Tĩnh lặng và
duy tích cực
Khi nói đến duy tích cực, ấn tượng đầu tiên chúng ta thường
duy tích cực rất ồn ào vcái tôi: Vận mệnh tôi trong tay tôi, muốn là
được, tôi sẽ thành ng, tôi sthắng, tôi đáng quý, tôi đủ tài năng…
Tư duy tích cực nhập môn thường hay có vẻ ồn ào như thế, vì đó là cách
hay nhất và nhanh nhất để làm cho người ta mạnh ngay lên một tí.
Những người chưa hề biết tích cực, lúc nào cũng thấy mình chẳng nghĩa
gì, chẳng làm được gì, chẳng nên tích sgì cả, luôn luôn đthừa
cho hoàn cảnh người khác. Cách trưởng thành hay nhất cho họ là tập
đứng thẳng lên, lấy lại ttin và ttrọng cho mình, quy trách nhiệm
của đời mình vào chính mình.
Nhưng thực ra căn bản chính của tu duy tích cực là tĩnh lặng, chẳng ồn
ào tí nào.
Tĩnh lặng là bình lặng luôn luôn, cho nên tĩnh lặng là
Không sợ:
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không sợ hoàn cảnh khó khăn sẽ làm tôi thất
bại. (Cho nên tôi tự tin là sthắng)
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không snhững bất trắc đang xảy ra. (Cho
nên tôi sẽ vượt qua bất trắc)
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không sngười ta cười tôi điên. (Cho nên
tôi sẽ khởi sự dự án này).
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không s đi một mình. (Cho nên tôi slàm
việc này dù là mi người chung quanh chống đối).
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không sb người chê dốt. (Cho nên tôi
thường xin người chỉ bảo, và vì vậy nên tôi giỏi).
Không sân hận
tâm tôi tĩnh lặng nên bạn sỉ vả tôi hôm qua, hôm nay tôi vẫn mỉm
cười chào bạn tử tế.
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi có đấu thua bạn hôm nay, tôi vẫn xem
bạn là bạn tốt và sẽ cố tập để thắng bạn lần đấu kế tiếp.
Không tham
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không tiền đến mức ăn trộm.
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không ham mê danh tiếng đến mức làm việc
ngu xuẩn để gây thanh thế.
m tôi tĩnh lặng nên tôi không ham địa vị đến mức phải đâm sau
lưng bạn để có địa vị.
Không trương phình cái tôi.
tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không tái vặt gây căng thẳng thường
xuyên với mọi người chung quanh.
Vì tâm tôi tĩnh lặng nên tôi không cho là tôi tốt và người khác là xấu.
m tôi tĩnh lặng nên tôi không nhiều phán đoán. (Cho nên tôi hòa
đồng được với mọi người).
Mọi vấn đề của chúng ta đều từ tâm xung động của ta mà ra. Nếu dẹp
được tâm xung động, làm cho tâm tĩnh lặng thì mọi vấn đề biến mất.
Tâm tĩnh lặng thì không sợ, không sân hận, không tham, không trương
phình… mọi vấn đtiêu cực tự nhiên biến mất, chỉ còn lại một tâm tích
cực với mọi sự và mọi người.
Chính vì thế mà tâm tĩnh lặng là căn bản của tư duy tích cực.
muốn có tâm tĩnh lặng thì phải dẹp mất cái tôi—vô ngã.
tôi không cái tôi, cho nên i không tái vặt khi ai nó nói chi
không ngọt; không sân hận vì ai đó đụng chạm tôi; không lo lắng cho
ham muốn, tiền bạc, danh tiếng, địa vị của tôi; không buồn rầu vì không
được điu gì đó cho tôi hay mất điều gì đó của tôi; không ngại hỏi han
để hiểu biết thêm; không đóng khung tư duy trong ốc đảo “tôi” nghèo
nàn…
Đó tại sao mọi vị thầy lớn trên thế giới đều dạy việc a bcái i là
việc quan trọng nhất cho tâm tĩnh lặng.
Đạt được vô ngã (không tôi) là đạt được tâm tĩnh lặng, là giác ngộ.
(Quán-t-tại Bồ tát nhận thấy rõ ràng cái tôi ngũ uẩn là Không, nên vượt
mọi kh nạn. Bát Nhã Tâm Kinh.) (“Nếu người nào đáng đứng đầu,
người ấy phải người thấp nhất trong mọi người và tôi tcủa mọi
người.” Mark 9:33-37).
m tĩnh lặng không phải chỉ là một đức hạnh chẳng liên hgì với
đời sống xô bồ như mọi người lầm tưởng. Thiền, tâm tĩnh lặng, là yếu t
quan trọng nhất trong kiếm đạo và thuật, các môn chiến đấu sống
chết trên chiến trường, cho chính người chiến binh và cho tquốc của
anh ta.
Huống chi chỉ là chiến đấu hàng ngày trong văn phòng trong thành phố.