Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 158: Dược vật khiến tâm linh cùng
dục vọng hợp nhất
Bọn họ đã không biết rằng cái thứ quả kì dị mà Niệm Băng
không nhận ra kia vốn là một thứ thuốc bổ thượng phẩm dùng
để bồi nguyên cc tốt, tên gi là TDục quả.
Nếu người bình thường ăn vào, nó sẽ chỉ có tác dụng của một
loại bổ dược, khiến cho các loại tạp chất trong cơ thể được bài
tiết hết ra ngoài. Nhưng bọn họ lại là hai người khổ tu ma
pháp, lại cũng đều có thể hấp thu tiên thiên chi khí, đạt được
tiên thiên lĩnh vực. Tn thể sớm tuyệt không còn tí gì gọi là
tạp chất nữa.
Trong tinh hung hiện tại, Tử Dục quả thành ra lại xuất hiện
một loại công hiệu khác. Chỉ trong nháy mắt, khiến cho dục
vọng tiềm tàng trong cơ thể bọn hạ đạt đến điên phong, khiêu
gợi bản năng nguyên thủy nhất của nhân loài phát tiết hết ra
ngoài
Băng Vân ánh mắt mê ly nhìn Niệm Băng một cách chăm chú,
đồng dạng ánh mắt của Niệm Băng cũng đã trở nên nóng rực,
điên đảo ngắm nhìn li nàng.Thanh âm nnon rên rỉ không
ngừng tmiệng Băng Vân phát ra :
“ Niệm Băng….. ta… ta thật là khổ sở a!!! Ta....
Tiếng thở dốc nặng nề vô cùng khiến câu nói kế tiếp của nàng
cũng bị nghẹn lại, thần chí nàng đã trở nên mông lung mất rồi.
Giây phút này đây, ở trong mắt nàng Niệm Băng lại càng thêm
vẻ anh tuấn, nhất là khí tức dương cương của một nam tử
khỏe mạnh không khỏi khiến cho thể xác lẫn tinh thần của
Băng Hỏa Ma Trù
nàng như thêm túy lúy
Niệm Băng, tinh thần lực dù sao cũng cường đại, hơn xa Băng
Vân rất nhiều. Lúc này đây trong tâm linh vẫn còn mt tia
minh mẫn, nhưng vừa nghe đến tiếng rên rỉ đầy mị lực khiêu
gợi của Băng Vân, chút thần chí cuối cùng của hắn cũng đã
hỏng mất rồi.
Nhìn thấy cặp đùi thon dài mượt mà kia, hắn vô luận là như
thế nào đi nữa cũng không cách gì khắc chế nổi cơn hỏa dục
đang thiêu đốt trong lòng. Gm lên một tiếng, rồi mạnh mẽ
nhào ti. Ở trên tm da gấu dày trc, ôm chặt lấy thân hình
mềm mại không xương của Băng Vân
Hai thân thể lăn lộn quấn chặt lấy nhau thành một khối, tựa
như thiên lôi có giáng xuống hay địa hỏa sôi sục lên cũng vô
phương thu thập, chia cách bọn họ ra. Niệm Băng hôn một hơi
thật sâu lên đôi môi tiên diễm của Băng Vân, nhưng so với lần
trước thì hoàn toàn bất đồng.
Lần này, Băng Vân lại cuồng nhiệt hưởng ứng đáp trả. Hơi thở
hai người như trở nên tương thông, trong đôi mắt của nhau,
chỉ có sự hoàn mỹ tuyệt vời của đối phương. Nam nhân cùng
nữ nhân trời sinh chính là sự hấp dẫn cuốn hút lẫn nhau, dưới
sự cọ xát kích thích mãnh liệt của thân thể khiến cho bọn họ
rất nhanh giải trứ hết thảy mọi thứ vướng víu trên người.
Khiến cho Niệm Băng khi toàn thân hoàn toàn tiếp xúc với
thân thể tràn ngp sự đàn hồi mềm mại của Băng Vân, không
khỏi phải rên lên một tiếng sảng khoái, gắt gao ôm chặt lấy
nàng.
Hắn một lần nữa bắt đầu xâm phạm vuốt ve thân thể mềm
mại tựa như được băng điêu ngc trác mà thành đó. Chỉ có
điều, lúc này mặc dù hắn đã mất đi lý trí, nhưng không hề
cuồng bạo như lần trước nữa mà chỉ nhẹ nhàng nâng niu tựa
như sợ làm thương hại đến một cô bé nhỏ đáng yêu vậy
Dưới ngọn ma thủ kia, Băng Vân thân thể mềm mại không
ngừng vặn vẹo, bàn tay to tràn đầy nhiệt lực vuốt ve đến chỗ
Băng Hỏa Ma Trù
nào thì chổ đó tự nhiên nổi lên trận trận run rẩy hưởng ứng.
Từ trước tới giờ, bọn họ dù sao cũng không hề có chút kinh
nghiệm từng trải nào về mấy chuyện này. Mọi chuyện cứ n
thế mà lại tự nhiên hòa hợp tan chảy vào nhau.
Đóa hoa tiên diễm ướt át chứa đầy dục tính mê hoặc, phảng
phất nhưng đang chờ đợi được ánh mặt trời êm du soi chiếu.
Làn da trắng mịn bởi vì skích thích mãnh liệt mà chuyển
sang màu đỏ nhạt.
Mùi hương xử nữ trên thân thể tuyệt vời kia của Băng Vân, trở
nên dị thường nồng đậm không ngừng lan tỏa, mà trên cơ thể
vô cùng sung mãn của Niệm Băng cũng đã tràn ngập hơi thở
dương cương bao phủ. Đại biểu chính là thanh dương cương đã
hưng thịnh không cách gì có thể kiềm nổi nữa, ngóc đầu dựng
thẳng đứng lên. Độ cứng rắn phảng phất như có thể hủy diệt
mọi sự ngăn trở.
Còn vùng hoa cnhu nhuyễn ướt át kia dường như đang từ từ
hé mở ra, tựa như đang hồi hộp đón đợi giây phút được thanh
dương cương ghé thăm hân thưởng.
“ A..a.. a!!!”
Băng Vân thét lên một tràng âm thanh rên rĩ mang chút thống
khổ.
Hai tay, hai chân gắt gao quấn chặt lấy thân thể Niệm Băng,
vùng hoa lá xinh đẹp mà thánh khiết rốt cục cũng đã nuốt
chửng khối dương cương nung núc đó.
Đau đớn cũng không thể che dấu nổi cảm giác khoái lạc sung
mãn , hai giọt lệ to tròn theo gò xinh đẹp của Băng Vân mà
lăn dài xuống, mười tám năm gìn giữ tấm thân trinh tiết tiện
theo đó mà mất đi.
Sự cọ xát giữa vùng hoa lá, khiến “ nhụy hoa” kích thích mãnh
liệt, thanh dương cương của Niệm Băng rốt cục cũng đi tới tận
cùng chn “ hoa tâm thâm xử”.
Băng Hỏa Ma Trù
Thân thể bọn họ khắng khít kết hợp thành một khối, sẽ không
thể tách rời được nữa rồi. Linh hồn bọn họ cũng tựa như đã
hòa quyện vào nhau, Niệm Băng không muốn rời khỏi cái địa
phương ấm áp kia, khiến cho hắn sinh ra cảm giác “ Chim v
làm tổ” (“ Điểu quy sào bàn). Băng Vân mỗi một lần run rẫy,
đều mang đến cho hắn sự khoái lạc đến tột đỉnh
Linh hồn cùng dục vọng kết hợp, khiến cho bọn họ đều cảm
nhận được thế giới nội tâm của đối phương, vốn tình cm được
dấu kín trong đáy lòng bây giờ đã vô pháp ức chế.
Thân thể hai người bắt đầu chuyển động.
Lúc mới đầu, động tác của Niệm ng còn rt chậm, nhưng
mỗi cú “kích” sâu vào lại “dị thường kiên định”, hai người đồng
thời cúi thấp vào nhau cùng phát ra tiếng rên rỉ không ngừng,
kéo theo đó là những khoái cảm vô tận. Động tác của Niệm
Băng lại càng lúc càng nhanh, mà bên trong tiếng rên rỉ của
Băng Vân tựa hồ có vài phần âm thanh khóc hận.
Thế giới bên ngoài băng lãnh so với sự ấm áp ở bên trong
huyệt động thật vô cùng khác biệt. Bây giờ mới đang là thời
điểm đầu mùa đông ở Băng Nguyệt đế quốc.
Niệm Băng cùng với Băng Vân đều đã tri qua thời khắc trọng
đại nhất của nhân sinh. Bọn họ đang dâng hiến cho nhau, mà
đặc biệt hơn nữa!!! Đều dâng hiến tấm thân đồng trinh của
chính mình!!!!
Cơn sóng tính cừ một lần dâng lên li một lần hạ xuống, mỗi
lúc khoái lạc dâng trào thì kèm theo đó là nhịp điệu sóng triều
đạt đến đỉnh cao. Ngay cả bản thân bọn họ cũng không biết đã
qua bao lâu rồi, đến khi Niệm Băng xuất ra lần “xuân vũ” cuối
cùng trong vùng hoa lá mềm dịu tuyệt vời kia của Băng Vân,
thì bọn họ đều phát ra thanh âm thở dài bi sự thỏa mãn đến
tột đỉnh.
Băng Hỏa Ma Trù
Một cổ khí lưu băng lạnh đến cực điểm theo thanh dương
cương của Niệm Băng truyền vào trong cơ thể. Hắn chỉ cảm
thấy chấn động toàn thân, bên trong cơ thể vốn đang rực lửa
đột nhiên trở nên thư thái, tinh thần chẵng những không vì
mệt mõi qđộ mà sinh ra cm giác bất ổn, ngược lại còn thy
tràn đầy sung mãn hơn so với trước.
Hắn có thể cảm nhận được hết thảy mọi vật ở xung quanh, cho
dù chỉ là chuyển động của một sợi lông cũng vô pháp thoát
khỏi tinh thần lực của hắn
Băng Vân đột nhiên gắt gao ôm trầm lấy Niệm Băng, trên mặt
nét cười chứa đầy vẻ thống khổ, thân thể mềm mại của nàng
đang không ngừng co giật kịch liệt.
Niệm Băng, dưới những động thái đầy vẻ dụ hoặc từ thân hình
mềm mại của nàng, đã tnh táo trở lại, hắn còn chưa kịp tự
hỏi, thì bản năngthc đã muốn đem Băng Vân ôm vào lng
ngực của mình để tận hưởng triệt để hơn cảm giác sảng khoái
này.
Nhưng khi Niệm Băng xoa xoa nắn nắn tấm lưng ngọc ngà của
Băng Vân thì đột nhiên phát hiện bản thân mình sphải hai
khối cứng cứng gì đó, hơn nữa còn tràn ngp cảm giác lạnh lẻo
khó hiểu.
Lúc này, thân thể hắn vẫn còn đang cùng với Băng Vân kết
hợp chặt chẽ, trong lòng cả kinh. Dưới tác dụng của tinh thần
lực, bằng vào phong nguyên t, đem thân thể bọn họ dựng
dậy trôi vào không trung, đổi thành tư thế đứng thẳng. Trong
lúc đó cặp đùi ngọc thon dài tràn ngập đàn hồi của Băng Vân
vẫn như trước quấn chặt vào lưng hắn.
Niệm Băng một tay quàng lấy thắt lưng nàng, tay kia đã ôm
chặt bờ mông tròn chỉnh. Bởi vì phi thay đổi tư thế, càng