Giới thiệu tài liệu
Tài liệu này giới thiệu về các dạng biểu đồ thường được sử dụng để thể hiện độ lớn của dữ liệu, bao gồm biểu đồ thanh, biểu đồ điểm và bản đồ nhiệt. Mục đích là giúp người đọc lựa chọn và sử dụng biểu đồ phù hợp để trực quan hóa dữ liệu một cách rõ ràng và hiệu quả, đặc biệt khi cần so sánh sự khác biệt về độ lớn giữa các nhóm dữ liệu khác nhau.
Đối tượng sử dụng
Người làm phân tích dữ liệu, sinh viên, và những ai quan tâm đến việc trực quan hóa dữ liệu một cách hiệu quả để làm nổi bật sự khác biệt về độ lớn giữa các nhóm dữ liệu.
Nội dung tóm tắt
Tài liệu trình bày chi tiết về ba loại biểu đồ chính dùng để biểu diễn độ lớn của dữ liệu:
1. **Biểu đồ thanh:**
* **Biểu đồ thanh đơn:** Thích hợp cho một biến phân loại, các thanh biểu diễn giá trị của từng nhóm. Cần chú ý sắp xếp thứ tự các thanh theo tính chất của biến (rời rạc hoặc liên tục) để đảm bảo tính trực quan.
* **Biểu đồ thanh nhóm (clustered):** Dùng cho hai biến phân loại, giúp so sánh các nhóm trong cùng một biến. Tuy nhiên, khi có quá nhiều nhãn, nên chuyển sang biểu đồ thanh đơn để dễ đọc hơn.
* **Biểu đồ thanh chồng (stacked):** Cũng dùng cho hai biến phân loại, nhưng các thanh xếp chồng lên nhau. Phù hợp để so sánh tổng giá trị giữa các nhóm, nhưng khó so sánh các giá trị trong cùng một nhóm.
2. **Biểu đồ điểm:**
* Sử dụng dấu chấm để biểu diễn giá trị dữ liệu, thích hợp khi biểu đồ thanh trở nên kém hiệu quả do các thanh quá dài và gần như bằng nhau.
* Cho phép giới hạn phạm vi trục để làm nổi bật sự khác biệt giữa các giá trị.
3. **Bản đồ nhiệt (Heatmap):**
* Sử dụng màu sắc để thể hiện độ lớn của dữ liệu trong hai chiều, thích hợp khi có hai biến phân loại, một rời rạc và một liên tục (thường là chuỗi thời gian).
* Giúp nhận diện xu hướng tổng quan, mặc dù khó xác định giá trị chính xác.
* Có thể hiển thị chi tiết số liệu để bổ sung cho phân tích sâu hơn.