K li câu chuyn ý nghĩa mà cô dy
bài hc v lòng hiếu tho
Ngày y là ngày 20/11 cách đây sáu năm rồi, khi yi vnn là mt con bé hc
trò lp ba. Trong các món quà tng cô ch nhim lp tôi khi y thì món quà ca tôi
làgiá tr nht
Ba má tôi li thân vi nhau t hi i va tròn ba tui. Ny y ba lên i n
tìm vic, b li i và má nhà đối mt vi cái nghèo dai dng và một đống n nn
t nhng m không may b mt mùa. Hàng tht heo rong ruổi trên con đường đt
quen thuc kế mưu sinh duy nhất ca má và tôi.Tôi ng ln kn thì đôi vai má
càng thêm nng nh nhng khon chi phí cho việc ăn hc ca i. N nn
vậy, kkn là vậy nhưng chưa bao giờ má để i phi thiếu thn bt c th gì.
Chính không bao gi thiếu thn bt c th nên tôi chng h nhận ra được
nhng s kkhăn của má. Đi đâu thấy ai có i li v i vĩnh bt má mua
cho bng được. Đã thế nếu má kng mua được tôi s đâm ra giận di, trn đi ci
không thèm đi hc. C thế sai lm ni tiếp nhng sai lm, i từ lúc nào mà i
chng biết. i cho đến khi người đánh thức i thì i mi nhn ra tra by
lâu nay mình bt hiếu biết nhường nào. Đến y gi tôi vn không th quên được
con người tôi mang nng mt món n ơn nghĩa rất ln : Đặng Th Ngc Bì
ch nhim lp 3C của i m nào, người đã làm thay đi thi tu như đắm
chìm trong sai lm ca tôi.....
Ngày y ngày 20/11 ch đây u m ri, khi y tôi vn còn mt con bé
hc trò lp ba. Trong các món quà tng ch nhim lp tôi khi y tmón q
ca tôi giá tr nht. Không ít bn phi trm tr xuýt xoa gói qto đùng được
gói cn thn trong m giy kiếng màu hng xinh xn, trang trng. Sau khi làm l
xong m tng i qca chúng i ra xem ngay ti lp: bn tng mt sp
vải hoa để may áo, bn li tng cc png, bn tng c du ăn, đường
và mui nữa... Đến món quà ca tôi mọi người lên mt tiếng bi bên trong mt
chiếc áo m bng bông màu trng rất đẹp va nhìn đã biết nó rất đắt tin. Cm món
quà của tôi trên tay cô cười nht, nói kho tai tôi:
- "Tí na em li gp cô mt chút".
Vài đứa bn hc cùng lớp lườm yêu tôi :
- "Thích nhé, được cô yêu đến thế mà..."
Tôi đinh ninh rằng chc là cô tch món quà ca tôi lm n mi bo i li
để cm ơn đây mà. Thế cui gi khi mọi người đã v hết i lên tviện để gp
cô. Mt cảnh tượng đã đập vào mt i, ngi n cnh chiếc áo ng trng đắt
tin i tng ban y với đôi mắt đỏ hoe, lưng tròng nhng nước. Thoáng thy i
cô vi ly vạt áo lao nước mt ngoc tôi li ngi cnh cô:
- "Lại đây em, ngồi đây này"
Khi i đã ngi xung khéo o gp vi chiếc áo bông li cho vào hp
đẩy v phía tôi:
- "Cô không nhn, em hãy mang v tng m em y mi ngưi xứng đáng
được mc chiếc áo đắt tin y".
- "Không" tôi đẩy vi cái hp v phía cô :
- "Em tng cô mà, sao cô li.......... "
Tôi chưa nói hết câu cô đã ngăn tôi :
- "Không, không th nhn được. M em mi người xứng đáng được mc nó
vì bà đã lao động hết mình để th mua được nó. Sao em không nghĩ đến m em,
đã vt v thế nào để nuôi em ăn học, li còn phi lo cho em nhng nhu cu q
tng vt chất như thế này na. Hãy ngonh li nhìn m em đi, những m đã hi
sinh cho em qto ln, hãy c gng hc tht gii làm một đa con hiếu tho
đó mới chính món qmà cô mong mun nhn được nht .... .... chc m
em cũng thế..."
Nghe i đến đây c hng i nghẹn đắng, lòng tôi tht li, nước mắt đ
tràn hai b mi tri i trên ơng mặt ân hn non nt ca i. i cht chnh
lòng nh li nhng lúc kng đáp ứng được nhng nhu cu mà tôi đòi hi hình như
mt cũng đỏ hoe như bây giờ....... Nghĩ đến đó i ch muốn thét lên cho đỡ
xu h thn vi lòng mình " Má ơi ...cho con xin lỗi...con nào biết rng đằng
sau nhng n cười hnh phúc ca con là nhng chuỗi ngày lao đng vt v vt cn
sc lc của như vậy..." Ri tôi quay sang nhìn cô, lúc này trông trong mt
tôi tht to ln vĩ đại như một bc thánh sng. Cô tht giàu lòng nhân ái khi đã