
Kế hoạch hoàn hảoSidney Sheldon
Chương 1
Trang đầu tiên cuốn nhật ký của Leslie Stewart viết :
"Nhật ký thân mến : Sáng nay ta đã gặp người đàn ông ta sẽ lấy làm chồng "
Một lời tâm sự giản dị và lạc quan, không thể là dấu hiệu báo trước cho hàng loạt những bi kịch sau
này.
Đó là một ngày đẹp trời, đẹp đến nỗi không ai có thể nghĩ tới sự xui xẻo hay dám để xảy ra điều gì sai
sót. Leslie Stewart không tin lắm vào chiêm tinh học, nhưng sáng hôm đó, khi ngẫu nhiên giở tờ báo
Lexington Herald Leader ra, mục Dự báo tương lai bằng chiêm tinh của Zoltaire bỗng đập vào mắt nàng
:
" dành cho những người thuộc mệnh leo ( từ 23/7 đến 22/8 ) : vào đầu khoảng thời gian này bạn sẽ có
tính yêu trong cuộc đời mình. Bạn đang ở đỉnh cao của sự sung mãn và nên chú ý tới một sự kiện thú vị
sẽ đến với mình. người đến với bạn thuộc mệnh virgo. hôm nay là ngày của tình yêu, hãy chuẩn bị tinh
thần để tiếp nhận nó".
Chuẩn bị để đón cái gì nhỉ ? Leslie thờ ơ nghĩ. Ngày hôm nay sẽ trôi qua như mọi ngày khác. Chiêm
tinh học đúng là thứ vớ vẩn.
Leslie làm việc cho công ty quảng cáo Bailey & Tomkins ở Lexington, Kentucky. Lịch công việc hôm
nay của nàng có ba cuộc gặp vào buổi chiều. Đầu tiên là với công ty Kentucky Fertilizer, những người
này rất khoái chiến dịch quảng cáo nàng đang làm cho họ, họ muốn đẩy nhanh tiến độ hơn nữa và rất
thích câu mở đầu, "Néu bạn muốn thưởng thức mùi thơm của hoa hồng ...". Cuộc gặp thứ hai là với
công ty Breeders Stud và thứ ba là với công ty Than Lexington. Vậy mà là ngày của tình yêu ư ?
Ngoài hai mươi tuổi, với thân hình mảnh mai, gợi cảm, Leslie Stewart là một nữ thư ký thạo việc. Mắt
nàng mầu xanh, hai gò má hơi cao và mái tóc mềm, dài, với kiểu cách đơn giản nhưng thanh lịch. Một
người bạn của Leslie từng bảo nàng "Với nhan sắc của em, thêm chút đầu óc và một chỗ dựa, em có
thể có cả thế giới này".

Leslie xinh đẹp và có chỉ số IQ là 170. Nhưng nàng ko cho hình thức là một lợi thế của mình. Đàn ông
chỉ muốn nhanh chóng yêu và hỏi nàng làm vợ chứ không mấy ai trong số họ chịu bỏ thời gian tìm hiểu
nàng.
Là một trog hai thư ký, Leslie đồng thời cũng là người phụ nữ duy nhất trong số mười lăm nam nhân
viên khác của công ty. Chưa đầy tuần lễ đầu tiên, Leslie đã thấy mình thông minh hơn tất cả bọn họ.
Đây là một khám phá nàng giữ riêng cho mình.
Ngay từ đầu, hai sáng lập viên của công ty, Jim Bailey, một gã béo phì, gần bốn mươi tuổi với giọng nói
nhẹ nhàng, và Al Tomkins, trẻ hơn Jim khoảng mười tuổi, khá nhanh nhẹ, đã lần lượt, từng người một,
mời Leslie lên giường với họ. Nàng chấm dứt "ý tưởng" đó của cả hai, bằng câu trả lời rất đơn giản,
"Còn nhắc đến một lần nữa, tôi sẽ đi".
Chuyện chấm dứt tại đó. Leslie là một nhân viên rất có giá không thể mất được.
Trong tuần làm việc đầu tiên, vào giờ uống cà phê, Leslie đã kể cho mọi người nghe một câu chuyện
cười.
"Một bà tiên hứa tặng cho ba người đàn ông mỗi người một điều ước. Người đầu tiên nói "Ước gì tôi
thông minh thêm 25% nữa". Bà tiên gật đầu và rồi người kia reo lên "Ô` giờ đây tôi đã thông minh hơn
rất nhiều".
"Người thứ hai thì "Ước gì tôi thông minh hơn 50% nữa". Bà tiên gật đầu và người này mừng rỡ "Thật
tuyệt vời, giờ đây tôi đã biết nhiều điều mà trước đó tôi không biết".
"Người thứ ba nói "Ước gì tôi thông minh thêm 100% nữa". Bà tiên gật đầu và anh chàng này biến thành
một phụ nữ".
Leslie nhìn mọi người, chờ đợi. Tất cả bọn họ chằm chằm nhìn lại nàng và không ai cười.
Ngày của tình yêu như chiêm tinh dự báo ấy bắt đầu lúc mười một giờ. Jim Bailey bước vào phòng làm

việc bé xíu của Leslie nói : "Chúng ta có khách hàng mới. Tôi muốn cô lo cho việc này".
Leslie đang phụ trách nhiều việc hơn bất kỳ ai ở công ty, song nàng thấy tốt nhất là không phản đối.
"Được thôi. Thế đó là cái gì ?".
"Không phải là cái gì mà là ai. Cô đã nghe đến cái tên Oliver Russell chưa ?".
Ai mà chẳng biết đến cái tên ấy. Đó là một luật sư của đại phương đang tranh cử chức Thống đốc bang,
gương mặt anh ta trưng đầy trên các tấm bảng quảng cái đặt ở khắp Kentucky này. Ơ' tuổi 35, với một
danh tiếng khá lầy lững, anh ta được đánh giá là người có năng lực nhất của bang. Russell đã làm hàng
loạt những cuộc nói chuyện trên các kênh truyền hình chủ yếu của bang, như WDKY. WTVQ, WKYT, ...
và trên các đài phát thanh nhiều người nghe nhất trong vùng, như WKQQ và WLRO. Rất đẹp trai, mang
dáng dấp của một vạn động viên điền kinh, với mái tóc đen, hơi tối, đôi mắt cũng đen và nụ cười ấm áp.
Anh ta cũng có tiếng là đã từng qua đêm với vô số quý bà ở Lexingaton.
"Có, tôi có nghe tiếng anh ta. Thế chúng ta sẽ phải làm gì ?".
"Chúng ta sẽ giúp Russell giành ghế thống đốc bang. Anh ta đang trên đường đến đây."
Oliver đến muộn mất vài phút. Ngoài đời nom anh còn hấp dẫn hơn trong ảnh.
Russell nở nụ cười cởi mở khi được giới thiệu với Leslie.
"Tôi đã được nghe nói nhiều về cô. Tôi rất vui vì cô sẽ là người chịu trách nhiệm vận động, tuyên truyền
cho tôi".
Anh ta không có vẻ gì như Leslie đã tưởng tượng. Đó là một người đàn ông chân thực và thẳng thắn. Tự
nhiên, nàng thấy luống cuống.
"Tôi .. à, cảm ơn. Xin mời ông ngồi".

Oliver Russell ngồi xuống ghế.
"Nào, chúng ta bắt đầu nhé". Leslie gợi ý. "Tại sao ông muốn ứng cử vào vị trí Thống đốc bang ?".
"Rất đơn giản. Kentucky là một bang tuyệt vời. Chúng ta đã biết điều đó vì chúng ta sinh ra ở đây, và
chúng ta có thể tận hưởng sựu tuyệt diệu của nó. Nhưng, ở nhiều nơi khác, họ lại cho rẳng chúng ta
giống một bầy mọi. Tôi muốn thay đổi cái nhìn này. Kentucky từng có nhiều điểm nổi trội hơn cả mười
hai bang khác cộng lại. Lịch sử của nước Mỹ bắt đầu từ đây. Kentucky đem tới cho nước Mỹ hai vị Tổng
Thống. Đây là nơi chôn rau cắt rốn của Daniel Boone, Kit Catson và Judge Roy Bean. Chúng ta có
phong cảnh đẹp nhất thế giới, những dòng sông, những cánh đồng cỏ xanh ngát, tất cả mọi thứ. Tôi
muốn cả thế giới này phải biết điều đó".
Anh nói đầy thuyết phục, còn Leslie hoàn toàn bị cuốn hút. Nàng chợt nhớ tới câu chiêm tinh "Vào đầu
khoảng thời gian này bạn sẽ có tình yêu trong cuộc đời mình ... Hôm nay sẽ là ngày của tình yêu, hãy
chuẩn bị tinh thần để tiếp nhận nó."
Russell nói tiếp. "Chiến dịch vận động sẽ không thể thành công nếu như cô không có niềm tin mãnh liệt
vào điều này như tôi".
"Tôi tin chứ". Leslie nói nhanh. Có quá nhanh ko nhỉ ? "Tôi sẽ quan tâm tới việc này." Nàng ngập ngừng
một chút. "Cho phép tôi hỏi ông một câu có được không ?".
"Vâng !".
"Ông thuộc mệnh nào ?".
"Virgo".
Sau khi Oliver Russell ra về, Leslie đến ngay văn phòng của Jim Bailey. Nàng nói "Tôi thích anh ấy.
Russell là người chân thực. Anh ấy sẽ là một thống đốc tốt đấy."

Jim nhìn nàng, soi mói "Không dễ thế đâu".
"Thế à ? Tại sao không ?".
Bailey nhún vai, nói "Tôi không biết. Có cái gì đó tôi không giải thích được. Cô đã nhìn thấy Russell trên
các tấm biển quảng cáo và trên các kênh truyền hình chưa ?"
"Rồi".
"Ơ`, thì thế đấy !".
"Tôi ko hiểu, tại sao cơ ?".
"Không ai biết chắc, nhưng có khá nhiều chuyện đồn đại. Một trong những chuyện đó là Russell dường
như có ai đó sau lưng cung cấp cho anh ta tiền để ra tranh cử, và không hiểu lý do nào đấy bỗng lại bỏ
rơi anh ta".
"Đúng lúc cuộc vận động tranh cử của anh ta đang ở lợi thế ư ? Điều đó e không hợp lý lắm, Jim ạ".
"Tôi biết".
"Thế tại sao Russell lại tìm đến chúng ta ?"
"Vì anh ta muốn. Tôi thấy anh chàng này nhiều tham vọng đây. Và rất muốn làm một cái gì đó khác
người. Russell muốn chúng ta tiến hành một chiến dịch quảng cáo có hiệu quả nhưng lại ko muốn mất
nhiều tiền. Anh ta không có khả năng chi hơn nữa. Tất cả những gì chúng ta sẽ làm cho anh ta là sắp
xếp các buổi phỏng vấn, các cuộc diễn thuyết viết báo, những việc tương tự như thế ...". Bailey ngừng
lại một chút, lắc đầu. "Trong khi đó đương kim Thống đốc Addison đang tốn bạc triệu cho cuộc tranh cử
đấy. Xem ra Russell không phải là tay vừa đâu. Anh ta là một luật sư giỏi, rất có danh tiếng trong ngành
của mình. Tôi cho rằng Russell sẽ là một vị thống đốc khá, nếu trúng cử".

