
chúng tôi phục hồi một phần sức lực. Tìm chỗ nghỉ ngơi qua đêm ngay tại
nơi đã bị biển hất lên, chúng tôi chưa biết phải làm gì đây. Tinh thần suy sụp
sau tai nạn vừa qua đã làm chúng tôi hoang mang cực độ.
Ngày tiếp đó, lúc mặt trời lên, rời bờ biển đi sâu vào trong đảo, thấy
có nhà cửa, chúng tôi liền đi tới. Rất đông những người da đen đổ xô ra vây
tròn chia nhau nắm lấy chúng tôi rồi lôi vào trong nhà họ.
Năm người bạn và tôi được đưa vào cũng một nhà. Trước hết họ kéo
chúng tôi ngồi xuống và đưa cho một thứ lá và ra hiệu mời ăn. Những người
bạn của tôi không suy nghĩ là những người mời chúng tôi ăn nhưng bản thân
họ không ăn, mà vì bị cái đói thôi thúc nên đã cầm lấy những lá đó mà nhai
ngấu nghiến. Còn tôi, linh cảm thấy có một sự lừa bịp nào đó, tôi không
đụng tới và như vậy thật là may vì chỉ một lát sau tôi thấy như tâm thần của
các bạn tôi bị nhiễu loạn. Họ nói năng linh tinh và không biết mình nói gì.
Sau đó họ cho chúng tôi ăn cơm nấu với đầu dừa, các bạn tôi, không
còn tỉnh táo nữa đã ăn lấy ăn để. Tôi cũng ăn nhưng rất ít. Những tên da đen
này cho chúng tôi nhai loại lá đó trước hết là để làm cho chúng tôi loạn trí
không còn biết gì về số phận thảm thê của mình nữa. Rồi chúng cho chúng
tôi ăn để vỗ béo. Vì bọn chúng đều là giơng ăn thịt người nên trước khi ăn
thịt chúng tôi, chúng để một thời gian chờ chúng tôi béo lên. Đó là điều xảy