Cái xác không đu
Ra khi rp hát Hòa Bình,cái rạp mà ngày nay được gi vi tên mi là 3 tháng
4,tôi đưa chị đến thng quán cà phê Tùng thay vì phi đưa ch tr v trông coii
quán nem ca ch,cái quán mà t mười gi sáng – gi m ca -cho đến tận mười
hai gi khuya – gi đóng cửa – c nào cũng có đông thc khách.Cái quánn nem
ni tiếng ngon và r mà c thành ph này ai ai cũng đều đã biết tiếng.Du khách
khp mi min đất nước,và c người Việt Nam đang sinh sống ngoi quc mt
khi đã đến thăm thành phố hoa này thì thường phi có ít ra mt ln ghé vô quán
ca ch để được thưởng thc món nem thật đặc sc : Nem Ninh-Hòa!
Mt tun qua k t khi gp li ch, ngày hai bữa tôi đều được ch cho thưởng thc
món nem thật độc đáo do chính t đôi bàn tay ca chm ra mà không h thy
ngán.Nhưng,chiều nayi mun ch đi cùng tôi đến ngi trong quánphê Tùng.
Nhng ngàyn lưu li thành ph này tôi mun ch đi cùng tôi đến khp mi ngõ
ngách,mi con đường,tôi luôn mun có ch bên cnh.Có ch gần bên tôi như
được sng li thi gian tht vui thật đẹp và tht hnh phúc ca nhng tháng ngày
trước khi quê ơng tôi b nhum màu.
Thành ph Đà Lt ch trong chc lát na s được soi sáng bi nhng ngn đèn
đường vy mà thi tiết ch hơi man mát chứ không lnh.Thành ph này gi đây đã
không còni k hunh lnhmtái lòng người,cũng không còn cnh sương
mù lãng đãng đầy vng mn, cũng không còn cnh nhngthiếu n đàic tha
thướt trong nhng chiếc áo i vi những cái áo len đủ kiu và đ màu sc,hoc
vii áo pardessus sang trng khoác ngoài;cùng ng đi uyển chuyn trên khp
ph phường.Con người đã muốn con người phi thay đổi. Con người đã mun khí
hu phi thay đổi.Con người đã b bt buc phải thay đổi trong tng câu văn, trong
tng li nói sao cho ngngin d vì vy mà ngôn ng Việt đã nghèo nàn hơn
xưa rất nhiu.Thành phy gi đây cũng đã có quá nhiu quán cà pmang
nhiu phong cách khác nhau vi nhng phong cnh hu tình và thơ mộng…t
những căn bit th sang trng trên nhng ngọn đồi mà quán cà phê Tùng t không
có.Tôi thích ngi phê Tùng vì quán này đã có t hơn nửa thế k qua và t
ngày đó cho đến mãi mãi v sau, cà phê Tùng vn là nơi yên tĩnh là nơi dành
cho nhng ai muốn được thưởng thc ly cà phê nguyên chất thơm ngon không b
pha chế nhng tp chất độc hi để câu khách và để thu li bi nhng người ch
không có lương tâm.
Nhìn tng git cà phê đặc quánh đang t t rt xuống đáy ly,màu đen ca git cà
phê làmi liên tưởng đến người nam tài t da đen trong phim mà ch và tôi va
xem qua.Có l ln xem phim m nay là ln cui cùng sp tới đây người ta s
cho dp b cái rp hát duy nht còn sót li này,như đã tng dp b ba cái rp t lâu
lm ri.Người nami t da đen thủ vai chính tht xut sắc đã làm kinh hn nhng
v khán gi nào có trái tim không được mạnh.Người nami t da đen đóng vai
người chết hin v như ngưi còn sng vào ban đêm,lẫn c ban ngày để nhát người
yếung a và cũng là để được nói lên nhng li nói như tự thú ti lỗi đã làm
trong khin sng.Nam i t da đen trước khi chết,ông và nhóm người của ông đã
dùng đủ mọi mánh khoé để cướp tài sản, cướp đất đai và cướp luôn mng sng ca
nhiều ngàn ngườin vô ti cách rt dã man nhưng luật pháp thì không bao gi bt
tội ông và nhóm người ca ông được.Trước khi phim kết thúc,người nam tài t da
đen đã dõng dc tuyên b:Khi tôin sng tôi đã làm nhiu việc ác nhưng không
mt ai dám trng pht tôi cũng bởi: Tôi là lut pháp!
Ch thyi thường hay đăm chiêu suy nghĩ nên ch nm tay tôi và bóp nhè nh
như ngụ ý mt s đồng cm chia s.Nhìn ch tôi thấy thương chị nhiu quá.Tôi
đặt bàn tay khô héo ca ch trong đôin tay của tôi và k cho ch nghe mt câu
chuyn có thật mà chính tôi đã may mắn được là người trong cuc:
- Em s k cho ch nghe mt câu chuyn rùng rn có tht.Mt câu chuyn kinh d
cũng có cùng mt nội dung như trong phim mà ch em mình va xem xong.Câu
chuyn mà em s k ra đây thì chính em người trong cuc vy mà cho đến tn
m nay em vẫn chưa dám kể li cho bt c một người nào nghe bi vì chuyn
huyn bí quá,bi vì chuyn ma quái quá.Huyền bí và ma quái đến độ khó tin lm
nhưng đó lại là chuyntht ch à.
Tôi pha thêm một chút nước sôi vào ly cà phê ri li đặt n tay ch trong hai bàn
tay tôi và nhìn ngay mt ca ch,i bắt đầu k:
- Ngày đó,ngày mà miền Nam Vit Nam của chúng ta đã chu buông súng chp
nhn gii pháp hòa gii để hòa hp sng chung như người anh em bên kia gii
tuyến đã thường xuyên tuyên b.Mt buổi sáng kia người ta đã đến nhà,đến căn
nhà mà ch em mình đã có mt thi gian vui sngn nhau, người ta ra lnh cho
em đúng một tiếng đồng h phi thu dn đồ đạc ri phi lp tc ra khỏi căn
nhà.Sau vài năm vật ln vi cuc sống đầy ti nhục,đầy đau thương và đầy ut
hn,ri em cũng tìm được mt công vic làm tài xế chuyên ch vt dng cho mt
công ty.Em còn nh rt rõ là vào bui sáng mt ngày chúa nhật, ông Giám đốc
lnh cho em là vào sáng sm ngày hôm sau, th hai,em phi lái chiếc xe ti lên
Lc Ninh ch cao su v Kho Năm bên Khánh Hội.Ba ging ngày th hai em vào
nhn chiếc xe ti ri chy thng lên Lc Ninh.Khi xe chn cách đim đến
khong chng hai cây s thì em nhìn thy có một người đàn ông đứng bên v
đường giơ tay ra du cho xe ngng li.Nhìn k thì ra đó là ông Phó giám đốcng
ty.Ông Phó giám đốc hôm nay mặc cái áo mi có sọc màu đỏ vi cái qun jean
trông tht là tr trung.Ông bước lên ngi bên cnh em ri ra lnh cho em đổi hướng
chy n Ban Mê Thut thay vì tiếp tục đến Lc Ninh.Vì ông ta là Phó giám đốc
nên em đâu dám thắc mắc điều gì ngoài vic phi tuân lnh thi hành theo ý ca
ông. Xe chạy được khong chng mười cây s thì ông lên tiếng i trong khi mt
ca ông vn nhìn thng v phía trước.
- Công tác ca anh Lộc Ninh tôi đã cho người người khác làm thay ri.Anh có
nhim v đưa i lên Ban Mê Thuột,lên đó i sẽ có công vic nh anh giúp tôi.
m nay,ln đầu tiên ông có li nói nh nh và lch s khi gi em bng anh,khác
vi mi khi nên em cũng thấy yên lòng bi tính ca ông mau nóng,mà h mi ln
nóng gin ai thì người đó s b ông chi ra thm t đến sut c bui,đến tối tăm cả
mặt mày.Đôi con mắt ca ông vn đang nhìn v phía trước nhưng bỗng ông hi em
mtu làm cho em cùng bi ri và cũng vô cùng lo s:
- Anh thù ghét tôi,thù ghét chúng tôi lm phi không?
Em ca biết phi tr li ra sao thì ông đã nói tiếp một hơi thật dài như là lời t
ti chng khác gì người nami t da đen trong phim mà chị em mình va xem
qua.Ông nói:
- Tht ra thì tôi phải làm như vậy thôi anh à.Đó là chínhch mà chúng tôi phải
triệt để tuân hành và phi thc hin cho bng được.Chúng tôi phi m đ mich
sao cho người dân min Nam này phải căm thù chế độ,càng căm thù nhiều bao
nhiêu càng tt by nhiêu vì,có như vy thì nhng thành phn bt mãn s ni lên,s
l mt ra chng li chế độ để nhân đó chúng tôi s ra tay tiêu dit gn và sch s
mt ln.Cui cùng ri t chn li toàn là những con người biết s hãi và sn
sàng phc tùng mi mnh lnh ca chế độ.Chính sách này chúng tôi đã cho áp
dụng và đã thànhng hn toàn min Bc ri.Khởi đầu,chúng tôi đã phát động
mt chiến dch gi là:Ci Cách Ruộng Đất.Chúngi t chức cho đấu t để giết
sch hết những tên trí p đa hào,ri sau đó cho giết luôn c nhng người không
có ti tình gì vi chế độ.Tht không ngtt c mọi ngưin min Bắc đều đã
khiếp s để ri phc tùng mi mnh lnh mt cách tht mau l và tuyệt đối. Ch
mt nhóm tht nh nhoi dăm ba người bt mãn đã ni n và chúng tôi gi nhóm
người đó là nhóm: Nhân Văn Giai Phẩm.H là những người có chút tiếng tăm nên
chúng tôi không mun giết ngay mà chúng tôi s cho giết ln ln bngch bt lao
động kh sai tht nặng nhưng ch cho ăn thật ít thôi.Chính sách này chúng tôi đã
vẫn đang áp dng cho nhng quân nhân công chc min Nam ti các tri ci
to.Theo tôi thì ri cũng s thành công ti. Nhưng,đối với người n min Nam
thì chúng tôi li ch thành công có mt phn thôi anh à. Chúng tôi tht s đã không
tiên liệu trước được ngưin min Nam này s phn kháng li bng cách hè
nhau đổ xô ra bin mc dù có quá nhiu nguy him đang đợi ch mọi người.H dt
díu nhau cùng vượt luôn qua c nhng khu rng đầy ác thú và vượt luôn qua
những cánh đồng đầy mìn by n sót li trong cuc chiến. Đúng là chúng tôi đã
không tiên liu trước được việc này nhưng,sau khi số người bt mãn chế độ đã b
ra đi hết ri thì s người còn li trong nước s là s người biết s hãi và ri s
biết phc tùng ti.
Tôi biết anh thù oán tôi và thù ghét chế độ này lm nhưng anh không có một ch
dựa nào để làm cái động lc đẩy cho anh có hội hành động.Chúng i gi thái
độ nhn nhc và chịu đựng đó là: Nín thở qua sông.Nhưng,anh nên biết rngi im
lng nhn nhc chịu đựng ca anh và của người n c ba min s t t,t t
thmu vào tn cùng tim ócvào tn cùng huyết quản để ri s khiến anh
khiến mọi người tr nên hèn nhát c nào mà chính anh và mi người cũng không
h nhn biết được.Có một điều mà ri cui cùng ti cũng đã nghim ra là:đó
mt chính sách tht sai lm và tai hi cho dân tc mình.Trong cuc chiến va qua
mà min Bắc chúng tôi đã khi xướng,chúngi đã dùng th đoạn tuyên truyn để
thúc đẩy hng triu triu thanh niên nam n min Bc vào chiến đấu ti min
Nam.H tht s nhng thanh niên anh hùng không h biết s chết cũng vì
tưởng c.Nhưng,bây gi chiến tranh đã qua ri và chúngi không th áp dng th
đoạn cũ đó được na.Anh c tưởng tượng đi,khoảng vài mươi năm nữa khi mà mi
người n ca c ba min đều đã b chúng tôi khut phc và đã trn hèn nhát,ri
sau đó nếu có xy ra mt cuc chiến tranh vic nước lân bang t mọi người s
li tìm cách b trn bng đủ mi phương cách,còn những người đang tại ngũ thì s
mau mau đầu hàng quân địch để khi phi chiến đấu,để khi phi chết. Cũng vì
hèn nhát do bi b c chế nên con người một khiđược mt chút t do thì s tr
nên vô cùng hung ác và ri s đối xn bo vi nhau.Tôi vn nghĩ đó là mt
chính sách sai lm nhưngi không dám nói ra cũng chỉ vì tôi là con người bình
thường thôi nên tôi cũng biết s vy.Nếu tôi nói ra điều tôi nghĩ thì hu qu đến
vii sn khốc như thế nào chc anh cũng đã đoán ra được ri ch.Anh xem,tôi
là người ch biết đọc biết viết thôi,tôi ch biết làm nhng bài toán cng tr nhân
chia gin d vi ít con s nhưng vì tôi phc v chế độ hết lòng nên gi đây tôi được
nâng lên làm đến Phó giám đốc mt công ty ln của nhà nước và li n được cp
cho một căn bit th na.V tôi cũng đã tng có nhiu năm phục v trong thanh
niên xung phong mà na ch cũng không biết,thếgi đây cũng là Ca Hàng
Trưởng có toàn quyn phân phi thc phm đến hoặc không đến cho bt c người
nào mà v tôi mun hoc không mun.
Không,ngàn đời tôi cũng không có cái can đảm nói lên cái ý nghĩ mà nh đã
nghĩ.Đất nước này ri ra chính là nh nhng con người đã b chy ra bin và
băng qua nhữngnh rừng đầy ác thú và những cánh đồng đầy mìn ngày hôm
nay,s tr v để thay đổi,đểm li tt c t đầu.Chính những người đã b q
hương ra đi ngày hôm nay là những người s b ra tin của và tim óc để to dng
li mt xã hing bng cho tt c mi người Vit c ba min đất nước ca
chúng ta ngày mai.
Bt cht ông hỏi em nhưng vẫn không quay đầu nhìn em:
- Anh theo tôn giáo nào mà trong t khai lý lch ca anh tôi kng thy ghi?
Trái tim ca em t khi ông bắt đầu nói cho đến gi vn đang đập lon x lên như
mun làm v tung lng ngc em ra khi nghĩ ông đang dùng th đoạn để gài em vào
by.Hai nh tay ca em c run lên như người b st rét làm cho chiếc xe b chao
qua đảo li nhiu ln.Em liếc nhìn qua ông và thy ông vn bình thn nhìn v phía
trước như kng nhận ra s ri lon ca em sau câu hi ca ông.Ông không mt
ln nào quay nhìn em hoc nhìn ra phía ca kính phía bên ông ngi.Em nh li
nhng ln ông tp họp đám công nhân có em trong đó để lên lp v li sng văn
minh trong hi mi,hoc nói v đạo đức của người cán b cách mng…thì tay
chân ca ông múa may quay cuồng như người đang lên đồng,hay người đang lên
cơn điên,vậy mà hôm nay…em không tr li câu hi ca ông mà hi li ông cho
ông được vui lòng:
- Thưa ông Phó giám đốc,t hai ngày qua ông lên đây công tác ông thấy có vui
không và ông có mt lm không ?
- Vui thì không nhưng mệt thì nhiu lm.
Và,có l như ông đã đọc được s lo s ca em nên ông nói :
- Anh chưa trả liu hi ca tôi.Anh lo s là tôi có ý hi anh ch gì?Anh hãy
nhìn tôi đi,từ đầu câu chuyện cho đến bây gi tôi luôn luôn gi cho cái đầu ca tôi
nhìn thng v phía trước như là một minh chng cho nhng gì tôi nói vi anh hôm
nay là s ngay thng vyi mi hỏi anh câu đó.Thật ra thì tt c chúngi t
cp lãnh đạo cao nhất cho đến cp thp nhất đều tin rằng có Thượng Đế nhưng,như
tôi đã nói vi anh là vì mục đích và quyền li nên chúng tôi phi t di vi lòng
mình.Tht ra thì t đến gii nào có dám tìm hiu gì v các tôn giáo đâu chỉ
tôi vn mun còn tn li thế gian này.Nếu anh không mun tr li câu hi ca tôi
thì cũng chẳng sao c.
Em s ông ni gin ri chi ra em nên em phi tr li ông:
- Thưa ông tôi theo đạo Thiên Chúa Giáo.
- Vy à,vy anh nh cu nguyn cho tôi nhé!Đã quá bữa trưa lâu rồi,hôm nay tôi
mun mời anh ăn một bữa cơm với tôi.
Em ngng xe một quánm n đường. Ông Pgiám đốc ca em gi thức ăn
nhiu lm và ông ăn rất nhiun như người b đói lâu ngày vậy.Nhìn ông ăn mà
em tưởngi bao t của ông đã b lng ri.Có một điều đó làm cho em nghĩ là
không được n và điều đó có l là cái c ca ông y hôm nay đã “có vấn đềvì ông
không h nhìn ngang nhìn dc nhìn qua hay nhìn li hai bên mt ln nào c.Khi
cn mt vic gì thì ông xoay hn luôn c người theo chiu mà ông mun nhìn.Cái
c ca ông chc chắn đã “có vấn đề.”- Em nghĩ vy.
Qua khi Ban Mê Thuột độ n bảy cây s thì ông lnh cho em ngng xe bên mt
cánh rng. Hin ti tri đã sp ti vì ánh mt trời đang xuống dn y núi phía xa
xa.Em kng biết bây gimy gi vì cái đồng h đeo tay của em đã ra nm
ngoài ch tri t rt lâu ri.Em cũng không muốn hi ông v gi giấc nhưng em
đoán có lẽ cũng gn sáu gi.Vn không quay nhìn em, ông quay hẳn người v
hướng ngn núi pa xa,pa tay mt ca ông,ông ch v ng đó nói :