
vạch phổhydro. Điều này mang lại một khái niệm khái quát hóa cho các vạch phổ
Balmer và dãy Balmer. Công thức trên hạn chếvới các vạch phổcủa nguyên tử
hydro nhưng sau này được mởrộng để bao gồm cảcác vạch phổcho mọi nguyên
tố.
Công thức Balmer là
Trong đó λ là bước sóng, h là một hằng sốcó giá trị3,6456.10-7 m hay 364,56
nm, n = 2 và m là một sốnguyên lớn hơn 2.
Balmer nghĩra công thức trên bằng cách thu thập bằng chứng theo lối kinh
nghiệm và vì thếkhông thểnào giải thích tại sao công thức của ông lạiđúng. (Đây
là do sựthiếu kiến thức của ông và các nhà khoa học khác vềcấu trúc của nguyên
tửvào thờiđiểmấy trong lịch sử) Sau này, vào năm 1888, Johannes Rydberg đã
khái quát hóa công thức Balmer để sửdụng nó cho mọi chuyển tiếpđối với nguyên
tửhydro. Bốn chuyển tiếp chính của hydro dựa trên các sốlượng tửchính của
electron trong nguyên tửhydro. Bước sóng và kí tựHi Lạpđi cùng với các màu sắc
khác nhau của quang phổ đó là
λ=α, tại 656 nm, phát ra ánh sáng đỏ
λ=β, tại 486 nm, phát ra ánh sáng lam-lục
λ=γ, tại 434 nm, phát ra ánh sáng tím
λ=δ, tại 410 nm, phát ra ánh sáng tím đậm
Dãy Balmer quan trọng trong lĩnh vực thiên văn học vì nhiều ngôi sao trong
vũtrụtỏra dồi dào hydro. Ánh sáng sao có thểbiểu hiện dưới dạng các vạch hấp
thụhoặc phát xạtrong quang phổtùy thuộc vào tuổi của ngôi sao. Nhưvậy, dãy
Balmer hỗtrợxác định tuổi của các ngôi sao, vì các ngôi sao trẻchủyếu gồm hydro,
và các ngôi sao già thì đã sửdụng gần hết hydro của chúng cho quá trình nhiệt