YOMEDIA
ADSENSE
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 158
93
lượt xem 4
download
lượt xem 4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Bọn họ đã không biết rằng cái thứ quả kì dị mà Niệm Băng không nhận ra kia vốn là một thứ thuốc bổ thượng phẩm dùng để bồi nguyên cực tốt, tên gọi là Tử Dục quả. Nếu người bình thường ăn vào, nó sẽ chỉ có tác dụng của một loại bổ dược, khiến cho các loại tạp chất trong cơ thể được bài tiết hết ra ngoài. Nhưng bọn họ lại là hai người khổ tu ma pháp, lại cũng đều có thể hấp thu tiên thiên chi khí, đạt được tiên thiên lĩnh vực. ...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Băng Hỏa Ma Trù-Chương 158
- Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 158: Dược vật khiến tâm linh cùng dục vọng hợp nhất Bọn họ đã không biết rằng cái thứ quả kì dị mà Niệm Băng không nhận ra kia vốn là một thứ thuốc bổ thượng phẩm dùng để bồi nguyên cực tốt, tên gọi là Tử Dục quả. Nếu người bình thường ăn vào, nó sẽ chỉ có tác dụng của một loại bổ dược, khiến cho các loại tạp chất trong cơ thể được bài tiết hết ra ngoài. Nhưng bọn họ lại là hai người khổ tu ma pháp, lại cũng đều có thể hấp thu tiên thiên chi khí, đạt được tiên thiên lĩnh vực. Thân thể sớm tuyệt không còn tí gì gọi là tạp chất nữa. Trong tinh huống hiện tại, Tử Dục quả thành ra lại xuất hiện một loại công hiệu khác. Chỉ trong nháy mắt, khiến cho dục vọng tiềm tàng trong cơ thể bọn hạ đạt đến điên phong, khiêu gợi bản năng nguyên thủy nhất của nhân loài phát tiết hết ra ngoài Băng Vân ánh mắt mê ly nhìn Niệm Băng một cách chăm chú, đồng dạng ánh mắt của Niệm Băng cũng đã trở nên nóng rực, điên đảo ngắm nhìn lại nàng.Thanh âm nỉ non rên rỉ không ngừng từ miệng Băng Vân phát ra : “ Niệm Băng….. ta… ta thật là khổ sở a!!! Ta....” Tiếng thở dốc nặng nề vô cùng khiến câu nói kế tiếp của nàng cũng bị nghẹn lại, thần chí nàng đã trở nên mông lung mất rồi. Giây phút này đây, ở trong mắt nàng Niệm Băng lại càng thêm vẻ anh tuấn, nhất là khí tức dương cương của một nam tử khỏe mạnh không khỏi khiến cho thể xác lẫn tinh thần của Băng Hỏa Ma Trù
- nàng như thêm túy lúy Niệm Băng, tinh thần lực dù sao cũng cường đại, hơn xa Băng Vân rất nhiều. Lúc này đây trong tâm linh vẫn còn một tia minh mẫn, nhưng vừa nghe đến tiếng rên rỉ đầy mị lực khiêu gợi của Băng Vân, chút thần chí cuối cùng của hắn cũng đã hỏng mất rồi. Nhìn thấy cặp đùi thon dài mượt mà kia, hắn vô luận là như thế nào đi nữa cũng không cách gì khắc chế nổi cơn hỏa dục đang thiêu đốt trong lòng. Gầm lên một tiếng, rồi mạnh mẽ nhào tới. Ở trên tấm da gấu dày trục, ôm chặt lấy thân hình mềm mại không xương của Băng Vân Hai thân thể lăn lộn quấn chặt lấy nhau thành một khối, tựa như thiên lôi có giáng xuống hay địa hỏa sôi sục lên cũng vô phương thu thập, chia cách bọn họ ra. Niệm Băng hôn một hơi thật sâu lên đôi môi tiên diễm của Băng Vân, nhưng so với lần trước thì hoàn toàn bất đồng. Lần này, Băng Vân lại cuồng nhiệt hưởng ứng đáp trả. Hơi thở hai người như trở nên tương thông, trong đôi mắt của nhau, chỉ có sự hoàn mỹ tuyệt vời của đối phương. Nam nhân cùng nữ nhân trời sinh chính là sự hấp dẫn cuốn hút lẫn nhau, dưới sự cọ xát kích thích mãnh liệt của thân thể khiến cho bọn họ rất nhanh giải trứ hết thảy mọi thứ vướng víu trên người. Khiến cho Niệm Băng khi toàn thân hoàn toàn tiếp xúc với thân thể tràn ngập sự đàn hồi mềm mại của Băng Vân, không khỏi phải rên lên một tiếng sảng khoái, gắt gao ôm chặt lấy nàng. Hắn một lần nữa bắt đầu xâm phạm vuốt ve thân thể mềm mại tựa như được băng điêu ngọc trác mà thành đó. Chỉ có điều, lúc này mặc dù hắn đã mất đi lý trí, nhưng không hề cuồng bạo như lần trước nữa mà chỉ nhẹ nhàng nâng niu tựa như sợ làm thương hại đến một cô bé nhỏ đáng yêu vậy Dưới ngọn ma thủ kia, Băng Vân thân thể mềm mại không ngừng vặn vẹo, bàn tay to tràn đầy nhiệt lực vuốt ve đến chỗ Băng Hỏa Ma Trù
- nào thì chổ đó tự nhiên nổi lên trận trận run rẩy hưởng ứng. Từ trước tới giờ, bọn họ dù sao cũng không hề có chút kinh nghiệm từng trải nào về mấy chuyện này. Mọi chuyện cứ như thế mà lại tự nhiên hòa hợp tan chảy vào nhau. Đóa hoa tiên diễm ướt át chứa đầy dục tính mê hoặc, phảng phất nhưng đang chờ đợi được ánh mặt trời êm dịu soi chiếu. Làn da trắng mịn bởi vì sự kích thích mãnh liệt mà chuyển sang màu đỏ nhạt. Mùi hương xử nữ trên thân thể tuyệt vời kia của Băng Vân, trở nên dị thường nồng đậm không ngừng lan tỏa, mà trên cơ thể vô cùng sung mãn của Niệm Băng cũng đã tràn ngập hơi thở dương cương bao phủ. Đại biểu chính là thanh dương cương đã hưng thịnh không cách gì có thể kiềm nổi nữa, ngóc đầu dựng thẳng đứng lên. Độ cứng rắn phảng phất như có thể hủy diệt mọi sự ngăn trở. Còn vùng hoa cỏ nhu nhuyễn ướt át kia dường như đang từ từ hé mở ra, tựa như đang hồi hộp đón đợi giây phút được thanh dương cương ghé thăm hân thưởng. “ A..a.. a!!!” Băng Vân thét lên một tràng âm thanh rên rĩ mang chút thống khổ. Hai tay, hai chân gắt gao quấn chặt lấy thân thể Niệm Băng, vùng hoa lá xinh đẹp mà thánh khiết rốt cục cũng đã nuốt chửng khối dương cương nung núc đó. Đau đớn cũng không thể che dấu nổi cảm giác khoái lạc sung mãn , hai giọt lệ to tròn theo gò má xinh đẹp của Băng Vân mà lăn dài xuống, mười tám năm gìn giữ tấm thân trinh tiết tiện theo đó mà mất đi. Sự cọ xát giữa vùng hoa lá, khiến “ nhụy hoa” kích thích mãnh liệt, thanh dương cương của Niệm Băng rốt cục cũng đi tới tận cùng chốn “ hoa tâm thâm xử”. Băng Hỏa Ma Trù
- Thân thể bọn họ khắng khít kết hợp thành một khối, sẽ không thể tách rời được nữa rồi. Linh hồn bọn họ cũng tựa như đã hòa quyện vào nhau, Niệm Băng không muốn rời khỏi cái địa phương ấm áp kia, khiến cho hắn sinh ra cảm giác “ Chim về làm tổ” (“ Điểu quy sào bàn). Băng Vân mỗi một lần run rẫy, đều mang đến cho hắn sự khoái lạc đến tột đỉnh Linh hồn cùng dục vọng kết hợp, khiến cho bọn họ đều cảm nhận được thế giới nội tâm của đối phương, vốn tình cảm được dấu kín trong đáy lòng bây giờ đã vô pháp ức chế. Thân thể hai người bắt đầu chuyển động. Lúc mới đầu, động tác của Niệm Băng còn rất chậm, nhưng mỗi cú “kích” sâu vào lại “dị thường kiên định”, hai người đồng thời cúi thấp vào nhau cùng phát ra tiếng rên rỉ không ngừng, kéo theo đó là những khoái cảm vô tận. Động tác của Niệm Băng lại càng lúc càng nhanh, mà bên trong tiếng rên rỉ của Băng Vân tựa hồ có vài phần âm thanh khóc hận. Thế giới bên ngoài băng lãnh so với sự ấm áp ở bên trong huyệt động thật vô cùng khác biệt. Bây giờ mới đang là thời điểm đầu mùa đông ở Băng Nguyệt đế quốc. Niệm Băng cùng với Băng Vân đều đã trải qua thời khắc trọng đại nhất của nhân sinh. Bọn họ đang dâng hiến cho nhau, mà đặc biệt hơn nữa!!! Đều dâng hiến tấm thân đồng trinh của chính mình!!!! Cơn sóng tính cừ một lần dâng lên lại một lần hạ xuống, mỗi lúc khoái lạc dâng trào thì kèm theo đó là nhịp điệu sóng triều đạt đến đỉnh cao. Ngay cả bản thân bọn họ cũng không biết đã qua bao lâu rồi, đến khi Niệm Băng xuất ra lần “xuân vũ” cuối cùng trong vùng hoa lá mềm dịu tuyệt vời kia của Băng Vân, thì bọn họ đều phát ra thanh âm thở dài bởi sự thỏa mãn đến tột đỉnh. Băng Hỏa Ma Trù
- Một cổ khí lưu băng lạnh đến cực điểm theo thanh dương cương của Niệm Băng truyền vào trong cơ thể. Hắn chỉ cảm thấy chấn động toàn thân, bên trong cơ thể vốn đang rực lửa đột nhiên trở nên thư thái, tinh thần chẵng những không vì mệt mõi quá độ mà sinh ra cảm giác bất ổn, ngược lại còn thấy tràn đầy sung mãn hơn so với trước. Hắn có thể cảm nhận được hết thảy mọi vật ở xung quanh, cho dù chỉ là chuyển động của một sợi lông cũng vô pháp thoát khỏi tinh thần lực của hắn Băng Vân đột nhiên gắt gao ôm trầm lấy Niệm Băng, trên mặt nét cười chứa đầy vẻ thống khổ, thân thể mềm mại của nàng đang không ngừng co giật kịch liệt. Niệm Băng, dưới những động thái đầy vẻ dụ hoặc từ thân hình mềm mại của nàng, đã tỉnh táo trở lại, hắn còn chưa kịp tự hỏi, thì bản năng vô thức đã muốn đem Băng Vân ôm vào lồng ngực của mình để tận hưởng triệt để hơn cảm giác sảng khoái này. Nhưng khi Niệm Băng xoa xoa nắn nắn tấm lưng ngọc ngà của Băng Vân thì đột nhiên phát hiện bản thân mình sờ phải hai khối cứng cứng gì đó, hơn nữa còn tràn ngập cảm giác lạnh lẻo khó hiểu. Lúc này, thân thể hắn vẫn còn đang cùng với Băng Vân kết hợp chặt chẽ, trong lòng cả kinh. Dưới tác dụng của tinh thần lực, bằng vào phong nguyên tố, đem thân thể bọn họ dựng dậy trôi vào không trung, đổi thành tư thế đứng thẳng. Trong lúc đó cặp đùi ngọc thon dài tràn ngập đàn hồi của Băng Vân vẫn như trước quấn chặt vào lưng hắn. Niệm Băng một tay quàng lấy thắt lưng nàng, tay kia đã ôm chặt bờ mông tròn chỉnh. Bởi vì phải thay đổi tư thế, càng Băng Hỏa Ma Trù
- khiến cho thanh dương cương của hắn thâm nhập sâu hơn vào thân thể Băng Vân, trong “sự thống khổ” đó Băng Vân không khỏi phát ra tiếng rên rĩ khe khẽ Trong lúc Niệm Băng không rõ sao lại thế này, đang chuẩn bị dùng hết các hệ ma pháp có thể để trị liệu cho nàng, thì sự tình kì dị đã xảy ra. Thân thể mềm mại của Băng Vân vốn đang oằnh oại lại trở nên lạnh lẽo, phần hạ thể kịch liệt co giật khiến cho, thanh dương cương Niệm Băng vừa mới bắn tiết hết tinh khí, dưới sự kích thích mãnh liệt đó lại trở nên ngang ngạnh. Băng Vân ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng phượng hót rõ to, một đôi cánh chim màu lam thật lớn ở sau lưng nàng phất phơ trong không trung. Cánh chim cực lớn đang xòe rộng ra. Trên bề mặt là những chiếc lông vũ ướt át đang cố gắng duỗi thẳng , biến thành một đôi cánh lóe ra nhưng tia lam quang trong suốt. Niệm Băng hoàn toàn bị sững sờ, đầu của Băng Vân vẫn dựa trên bờ vai của hắn không ngừng thở hổn hễn, mà mái tóc dài màu băng lam của nàng đã bắt đầu xảy ra sự biến hóa, nó vốn có màu băng lam nhưng đã dần dần chuyển thành màu xanh lá liễu Băng Vân gắt gao ôm lấy cổ của Niệm Băng, đôi cánh chim thật lớn của nàng đã đem thân thể trần truồng của cả hai mà bao trùm lại, đôi môi anh đào của nàng khẽ mở, nỉ non thốt lên: “ Băng, hãy yêu thiếp đi.” Cái thanh âm như là đang nói trong mơ kia của Băng Vân lại càng kích phát hỏa dục đang tiềm tàng trực phun trào ở trong người Niệm Băng. Hắn không hề thay đổi tư thế cứ tiện thể như vậy mà đứng, nhẹ nhàng đưa đẩy “liên tục xâm lấn” thân hình mềm mại của Băng Vân, sự kết hợp mật thiết một lần nữa đưa bọn họ lên đến đỉnh cao nhất của ngọn núi vu sơn cực lạc Sau khi mọi chuyện đều đã trở lại vẻ yên bình, thì Niệm Băng đã hướng đến đôi môi tiên diễm của Băng Vân mà trao một nụ hôn thật sâu, hai người ôm nhau thở dốc mà nằm phục xuống. Trong ánh mắt đã trở lại vẻ trong suốt , chỉ là đôi cánh chim Băng Hỏa Ma Trù
- màu lam kia của Băng Vân vẫn còn như trước, những chiếc lông vũ mềm mại nhẹ nhàng cọ xát sau lưng Niệm Băng. Bọn họ cũng không hề nói gì, nguyên nhân là bởi sau chuyện này rồi cũng không biết nên nói cái gì nữa đây. Cả hai người đều đã đoán được vấn đề là nằm tại thứ quả màu tím kia quỉ dị kia, nhưng mọi chuyện cuối cùng cũng đã xảy ra cả rồi. Thật lâu sau, Niệm Băng ôm chặt lấy thân hình mượt mà của Băng Vân, thấp giọng hỏi: “ Còn đau phải không?” “ Uhm” Băng Vân cúi đầu, nhập vào trong lòng ngực Niệm Băng, nhẹ giọng đáp lời. Nàng bây giờ đã không muốn nghĩ gì về tương lại nữa, chỉ hy vọng cứ như vậy cùng Niệm Băng ở một chỗ “ Thực xin lỗi nàng.” Niệm Băng than nhẹ một tiếng. “ Lần này không thể trách chàng, là do thiếp muốn hạ độc.” Thanh âm của Băng Vân lí rí khó mà có thể nghe thấy, nhưng Niệm Băng vẫn có thể rõ ràng nghe được “ Tóc của nàng sao lại đổi màu, còn cặp cánh kia nữa? “ Niệm Băng hỏi ra những điều thắc mắc ở trong lòng. Băng Vân nhẹ nhàng lắc lắc đầu nói: “ Thiếp cũng không biết đôi cánh này là thế nào nữa, còn tóc của thiếp vốn là có màu này, chỉ bởi vì trải qua thời gian dài tu luyện Băng hệ ma pháp, nên tự nhiên nói biến thành màu lam đó.” Mọi chuyện bất thình lình phát sinh , làm bọn họ cũng có chút mờ mịt, ai cũng không biết chuyện tiếp theo phải xử lý ra sao, chỉ có thể gắt gao ôm lấy nhau, lẳng lặng hưởng thụ thời khắc yên bình này. Băng Hỏa Ma Trù
- Đang lúc đó, ngoài động đột nhiên vang lên một tiếng ngâm dài rõ to. Thanh âm từ xa đến gần, chuyển động với tốc độ cực nhanh, mà mục tiêu hiển nhiên là cái huyệt động này của bọn họ. Niệm Băng trong lòng cả kinh, vội vàng buông hai tay ra khỏi thân thể Băng Vân, từ trên mặt đất bật dậy, kéo quần áo mặc lại vào người. Băng Vân đã tỉnh táo trở lại, toàn thân chấn động, thốt ra một tiếng kinh hô trầm thấp “ Nàng đừng động, để ta ra ngoài xem thử, có lẽ người này không phải là sư phó của nàng đâu, tiếng huýt gió tựa hồ là do đấu khí phát ra, người đang tới rất mạnh đó. Quái thật!!! Sao lại dường như nhắm thẳng về hướng chúng ta mà tìm tới thế này??” Vừa nói xong, hắn đã sửa sang lại chỉnh tề áo quần trên người rồi hướng ra phía ngoài bước đi. “ Đừng đi” Băng Vân phát ra một tiếng hô khẽ Niệm Băng quay đầu nhìn thoáng qua thần sắc có chút bối rối của Băng Vân, mỉm cười nói: “ Yên tâm đi, nếu không phải là sư phó của nàng, ta đều có biện pháp ứng phó, nàng hãy nghĩ ngơi trước đi, chốc nữa ta sẽ quay trở lại.” Hắn lúc này rõ ràng cảm thấy được ma pháp lực trong cơ thể đang chuyển động phi thường hài hòa, tiên thiên chi khí tại trong lúc giao hợp với Băng Vân tựa hồ như có sự tăng trưởng đáng kể. Không đợi cho Băng Vân ngăn cản lần nữa, Niêm Băng đã nhẹ nhàng lướt đi. Trong tiếng di động của tảng đá lớn, hắn đã rời khỏi sơn động. Băng Vân đã hoàn toàn đờ đẫn , nàng không nghĩ tới sự sắp đặt của bản thân để đối phó với Niệm Băng sẽ xuất hiện trong thời điểm này. Lòng nàng hoàn toàn rối loạn, cả quần áo cũng Băng Hỏa Ma Trù
- không hề mặc lại, cứ như vậy mà ngơ ngơ ngác ngác nằm khỏa thân ở đó. Cùng với nàng lúc này chỉ còn đọng lại chút hơi ấm của Niệm Băng Rời khỏi huyệt động, Niệm Băng trước hết chuẩn bị sẵn trên người mình, đặt thêm một cái Phong Tường thuật. Bất luận dù đối mặt với địch nhân nào hắn cũng sẽ không sơ ý, huống chi dựa vào tiếng huýt gió mà xét, thực lực kẻ địch sắp đến cực kỳ mạnh mẽ. Ít nhất cũng phải là cao thủ cấp bậc vũ thánh khác. Nhưng hắn đối với bản thân cũng rất tự tin, bằng vào những bước tiến về Thiên Nhãn lĩnh vực không lâu trước đây, chỉ cần đối phương không vượt đến cấp bậc tồn tại đáng sợ như Thần Sư, hắn đều có thể nắm chắc khả năng đối phó được, chỉ là hắn cảm thấy rất kỳ quái. Tiếng huýt gió vội vàng kìa vì sao lại nghe có cảm giác quen thuộc đến vậy? Chẵng lẽ đó không phải là địch nhân sao? Xa xa đó, hai đạo nhân ảnh nhanh nhẹn giống như những ngôi sao nhấp nháy nhắm thẳng về hướng chính hắn đang đứng mà bay đến. Niệm Băng ngưng thần nhìn lại, thân thể các nàng thản nhiên là đang bay lượn, hơn nữa đó thực sự là đang bay, bởi vì sau lưng các nàng đều có một đôi cánh sắc hỏa hồng đỏ rực, chỉ ngẫu nhiên mượn trợ lực rất nhỏ trên mặt đất, ở trong mắt hắn từ từ lớn dần lên. “ Hả!!! Đây không phải là Vương tộc chi vũ trong Phượng tộc đó sao? Là người của Phượng tộc? Sẽ là ai tới đây?” Băng Hỏa Ma Trù
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn