
1
Chương 13
THỊ TRƯỜNG LAO ĐỘNG
Copyright ©2007 FOE. All rights reserved.

2
Phân bổ thời gian
• Mỗi cá nhân phải quyết định phân bổ quỹ
thời gian cố định mà mình có
• Chúng ta giả định rằng chỉ có hai mục đích
sử dụng thời gian:
– Tham gia vào thị trường lao động với mức lương
thực tế là w
– Nghỉ ngơi (không làm việc)

3
Phân bổ thời gian
• Giả sử lợi ích của một cá nhân phụ thuộc
vào tiêu dùng (c) và thời gian nghỉ ngơi (h)
Lợi ích = U(c,h)
• Để tối đa hoá lợi ích, cá nhân gặp hai hạn
chế
L+ h= 24
c= wL

4
Phân bổ thời gian
• Kết hợp hai hạn chế với nhau:
c = w(24 – h)
c + wh = 24w
• Cá nhân có “thu nhập đủ” với 24w
– Có thể tiêu dùng toàn bộ thu nhập đủ vào làm
việc (cho thu nhập thực tế và tiêu dùng) hoặc
không làm việc (nghỉ ngơi)
• Chi phí cơ hội của nghỉ ngơi là w

5
Tối đa hoá lợi ích
• Tối đa hoá lợi ích của cá nhân theo ràng buộc
là thu nhập đủ
• Lập hàm Lagrange
L= U(c,h) + (24w–c – wh)
• Điều kiện cần
L/c= U/c-= 0
L/h= U/h-= 0