Nhp vai vào cây lau chng kiến vic Vũ Nương bên
b Hoàng Giang than th mt mình ri t vn
Tôi nghe nhng li than th mà đau xót cho người ph n. Sng bên sông, tôi đã chng
kiến bao điều nhưng chưa bao giờ thy chuyện nào đau lòng như vậy. Đằng sau nhng
câu nói su não đến nát lòng kia hn phi là mt bi kch ln. Tôi băn khoăn lắm nhưng
chưa kịp suy đoán điều gì thì người đàn bà kia lại khóc
Đề bài
Cây lau chng kiến vic Vũ Nương ngi bên b Hoàng Giang than th mt
mình ri t vn. Hãy k li câu chuyện đó theo giọng k ngôi th nht hoc
ngôi th ba.
Bài làm
H nhà lau tía chúng tôi đã sng trên b Hoàng Giang c triệu năm rồi. Gia tc tôi
đã tri qua bao nhiêu thế h tôi cũng không thể nh. Nhưng gia đình tôi thường có thói
quen truyn k cho nhau nghe nhng "chuyện đời" xy ra trên sông mà các thế h cha
ông ca chúng tôi tng chng kiến. Bao nhiêu năm đã trôi qua và cũng đã quá già để nh
v mi chuyn, thế nhưng tôi vẫn còn nh như in i ngày bi kịch đến với người thiếu
ph Vũ Nương.
Tôi nh ngày y tôi vn còn tr lắm. Tôi thường có thói quen thc rất khuya để
kha mình trong nước dưới những đêm trăng. Nước sông Hoàng Giang ban đêm rt lng
và dịu mát. Trăng sáng, lại được đùa gin vi my ch mương thì tht là tha thích.
Hôm ấy, đang uốn mình trong nước, tôi bng git mình khi cht nghe có tiếng ai
đang nức n. Tôi nín lng, tiếng khóc ngày mt rõ hơn. Không nghi ngờ gì na (tôi nghĩ),
chắc có ai đó đang gặp mt chuyn gì đó rất đau thương. Tôi quên ngay anh nước và my
ch cá mương khi bắt đầu nghe ging một người đàn bà than thở:
- Con ly tri lạy đất, lạy hà bá dưới lòng sông! Thân phn con kh quá. Nhng
mong ngày chng chinh chiến xa v là ngày gia đình đoàn viên sum họp. Vy mà cái
mong ước y gi tan như mây như khói. Bao năm qua con đã phi chu muôn ngàn cay
đắng. Chồng đi chiến trận nơi xa, một mình con tn tảo chăm m già nuôi con nh. Ri
đến khi m già lâm bnh, con li chy đôn chy đáo lo đủ chuyn thuc thang mà vn
không sao cứu được. M mất đi, con mất hn mt nguồn động viên, quan tâm, chia s.
Ngay lúc ấy con đã phi t nhn nh mình: Phi nuôi hy vng. Tt c mọi điều tốt đẹp,
con đã dành cho bé Đản thương yêu. Bao hy vọng được m con con nuôi ln tng ngày,
vy mà gi đây ông trời lại hay chơi ác, lại gây cnh tr trêu mà cướp đi ca con tt c.
Con còn sống để làm chi.
Tôi nghe nhng li than th mà đau xót cho người ph n. Sng bên sông, tôi đã
chng kiến bao điều nhưng chưa bao giờ thy chuyện nào đau lòng như vậy. Đằng sau
nhng câu nói su não đến nát lòng kia hn phi là mt bi kch lớn. Tôi băn khoăn lắm
nhưng chưa kịp suy đoán điều gì thì người đàn bà kia lại khóc:
- Bé Đn, con yêu! M tht có li vi con khi m b đi giữa lúc này. Nhưng mẹ
đâu có thể chọn được một con đường nào khác. B đã nghi ng s thy chung ca m
con ta. Vy là bao công lao ca con và m b đều đổ đi tt c. M không th sng trong
s ng vc ca cha con. M không th có li vi bà và chp nhn nhng gì xu xa
mình không có. Mdanh d ca s thy chung và trinh tiết. M phi gi được tâm
hn m trong ánh mt ca những người hàng xóm. M không th sng. M s chết để
thc tnh s ghen tuông mù quáng của cha con. Đản thương yêu! M xin li con vì tt c.
Sau câu nói y, mặt nước bắt đầu khua động mnh. Tôi git mình và bàng hoàng nhn ra
người đàn bà đang dấn thân v phía lòng sông. Yêu thương và oán giận. Nhưng chỉ
mt cây lau nh bé, tôi không th m được gì hơn. Nước bắt đầu dâng lên đến ngang
người rồi đến gn hết cánh tay người ph nữ. Người đàn bà đau khổ đã quyết trm mình
để gii nhng oan khiên.
B sông Hoàng Giang vn lng. Gió vn thổi mát rượi nhưng trăng đã khut.
Không gian tĩnh mịch đến ghê người khiến tôi vn nghe và nghe rt rõ nhng lời trăng
tri cui cùng của người ph n đau khổ kia.
- Trương Sinh chàng hỡi! Chàng đã ph công ca thiếp. Như một đứa tr thơ
nghch mt trò chơi mà không cần suy nghĩ, chàng đã coi thường s thy chung ca
thiếp. Nay tình chng nghĩa vợ đã chng th dài lâu, thiếp ch mong sau cái chết này
chàng có th thy nỗi đau mà thức tnh. Chàng hãy chăm sóc cho con, hãy nuôi dạy đ