuận lợi,
chưa đánh giá đúng mức độ những khó khăn, hạn chế; những giải pháp chiến
lược, những nội dung nhiệm vụ ngắn hạn, bứt phá…
Nhận thức được vấn đề trên, em xin chọn đề tài Phát triển du lịch
huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn nhằm nghiên cứu về tiềm năng và thực trạng
du lịch tại huyện, từ đó đưa ra những giải pháp phù hợp thúc đẩy du lịch tại
đây phát triển.

2. Đối tượng nghiên cứu
Hoạt động du lịch tại huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn
3. Phạm vi nghiên cứu
Về không gian: Toàn bộ địa giới hành chính huyê\n Lô\c Bi]nh (có xem
xét đến các địa phương trong ti`nh La\ng Sơn; và huyện Ninh Minh, thành phố
Sùng Tả, Quảng Tây, Trung Quốc).
Về nội dung: Các vấn đề có liên quan đến phát triển du lịch huyê\n Lô\c
Bi]nh, ti`nh Lạng Sơn.
Về thời gian: Nghiên cứu hiện trạng phát triển du lịch và các ngành
khác có liên quan giai đoạn từ năm 2017 đến nay.
4. Mục đích nghiên cứu
- Tìm hiểu tiềm năng phát triển du lịch tại huyện Lộc Bình.
- Đâ`y ma\nh phaft triê`n du li\ch huyê\n Lộc Bình, gofp phâ]n tifch cư\c
chuyê`n di\ch cơ câfu kinh têf va] xofa đofi gia`m nghe]o trên đi\a ba]n huyê\n; ta\o
viê\c la]m, nâng cao mưfc sôfng cu`a ngươ]i dân.
- Định hướng, giải pháp phát triển du lịch tại huyện Lộc Bình.
5. Phương pháp nghiên cứu
5.1. Phương pháp thu thập tài liệu
Được sử dụng để lựa chọn những tài liệu, số liệu, những thông tin có
liên quan đến nội dung và đối tượng nghiên cứu trong đề tài. Phương pháp
này rất quan trọng, là tiền đề giúp cho việc phân tích, đánh giá tổng hợp các
nội dung và đối tượng nghiên cứu một cách khách quan và chính xác.
5.2. Phương pháp phân tích tổng hợp
Được sử dụng trong suốt quá trình phân tích, đánh giá toàn diện các nội
dung, các đối tượng nghiên cứu trong đề tài như: thực trạng tiềm năng tài
nguyên du lịch; thực trạng công tác tổ chức quản lý và khai thác tài nguyên du
lịch; thực trạng phát triển hệ thống cơ sở hạ tầng phục vụ phát triển du lịch;
thực trạng biến động của môi trường du lịch; thực trạng phát triển của các chỉ
tiêu kinh tế du lịch...

5.3. Phương pháp điều tra, khảo sát thực địa
Được thực hiện nhằm điều tra bổ sung hoặc kiểm tra lại những thông
tin quan trọng cần thiết cho quá trình phân tích, đánh giá và xử lý các tài liệu
và số liệu. Thông qua phương pháp này cho phép xác định cụ thể hơn về vị
trí, ranh giới, quy mô cũng như tầm quan trọng của các đối tượng nghiên cứu;
đồng thời còn cho phép xác định khả năng tiếp cận đối tượng (xác định được
khả năng tiếp cận bằng các loại phương tiện gì từ thị trường khách du lịch đến
các điểm tài nguyên). Mặt khác, trong thực tế công tác thống kê các số liệu
của các ngành nói chung và của ngành du lịch nói riêng còn chưa hoàn chỉnh
và đồng bộ, còn nhiều bất cập và chưa thống nhất, do vậy phương pháp
nghiên cứu và khảo sát thực địa tại chỗ là không thể thiếu trong quá trình lập
đề tài.
5.4. Phương pháp dự báo, chuyên gia
Áp dụng phương pháp dự báo, chuyên gia để nghiên cứu một cách toàn
diện các yếu tố khách quan và chủ quan; các yếu tố trong nước và quốc tế; các
yếu tố trong và ngoài ngành du lịch; những thuận lợi và khó khăn thách
thức... có ảnh hưởng sâu sắc đến sự phát triển du lịch Việt Nam nói chung và
của huyện Lộc Bình, tỉnh Lạng Sơn nói riêng. Trên cơ sở đó dự báo các chỉ
tiêu phát triển du lịch một cách bền vững; nghiên cứu tổ chức không gian lãnh
thổ du lịch; trong việc đề xuất các trọng điểm, các dự án, các lĩnh vực ưu tiên
đầu tư; cũng như trong việc xác định các sản phẩm du lịch đặc thù.
5.5. Phương pháp bản đồ
Được sử dụng trên cơ sở kết quả các nội dung phân tích, đánh giá, tổng
hợp của đề tài. Với các kết quả đã được nghiên cứu, thông qua phương pháp
bản đồ sẽ thể hiện một cách trực quan các nội dung nghiên cứu, các số liệu cụ
thể trên biểu đồ; cũng như xác định đặc điểm và sự phân bố theo lãnh thổ của
các đối tượng được nghiên cứu trên bản đồ (sự phân bố nguồn tài nguyên và
mức độ hấp dẫn của chúng, sự phân bố của hệ thống kết cấu hạ tầng, các

tuyến điểm du lịch, các hạt nhân du lịch, các dự án ưu tiên đầu tư phát
triển...).
6. Bố cục đề tài
Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục tài liệu tham khảo, bài tiểu
luận chia làm 3 chương:
Chương 1: Khái quát về huyện Lộc Bình- tỉnh Lạng Sơn
Chương 2: Thực trạng phát triển du lịch huyện Lộc Bình- tỉnh Lạng Sơn
Chương 3: Một số giải pháp phát triển du lịch huyện Lộc Bình