Chiu sương
Bùi Hin
Vào mt chiu trung tun tháng giêng, chàng trai y lang thang trong nhng ngõ
hẻm làng. Chàng đi không mục đích, hồn lng thmi êm lng t vòm tri trng
hơi biêng biếc như giát bạc, cái êm ca nhng cui ngày thôn dã. Chàng đi
nghĩ đến tm điều vu vơ, những ý nghĩ thoáng qua trong trí rồi v nh bay đi,
như những con bướm đa tình vội hôn đóa hoa này để đến vi hoa kia.
Chàng đi lơ đãng, đến nỗi sương tỏa xung mù tri t bao gi mà chàng kng
biết. Sương bạc đã ta rt nhanh, mt cách bt ng. Thy m lnh trên đầu và có
hơi nước đọng tn mi, chàng mới ngơ ngác nhìn lên.
Cnh vật, như dưới một đũa tiên mu nhim, đã tan biến trong giây phút. Chn
trơ lại quanh mình nhng nét thâm thâm ca vài nhánh cây khng khiu và nhng
vuông xám m ca các túp tranh. Nhng bụi xương rồng và râm bt chy hai bên
đường đẫm sương, óng ánh, xanh tươi lại. Vài mng nhn mc gia hai cành yếu,
trắng toát như dệt bng nhng si tơ bạc li ti.
Tri không lnh lm, nhưng hơi sương ngấm vào mình; chàng trai lng lng trong
m hn bun, cái bun tê táimang mang, cái buồn ôm trùm, như kết bng
nhng su thm o mơ hồ và đã xa xôi lắm, tưởng tượng hay là thc, chàng cũng
không biết nữa. Hơi ẩm đọng trên mi, cng tưởng nước mắt rưng rưng.
Chàng đi lang thang, mặc hn lang thang... Sương bay từng lung, hạt sương bám
kh vào da mt như một làn phn bi.
Nhng tiếng người trao đổi trong sương, như gần như xa, lãng đãng. Ngoài sông
m, bóng mt chiếc thuyn chài sa son ra khơi: sương mù đã ti báo a thu.
Chàng r vào nhà mt ông bn già. Chàng thy lão đang ngồi xm đan lưới, hai
chân co trước ngc, mình qng trong mt manh chiếu vuông buc túm một đầu
để khoanh ly c, th áo tơi và áo rét ca dân chài.
Chàng chào, và lão Nhim Bình vi dáng điệu gin d ca nhng người cht phác,
v vai người bn nh, bo ngi trên phn. Chàng hi:
- C (1) không đi biển à?
- Không, c. Già ri, không năng đi được na.
- C k chuyn đi chài nghe đi.
Chàng nói thế bng cái ging nũng nịu của đứa cháu vòi bà. Chàng thường đến
đánh bạn vi lão chài, và ông lão, đối vi chàng trai mi ln, có mt tình yêu
thương che chở, tt quá mức đến cưng chiều, như tình yêu thương mà tất c nhng
người già đùm bọc tr con. Lão cười đáp:
- Còn chuyn gì mà k na! Chú nghe hết c chuyn ca tôi ri.
- Không... C phi k đi... à, cố k chuyện ma đi. Cố đi chài có bao giờ gp ma
không?
Lão Nhim Bình có mt n i hn hu nhum v độ ng ca k không biết t
chi bao gi.
- Chuyn ma à? Tôi cũng ít khi thy ma lm... Có vài ln thuyn neo ngoài khơi,
tôi ngi câu đêm, thấy ging mnh câu, vi kéo lên. ái chà, sao nng khiếp.
l, ch thy nặng thôi, như có tảng đá trì gi li, ch không thy git git vùng vy
như con cá to. Tôi nghĩ thầm: khéo li cái n ta (2) ri, hn mun tu mình đây...
Qu nhiên! Tôi va kéo câu lên khi mặt nước, thy hn xòa mt cái, xanh lè c
nước bin, mình hết hn. Nhìn lưỡi câu, con mc mi vnn nguyên.
Đó, tôi chỉ gp vài lần như vậy thôi. Đêm khuya lạnh lo, vng v, chc c bun
tình, y chuyn phá mình tí cho vui.
Có người h k, đêm ngoài khơi, trời êm bin lng, mọi người đang neo ngủ,
thấy các chú bơi lù lù rồi trèo lên ngồi dăng dăng hain mn thuyn; h nói:
"Thôi mà, anh em mình c, trêu nhau m gì?", thế là c bn nhy sùm xuống, bơi
đi.
M ma ông c Bình khi xưa, dạn khiếp. Nửa đêm ông ta đi lưới về, qua dưới cây
đa trước miếu, mt by hn bíu ly tay. Không thấy người đâu, nhưng nghe tiếng
hắn léo nhéo xin cá. Ông ta đáp: "Chà, xin với xỏ, được my con cá v cho v con
đây!". Thấy nh trong r, s vô thì cá đã biến mt. Ông ta nạt: "Đồ qu, c nghch
thôi!". Thế là tiếng cười bt lên ríu rít, hi sau li thy nng r.
Lão chài k như vậy, ging bình thường như i chuyn người dương gian (3), tay
vẫn thoăn thoắt đưa que đan qua mắt lưới. Chàng trai kh rùng mình thích thú.
Chàng vn không tin ma qu; chc chn đó chỉ là điều huyễn tưởng (4), ny sinh
t mt khung cnh, mt tâm trng nào đó; nhưng có thểo không tin cái ging
k t tn hin hòa ca ông lão! Trong ý nghĩ lão ci, chàng đoán, âm dương
không phân ranh gii rõ ràng, cõi sng và cõi chết ơng nhau vấn vít. My chú
ma, hn ca nhng người dân chài đã b mình trong bão t, tr v ngi lng l trên
mn thuyn, chc hn ch để tìm li chút hơi ấm cuộc đời, vì cm thy lòng bin
quá mênh mông, lnh lẽo. Và tuy đã tìm thy cái chết trong tai ương (5), bi thảm
và d di, không phi bao gi hn h cũng ngậm gin hn; h còn biết nghch
ngm đùa trêu người sng, và chàng trai tưng nghe, vng t sương mù dày đặc,
tiếng cười giòn ríu rít ca nhng cái bóng vô hình cnh cây đa già miếu c...
- Có bao gi người ta thy mt cái thuyn ma, hay c một đoàn thuyền ma không,
c?
Chàng trai li ct tiếng hi.
- Thuyn ma à?... à... có mt lần, đã lâu lm, chính mt tôi thy. Hi y tôi còn tr
lm, tôin đi trai dưới thuyn m ma (6) ông Phó Nhy... cũng trời sương mù
mịt như thế này, thuyn thì va tháo t xong, thoát nn chết này li đâm liền vô
nn chết khác.
Bữa đó thuyền ra lch...
*
* *
Sáng hôm y, mt bui sáng thanh quang. Bình minh giát ánh vàng trên nhng di
mây bông thoáng nhẹ.c bác chài tay đưa chèo theo nhịp đều đặn, ngước nhìn
tri, lòng kng ý nghĩ, không lo lắng. Nhưng khi thuyền chạy ngang nhà Thương
chính, mt chiếc xuồng do hai đa con nít chèo bng lướt ngang trước mũi. Mi
người chi ra chúng m ĩ; dân chài rt kiêng b "ngáng đường" như thế, và ông lái
hơi nhăn trán li.
Ra khi lch (7), thuyn kéo bum bắt cơn gió tây nam chạy thng ra khơi. Chiếc
thuyn, dáng hơi nặng n, l đừ tiến, hai mt tròn trân trân nhìn v trước. Khi mt
ngọn sóng kéo đến, nó chm dy ri đâm chúi xuống, làm tung tóe một làn nước
bc xóa. Càng xa b, sóng càng bt mnh, chn là những cái lượn, lưng cong
rng, kéo l đừ nhưng hùng cường. Nhng mảnh nước ln thốc vào dưới mũi
thuyn khiến bt trng tóe, ri t r đôi chảy róc rách hai bên mạn. Các bác chài đã
gác chèo ngi bn dây neo, quai chèo hay tán chuyn, có v không biết đến s nhi
lc ca sóng.
Gió lên lng lng, thuyn chy phăng phăng, để li sau mt vch phng lì, vì nước
đã b khi nng ca thuyền dàn ra. Nhưng chẳng bao lâu, nhng làn sóng lô nhô
hai bên mép tiến vào và xóa mt vch phng.
Càng xa b, gió càng mạnh, như dậy t bn phương của khong rng. Nng vàng
và gay gt thêm. Khi mt trời đứng bóng, bin biếc ng sang mu lc.
Ông Phó Nhy, nhà ngh và chy lái, ra lnh b neo (8). Đoạn ngưi ta tháo dây
neo cho thuyn ti ti gn ch đã th bóng hôm trước.ng là mt cái lng tròn
ln và đan ta, thả lưng chừng nước, trong có lót lá tre làm ch êm mát rli
vào. Cnh bóng, người ta ct vài ba cây gy, mt loi tre vu. tìm thy đó một
nơi nghỉ ti nhóng xung quanh, có khi hàng đàn lớn.
Hai bác chài, lng lnhanh nhn, ngồi đu mũi thả lưới, trong khi thuyền, dưới
mái chèo, nh tiến ti. Sau mt lát ch đợi, thuyn lùi lại và hai bác, có thêm người
tr lc, kéo dn lưới lên. Nhng con cá mc đu vào mắt lưới, giãy đành đạch làm
lóe nhng ánh bc biêng biếc. i con cá nh nhảy lanh tanh trong đám rong rêu
ln nhng ht tròn nhớt và trong, mà người ta gi là trứng c. Bình hi y còn
mt chú trai quèn, túm tng mng lưới ht mnh cho cá bt vào r ri đổ dn cá
xung khoang. T khoang bc lên mt mùi tanh mn và man mác, mùi ca bin c.
Nhng con cá trích, cá đốm, lnthu, cá hng, mt tròn m trân trân, há ming
méo xu mt cách tuyt vng c hp không khí, trong tiếng lách tách ca vây
cng.
Thuyn nng dn, đè ép sc lc nhi của sóng. Chú Trai đã đi thổim. Xế trưa,
thuyn ngh để dùng ba. Trên m g, ln thn hai bát đầy và mt bát mui;
cnh mâm, một rá cơm và một xanh canh cá.m xới trong bát đy có ngn, các
bác chài và rất nhanh như chèo đua cho chóng xong ba. Cht mt bác kêu:
- Nhìn kìa!
Và ch ra phía bên trái, ch mt nước lăn tăn báo có đàn cá đi qua. Mọi ngưi vi
vàng b đũa, kẻ chạy đến chèo, k chạy đến lưới.
Hmi trong công vic trong khi tri đã ng v chiu. Mt tri, lúc còn ba con
sào, bng khuất sau đám mây. Bác Hoe Trăn nhìn lên và kêu:
- Coi kìa! Tri đổng ngoài.
Mọi người nhìn theo, lo ngi. Ông nhà ngh, hơi rụt đầu trong c béo, quay ngó
xung quanh, cũng kêu theo:
- Sp có t (9) đến nơi!
H va nhn thấy điềm báo kng th lm ln. Tri đã đột ngột đổ ráng ba phương
đỏ rực: ráng ngoài, nơi chân tri, và phía trong b, hai ráng Lò (Ca Lò), ráng
Cương (Cương Gián). Mặt các bác chài đỏ cháy lên trong ánh phn chiếu. Ông nhà
ngh ra lnh:
- Kéo lưới lên! Giương buồm!
Chân người chy trên sp rm rập. Các bác chài co chân đu mình trên dây đểo
bum, ming "dô hò" ly nhp. Mt bác hi:
- Gió gì?
Người khác đáp:
- Gió trong. Khó tháo kp.
Gió t b thi ra, thuyn c vát (10). ng vùng lên, cuốn, réo, đuổi dn nhau, va
vào nhau tóe bt, ngp xung, trồi lên, đã thy mt sc mnh hỗn độn và bt ng
trong gió va cung lng (11) thi. Bum vát không ăn gió, xương buồm đánh
cành cch lên ct, có khi c vào g rít ghê tai. Hình như thuyền trôi lùi ra khơi.
Nhìn vào b để ly c, ông Phó Nhy kêu:
- Mưa đến ri!
Phía b đã m mt sau màn mưa trắng bch, mt sóng trong kia thâm sm lại. Mưa
tiến ra khơi rất nhanh phát thành tiếng ào ào, mt giây sau, các bác chài, ngi co
mình trong tơi chiếu, đã vut mt không kp.
Mt bác bo:
- B neo thôi, không li bt mãi ra ngoài khơi đông xích đế cho mà coi.
Neo buông xung c. Trong khi dây neo tt xung vùn vt, thuyn trôi lùi v
sau, đoạn git ny nh, chúi hn mũi: dây đã tháo hết. Người ta h bum. Nhưng
t đó, thuyền c hc hc với dây neo như một con trâu d b buộc. Sóng đánh té
tát, khi mũi thuyn chúi xung thì vi tha dp nhy chm, nước tóe trang lang đến