I. KHÁI QUÁT VỀ TỪ TRONG TIẾNG VIỆT
1. Tiếng (âm tiết): đơn vị cấu tạo nên từ, trong tiếng Việt mỗi tiếng
(âm tiết) được phát ra bằng một hơi, vang lên thành một tiếng,
luôn gắn với một thanh điệu nên rất dễ nhận biết, tiếng thể
nghĩa hoặc không nghĩa.
2. Từ: Từ được hiểu đơn vị ng pháp nhỏ nhất, ý nghĩa hoàn
chỉnh cấu tạo ổn định, được người nói, người viết dùng để đặt
câu.
Vd: “Thần dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi cách ăn ở”
+Tiếng: Thần, dạy, dân, ch, trồng, trọt, chăn, nuôi, và, ch, ăn, ở.
+Từ: Thần, dạy, dân, ch, trồng trọt, chăn nuôi, và, cách, ăn ở.
Từ dụ trên ta thấy, từ thể do 1 tiếng, 2 tiếng hoặc hơn 2 tiếng.
+1 tiếng:ăn, ngủ, học, chơi, múa, hát, làm
+2 tiếng:quần áo, sách vở, xe cộ, nhà cửa, hoa hồng, đường sắt…
+3 tiếng:câu lạc bộ, hợp tác xã, hội nông dân, nói tóm lại…
3. Phân loại từ:
3.1. Phân loại từ xét về mặt cấu tạo ta thể chia ra các dạng thức
sau:
a. Từ đơn: Là loại từ chỉ do một tiếng nghĩa tạo thành.
Vd: Trời, biển, đồi, núi, cỏ, cây, sông, nước, mây, gió, trăng, hoa, nhà,
cửa, bàn, ghế, sách, mủ, áo, đã, sẽ, cùng, với, đang, còn….
b. T phức: Là loại từ gồm hai tiếng trở lên, trong đó các tiếng thường
mối quan hệ nhất định về ng âm hoặc ngữ nghĩa. Quan hệ về ngữ
âm gọi từ láy, quan hệ về ng nghĩa gọi từ ghép.
Vd: 2 tiếng: Đẹp đẽ, lạnh lùng, bâng khuâng, tim tím, nhà máy, áo
quần, xăng dầu, cà chua, thuốc tím…
3 tiếng: Sạch sành sanh, toác toàng toạc, khít khìn khịt, kỉ luật, vi
sinh vật, máy vi tính, than tổ ong…
4 tiếng: Toác toạc toàng toang, khít khịt khìn khin, xanh xảnh xành
xanh, phó tổng lệnh, vi sinh vật học, bản chủ nghĩa…
Lưu ý: Từ phức gồm hai tiếng chiếm số lượng lớn tần số sử
dụng cao hơn những từ phức ba hoặc bốn tiếng.
[1] Từ láy: Từ láy những từ được cấu tạo từ hai tiếng trở lên bằng
cách lặp lại hình thức âm thanh của tiếng gốc (hình vị sở).
Trong từ láy chỉ một tiếng gốc nghĩa, các tiếng khác y lại
tiếng gốc (dựa vào tiếng gốc để giải thích ý nghĩa).
Từ láy chia làm 2 loại:
* Láy toàn phần: sự lặp lại cả phụ âm đầu lẫn vần.
+Lặp toàn bộ. Vd: Trắng trắng, đẹp đẹp, nhỏ nhỏ, ào ào, hây hây…
+Lặp toàn bộ phụ âm đầu vần biến đổi thanh điệu. Vd: tim
tím, nhè nhẹ, tẻo teo, trăng trắng…
+Lặp phụ âm đầu, phần vần lặp lại âm chính phụ âm cuối
thanh điệu thay đổi. Vd: xôm xốp, rin rít, chòng chọc, xoèn xoẹt,
bềnh bệch
* Láy bộ phận gồm láy âm láy vần: Lặp lại phụ âm đầu (láy
âm), lặp lại vần (láy vần)
Vd: Vội vàng, xinh xắn, buồn bã, lạnh lùng, lạnh lẽo thập thò, lếu
láo, khấp khểnh…
Vd: Lưa thưa, loanh quanh, bát ngát, loáng choáng tham lam, co ro,
chơi bời (hạn chế)
- Tác dụng: Làm cho ý nghĩa của từ gốc thêm một sắc thái nào đó,
tăng lên hoặc giảm nhẹ, ngoài ra còn gợi tả hình ảnh, sự vật.
[2] Từ ghép: Từ ghép từ được cấu tạo từ hai tiếng trở lên, giữa các
tiếng mối quan hệ với nhau về mặt ngữ nghĩa để hợp lại thành
một nghĩa chung (nghĩa tổng hòa)
Vd: Giáo viên, cha mẹ, đồi núi, cây cỏ, rau cỏ, quần áo, xăng dầu, du
kích ….
Từ ghép được chia làm 3 loại: (dựa vào quan hệ ngữ pháp)
+Ghép chính phụ:Giữa hai từ tiếng chính tiếng phụ, tiếng
chính bị hạn định bởi tiếng phụ, tiếng phụ cụ thể hóa nghĩa của từ.
Vd: Máy nổ, máy bơm, cây cam, cây mít, rô, trê, chim sáo, chua
lè, đỏ au, học sinh…
+ Ghép đẳng lập:Nghĩa của hai tiếng hợp lại thành một nghĩa chung.
Vd: Quần áo, điện máy, xăng dầu, thầy trò, cha mẹ, trời đất, núi sông,
binh lính, hòa hợp…
+ Ghép chuyển nghĩa:Cả hai tiếng đều bị tước bỏ những ý nghĩa khi
chúng độc lập tạo từ để cấu thành một nghĩa mới của từ ghép, nghĩa
mới ấy thường nghĩa bóng.
Vd: Ăn ở, béo bở, mát tay, to đầu, xấu bụng, thối mồm…
3.2. Phân loại từ xét theo hệ thống từ loại ta thể chia ra các dạng
thức sau:
[Từ loại các lớp từ được phân chia trên sở các đặc tính đồng
nhất về thuộc tính pháp, hình thái nghĩa ngữ pháp.]
Từ loại thường được phân thành hai lớp: Thực từ từ
-Thực từ: Là lớp từ ý nghĩa từ vựng (tự thân nghĩa).
Vd: Nhà, hoa, ăn, làm, học, thỏ, trâu…
- từ: Là lớp từ không ý nghĩa từ vựng (rỗng nghĩa hay trống
nghĩa). Vd: Rất, quá, đã, hãy, vì, , những, các, mỗi…