
66 NGHIÊN CỨ U . TRAO Đổ l
NGƯ Ờ I NHẬ P c ư CỐ LÀM
HỎ NG VÃN HÓA HÀ NÔI?
Ị NGHIÊNCỨ U TRIỈ Ở NGHỢ P
MỘ T T ố DẤ N PHÕĨHUÕC
QUẬ N HOÀNG MA/Ỉ
ĐINH VIỆ T HÀ
l.V ã n hóa H à N ộ i
Cái tên H à N ộ i chi m ớ i xuấ t hiệ n vào
thờ i Nguyễ n (thế kỉ XIX )(1). Khở i thủ y, đô
thị này chỉ mớ i có mộ t khu làng cổ , nằ m
ven bờ sông Tô, tự a lư ng vào núi Nùng. Cái
đị a thế “trư ớ c sông sạ u núi” từ đây về sau
này đề u trở thành cố t lõi trong quan niệ m
quy hoạ ch đô thị H à Nộ i. G iữ a thế kỉ X, Hà
Nộ i thoát khỏ i ách thố ng trị phư ơ ng Băc và
nơ i này đư ợ c Lý Thái Tổ nhậ n đị nh: “Thự c
là chỗ hộ i họ p củ a bố n phư ơ ng, là nơ i
thư ợ ng đô củ a kinh sừ m uôn đờ i”. Đô thị
Hà Nộ i cổ chính thứ c thành lậ p từ ấ y, kế t
thúc thờ i kì “tiề n Thăng Long” bư ớ c vào
thờ i kì phát triể n tiêu biể u củ a đô thị (2).
Sau nhiề u thăng ư ầ m , đặ c biệ t sau biế n
cố bị hạ thành thủ phủ củ a m ộ t tỉ nh dư ớ i
thờ i nhà Nguyễ n, đô thị H à N ộ i cổ có chiề u
hư ớ ng nông thôn hóa mộ t bộ phậ n như ng
khu vự c “th ị ” c ủ a T hăng L ong - H à Nộ i vẫ n
là mả nh đấ t tích tụ nhiề u tinh hoa, chiề u
dày vãn hóa vẫ n đư ợ c nuôi dư ỡ ng. Như ng
nhìn chung, cho đế n trư ớ c khi Pháp chiế m
đóng Hà Nộ i, nơ i đây vẫ n là m ộ t đô thị nằ m
trong phạ m trù đô thị trung cổ về tấ t cả mọ i
phư ơ ng diệ n sau cả nghìn năm tồ n tạ i.
Không thể phủ nhậ n là, dầ n dầ n vớ i ả nh
hư ở ng củ a chủ nghĩa thự c dân phư ơ ng Tây,
Hà N ộ i chuyể n mình sang quỹ đạ o đô thị
hóa thờ i cậ n đạ i, để đế n năm 1945, vớ i cuộ c
Cách mạ ng tháng Tám , lạ i giở sang mộ t
trang lị ch sử m ớ i nữ a trong lị ch sừ hàng
nghìn năm củ a m ình(3).
Hà Nộ i là m ộ t đô thị . T ư cách này đư ợ c
hình thành ngay từ thờ i nhà Lý khi H à Nộ i
trở thành quố c đô. V ớ i tư cách ấ y, văn hỏ a
Hà N ộ i cũng phả i m ang nhữ ng đặ c điể m
củ a văn hóa đô thị nói chung. Là biể u hiệ n
cụ thể củ a văn hóa đô thị , lố i số ng đô thị
mang nhữ ng nộ i dung khác hẳ n vớ i lố i số ng
nông thôn: 1) Lố i số ng thành thị không bị
chi phố i vớ i nhữ ng phong tụ c, tậ p quán, dư
luậ n xã h ộ i... như lố i số ng nông thôn.
Thành thị cũng là nơ i m à tính cá nhân, tự
do đư ợ c đề cao và có nhữ ng biể u hiệ n rõ
hơ n so vớ i nông thôn. 2) Lố i số ng đô thị
cũng có sự biế n đổ i nhanh hơ n so vớ i lố i
số ng nông thôn do s ự giao lư u và tiế p biế n
văn hóa mạ nh mẽ hơ n, các giá trị và khuôn
m ẫ u ứ ng xử cũng thay đồ i liên tụ c và nhanh
hơ n. Cư dân đô thị vì vậ y, thư ờ ng có nhị p
số ng gấ p gáp, bậ n rộ n, đa dạ ng, phong phú
hơ n nhiề u so vớ i cư dân nông thôn và so
vớ i cư dân đô thị các thờ i kì trư ớ c. 3) Lố i
ứ ng xử giữ a ngư ờ i vớ i ngư ờ i ở đô thị chủ
yế u dự a trên các quan hệ nghề nghiệ p. Các
mố i quan hệ xã hộ i m ang tính truyề n thố ng
khá lỏ ng lẻ o, con ngư ờ i cá nhân mang tính
vô danh, ít chị u sự giám sát củ a dư luậ n xã
hộ i do đô thị là nơ i tậ p trung đông đúc cư
dân đế n từ nh iề u v ù n g m iề n khác n hau. Đ ây
là điể m khác biệ t so vớ i lố i số ng nông thôn,
nơ i m à cố c quan hệ xã hộ i có độ ồ n đị nh
cao, tính cộ ng đồ ng m ạ nh mẽ , dư luậ n xã
hộ i vẫ n có sứ c mạ nh chi phố i ứ ng xử củ a
mỗ i cá nhân, thậ m chí m ạ nh hơ n cà luậ t
pháp, kiể u “phép vua thua lệ làng” .
Đên cạ nh nhữ ng tính cách chung củ a
vãn hóa đô thị , văn hóa Hà N ộ i cũng có