
người viết các văn bản, đơn giản nhất là giấy xin phép nghỉ học. Văn học dạy cho
con cách nói năng, dùng từ đúng văn cảnh, hoàn cảnh nào là đúng đắn, hợp lí.
Cũng dễ hiểu thôi vì Văn thuộc vào môn công cụ. Cuộc sống trong con lớn lên
cũng nhờ văn học đó mẹ ạ !.
Không chỉ hiểu nhiều mà con còn nhận thức sâu về cuộc đời và rút ra nhiều bài học
cho mình về cách sống . Có một nhà triết học nói rằng: “Ta tư duy nghĩa là ta tồn
tại”. Sau mỗi tác phẩm Văn học con thường tư duy và nghĩ về cuộc sống. Sau Vội
vàng của Xuân Diệu con biết quý trọng thời gian hơn nữa, luôn có ý thức sống hết
mình , sống thật ý nghĩa trong quãng đời ngắn ngủi, phải làm được càng nhiều
càng tốt những gì có thể; Sau Hạnh phúc của một tang gia (trích Số đỏ của Vũ
Trọng Phụng) cho con biết tránh xa những cái lố lăng, bỉ ổi, đểu giả, học làm sang
của tầng lớp tiểu tư sản, thị dân; Qua Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long con
biết sống không cần biểu hiện, bày tỏ những cống hiến của mình, chỉ cần biết mình
sẽ làm gì để cống hiến; Qua Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê con học
cách đứng lên trong khó khăn, gian khổ, nhìn lên những ngôi sao của bầu trời để
hướng về ngày mai xanh tươi, sáng rực. Thầy giáo dạy văn của con thường nói vui
rằng: “Dạy Toán, học Văn, ăn Thể dục” để động viên các con về niềm vui của việc
học Văn, con thấy đúng quá mẹ ạ ! Nhưng con cũng biết rằng một con đường
không bao giờ thẳng tắp và lối đi của con chắc vẫn còn lắm gập ghềnh, khó nhọc.
Cụ Phạm Công Trứ cũng đã từng nói: