Bình giảng bài thơ "Tự tình"
H Xuân Hương là một n thi sĩ tài ba với phong cách sáng tác thơ nôm tả cnh ng tình
sâu sc cùng ý t chân thành nhm giãi bày tâm s lòng mình. Bà là mt hin tựơng khá
độc đáo trong lịch s văn học Việt Nam, đó là nhà thơ phụ n viết v ph n, trào phúng
mà tr tình. Ni bt trong sáng tác ca bà là tiếng nói thưong cảm đối vi ph n, là s
khẳng định đề cao v đẹp và khát vng sng, khát vng hnh phúc mãnh lit trong trái
tim h. Và mt ln na ta bt gặp điều đó qua những câu thơ rất đỗi chân thành trong bài
thơ T tình 2 trong chùm thơ Tự tình được viết nên t nhng cung bc tình cm dừơng
như đang làm rối bi tâm trạng nhà thơ...
Đêm khuya văng vẳng trng canh dn
Mnh tình san s tí con con Tình là gì ai biết không ? Tình là vầng dương, tình là ngàn
sao hay tình ch là vầng trăng khuyết, câu hát vang lên bng mt câu hi tu t hỏi đời
rng trên thế gian còn gì hnh phúc bng tình yêu hay có gì làm lòng người đau khổ bng
tht bi trong tình cm, nỗi đau khổ đó không chỉ làm bão giông trong bao trái tim người
đời và trong đó có trái tim hồ xuân hương, nỗi cô đơn đã dn vt làm thao thc tác gi
trong cái yên ng và lnh lùng của đêm khuya.
Đêm khuya văng vẳng trng canh dn
Trơ cái hồng nhan với nước non
Trong cái tĩnh mch u bun của đêm giá lạnh thoáng nghe tiếng trống canh văng vẳng t
môt chòi canh xa vọng đến báo hiệu đã nữa đêm, tiếng trng mi lúc mt dn dập hơn xa
đến gần càng lúc như nhanh hơn trôi theo tng khonh khc ca thi gian và rút ngn
tuổi đời ca mt ng ph n hồng nhan” nhưng “trơ” đi trước cuộc đời, trước cnh vt
tựa như gỗ đá đã b mt hết cm giác vì bao ni phin muộn đợi ch mt th hnh phúc
mong manh, giọng thơ trĩu xuống tăng thêm nỗi chán chường và cái cô đơn đang bủa
quanh tác gi. Cách s dụng đão ng nhn mnh thêm s trơ trọi b bàng và ti h.
Trước cuộc đời, trước duyên phn hẩm hiu người ph n y chua xót cho chính mình,
thân phn l loi mong manh gia bao vùi dp ca cái xã hội đầy bt công th phi ngang
trái. Thân phn hng nhan bây gi phi tri qua những đêm dài cay đắng cho tm lòng
thy chung vì cuc tình dang d.Tiếng th dài ngao ngán và ý nguyn mun thoát khi
ni su mun dy lên trong lòng nhưng cuối cùng cũngi vào bế tc, dừong như nghịch
cảnh khôg buông tha cho người ph n y, mựợn rựou quên đi nhưng lại càng nh:
Chén rượu hương đưa say li tnh
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn
Chén rượu cm hng h trên tay mặc cho hương nồng ca rựơu phả vào mt xc vào
mũi, tác giả mong rượu có th gii ta h ni lòng ca mình, mong cơn say mau tìm đến
để đưa ng đến một nơi yên bình dù trong thi gian ngn ngi cũng đỡ hơn khi phải mt
mình đối din nỗi cô đơn đang giày xéo tâm can.Nhưng say ri li tnh c chp chn
chp chn mơ hồ trong cái vòng ln qun.Thi gian thì c trôi tác gi lúc thì tỉnh để nhn
ra cái éo le ca cuộc đời lúc thì chìm vào cơn say quên đi bao tuyt vng, mong mi phút
giây nào đếy có th gt dc tt c qua một bên để sng vi nhng khao khát ca chính
mình nhưng mong ứơc bé nhỏ y cũng bị cuốn phăng đi vô tình. Ni bun ti bắt đầu
xâm chiếm, bao đêm dài thao thức đợi ch nhưng vô vọng, ch nhiều đợi nhiu mà hnh
phúc chng bao nhiêu trong khi cái xuân thì ngày càng ri xa tác gi.
Vầng trăng xuất hiện để làm chng nhân cho bao cuc tình mà sao khi tác gi thấy trăng
thì li không dc tròn đầy mà là hình ảnh đối lp là khuyết, phải chăng cuộc tình này cũng
thế chng bao gimt cái kết trn vẹn. Đến bao gi thì trăng mi tròn đến khi nào thì
hnh phúc mi trong tm tay và bao lâu na thì nỗi cô đơn này thôi xut hin làm xót
lòng. Tác gi khao khát và mong ch, ni niềm đó nhân lên theo ngày tháng, nhưng càng
hi vng thì càng đau khổ, bi kch có bao gi được kết thúc cho những người ph n quá
la l thì cùng tình duyên ngang trái trong cái XHPK ngày xưa. Nỗi buồn dâng đầy trong
lòng ri lan ta ra không gian khp bn b, kh đưa mắt nhìn ra khong trống trước mt
nhng hình nh thiên nhiên đập vào mắt và như hòa vào tâm trng nhum ni bun phin
ca tác gi.
Xiên ngang mặt đất rêu từng đám
Đâm toạc chân mây đá mấy hòn
Câu thơ tả cnh vi cấu trúc tương phản hình nh những đám “rêu” bé nhỏ yếu t vi sc
mnh “xiên ngang” c lớp đất dày vưon lên vi sc sng mãnh liệt hay “đá mấy hòn”
nhưng lại có kh năng đâm toạc chân mây troc mắt. Thái độ phn ng kmnh m
troc duyên tình lận đận th hin qua c gịong thơ ngang ngạnh phn kháng m c.
Thiên nhiên trong mắt nhà thơ tiềm n mt sc sống đang bị đè nén và đang vươn lên
mãnh lit. Ta thy rõ được tác dng ca ngh thut t cnh ng tình hai câu thơ này,
dừơng như có một điểm ging nhau gia tâm hồn thơ và những hình nh thiên nhiên
y. Rêu và đá bé nhỏ là thế nhưng chúng giống nhau sc sng mnh m vô cùng