
I. ĐẠI CƯƠNG
* Định nghĩa: Theo Dược điển Việt Nam V
Nhũ tương thuốc là dạng thuốc lỏng hoặc mềm để uống, tiêm
hoặc dùng ngoài, được điều chế bằng cách sử dụng các chất nhũ hóa
để trộn đều hai chất lỏng không đồng tan được gọi theo quy ước là:
Dầu (bao gồm dầu, mỡ, sáp, tinh dầu, chất nhựa và những
dược chất không tan trong nước) và nước (bao gồm nước cất, nước
thơm, nước sắc, nước hãm hoặc các dung dịch nước của các dược
chất…)
Trong nhũ tương thuốc một trong hai chất lỏng là pha phân tán
hoặc pha nội, ở dạng tiểu phân có đường kính từ 0,1 m trở lên, phân
tán đều trong chất lỏng kia gọi là môi trường phân tán hoặc pha ngoại.
Khi dầu là pha phân tán, nước là môi trường phân tán: Nhũ tương D/N
Khi nước là pha phân tán, dầu là môi trường phân tán: Nhũ tương N/D
Hai chất lỏng không đồng tan
Phân tán đồng nhất trong nhau
KT tiểu phân phân tán 0,1-hàng chục µm