I.KHÁI Ni M
1.1. NGÔN NG VÀ NGÔN T NGH THU T
NGÔN NG
(language)
Là ti ng nói c a m t ế
dân t c
Là công c giao ti p ế
hàng ngày
Thu c phong cách
sinh ho t, g n v i
kh u ng
NGÔN T NGH
THU T (parole)
Cũng xu t phát t NN
dân t c, NN đ i s ng
hàng ngày.
Là ch t li u t o nên tác
ph m VH
Là công c c a t duy ư
Thu c phong cách
ngh thu t
Ngôn ng là gì?
1.2. L I NÓI VÀ L I VĂN:
L I NÓI
Gi i quy t các nhi m ế
v t c th i, m t l n.
Ph thu c vào ng
c nh m i có ý nghĩa
Th ng không tr n ườ
v n, đ y đ
Có th nói b ng nhi u
cách đ di n đ t m t
ý
NGÔN T NGH THU T
= L I VĂN
L i nói cho nhi u l n, cho
muôn đ i.
T ng đ i đ c l p, có th ươ
tách r i ng c nh t c th i,
tham gia nhi u ng c nh
khác
Luôn là hi n t ng tr n ượ
v n, đ y đ , có th t
thuy t minh ý nghĩa c a ế
Ch có 1 l i văn duy nh t
h p v i ý tình đ nh nói.
S khác bi t?
1.3. NGÔN NG VĂN H C VÀ NGÔN NG TOÀN DÂN :
Ngôn ng , tr c h t là công c giao ti p c a nhân ướ ế ế
dân. Nh ngôn ng ,hình t ng văn h c có th đ n v i nhân ượ ế
dân m t cách d dàng .
Ngôn ng văn h c là ngôn ng c a toàn dân đã đ c ượ
nhà văn dày công sàng l c, ch n l a và nâng cao. Khi đã
tr thành ngôn ng văn h c, nó l i tác đ ng tích c c tr l i
ngôn ng toàn dân, làm cho ngôn ng toàn dân tr nên
phong phú h n, đa d ng h n. ơ ơ
M i quan h qua l i gi a ngôn ng văn h c và
ngôn ng toàn dân di n ra liên t c, thúc đ y nhau không
ng ng phát tri n.
NGÔN NG VĂN
H C
Do đ c ch n l c, ượ
g t rũa, h p thu đ c ượ
nh ng tinh hoa trong
v n t v ng văn
ph m c a ngôn ng
tn dân, ngôn ng văn
h c đi u ki n tr
thành ngôn ng chu n
m c c a dân t c.
NGÔN NG DÂN T C
M c khác khi nn ng
văn h c n t c đã hình
thành s qui đ nh tính
chu n m c trong l i văn
tác ph m, nhi m
v gi gìn s trong sáng
c a ngôn ng văn h c
dân t c qua c ph m.
B ng s tinh nh y và kh năng sáng t o c a mình, nhà văn
s góp ph n nâng cao ngôn ng văn h c dân t c, đ a nó ư
đ n ch ngày càng hoàn thi n h n.ế ơ