
Càng lớn càng khôn ngoan
Lên 5 tuổi, bỗng một ngày con bạn muốn
biết tại sao màu hồng không có trong bảy
sắc cầu vồng, tại sao con chim không có
bốn chân. Hay lúc đang dắt bé đi siêu thị, tự
nhiên nó hỏi: "Ông nội ngủ ngáy kêu khò
khò mà sao con ngủ không kêu?" Ðôi khi bạn đang suy
nghĩ, chưa kịp trả lời thì cháu nói: "Ðể con hỏi cô giáo. Cái
gì cô con cũng biết".
"Hình như nó không cần mình nữa!"
Lâu nay bạn là trung tâm của con mình. Bạn chuyên giải
đáp cho nó về mọi thứ. Nhưng bây giờ, hãy xét kỹ mình mà
xem, có phải bạn thấy hơi ghen tỵ một chút khi con mình
tìm lời giải đáp từ người khác? Khi trẻ đi mẫu giáo và học
lớp 1, chúng hiểu rằng những thần tượng của chúng như
Mẹ và Bố không biết hết mọi thứ. Bây giờ nó coi cô giáo là
nhất! Ðôi khi cháu còn dạy ngược lại bạn hoặc lúc nào

cũng khăng khăng điều gì đó là đúng vì "Cô giáo con nói
vậy mà".
Có khả năng phán đoán, trẻ em bắt đầu nhìn lại cha mẹ
chúng và đánh giá theo một cách khác. Phản ứng không tốt
của cha mẹ giai đoạn này sẽ ảnh hưởng lâu dài đến thái độ
của cháu trong nhà trường, ngăn cản lòng ham hiểu biết,
khám phá những điều mới lạ. Thật ra, một cách vô thức, lúc
này bạn muốn duy trì sự tác động độc quyền của mình đối
với cháu, không chịu thua trí một giáo viên nào.
Sự thật là…
Hãy nhớ lý do bạn cho con đi học: bạn muốn nó hiểu biết.
Một đứa bé nhận thức được rằng bố mẹ không phải lúc nào
cũng đúng là đã rất phát triển khả năng tự suy nghĩ.
Tuy nhiên, một đứa bé sẽ bị bối rối khi cháu được nhận
những câu trả lời khác nhau, thầy cô giáo nói khác và bố
mẹ nói khác. Trẻ em ở tuổi này không thể hiểu được các
cách nhìn nhận khác nhau. Vì thế, bạn hãy cố đừng nổi
nóng khi con bạn nói: "Mẹ nói sai!". Thay vì nổi nóng, hãy
lấy dịp đó làm cơ hội để chỉ cho cháu cách thừa nhận một
sai lầm của mình sao cho thật lịch sự, khiêm nhường. Rồi

bảo cháu rằng ai đúng cũng không quan trọng bằng thông
tin cháu có được.
Nếu bạn bực bội hay buồn phiền, cháu sẽ kết luận ngay
rằng bạn không thực lòng muốn cháu học hỏi. Thế giới này
quá to lớn cho một đứa bé trong những ngày đầu đến
trường. Nên khi các em về nhà và hào hứng kể về những gì
mới học được, bạn đừng làm cháu hụt hẫng, thất vọng.
Ðiều đó rất quan trọng!
Nếu con bạn nói: "Chẳng biết con mèo có sống dưới nước
không?". Bạn đừng vội cười bảo cháu sai. Con bạn nói
những điều cháu không hiểu rõ. Cháu nghĩ cô giáo cũng
dạy như vậy. Bạn hãy nói tự nhiên: "Ủa, mẹ tưởng con mèo
phải sống trên cạn chứ!"
Vì thế, bạn hãy yên tâm, con bạn vẫn còn là của bạn. Khi
"nhà tư tưởng độc lập tí hon" của bạn đi học về, cháu lại
háo hức chia sẻ với bạn thật nhiều ý tưởng và thông tin.
Bạn có cả cuộc đời phía trước để cùng học hỏi với con
mình.
Có thái độ tích cực:

Sự hào hứng của con bạn về những khám phá mới lạ của
cháu quan trọng hơn việc sửa sai kiến thức của cháu. Hãy
cho qua những chi tiết nhỏ nhặt đó và nói cho cháu biết bạn
rất hạnh phúc khi nó ham học hỏi.
Bạn nên dùng một số bí quyết sau:
Nghiên cứu: dù bạn có nhiều hiểu biết về châu Âu
hay châu Mỹ, cứ quên chuyện đó đi mà bắt đầu từ một
phần cháu bé mới học. Rồi chỉ cho con bạn Việt Nam nằm
ở đâu trên bản đồ, bày cháu đọc tên các đại dương…
Thừa nhận: nếu con bạn bắt lỗi bạn ("bố sai rồi, con
báo đốm không phải là loài thú chạy nhanh nhất trên mặt
đất), bạn hãy nói: "Ô trời ơi, vậy là bố sai rồi. Chắc bố phải
đọc lại trong sách quá! Nói cháu chia sẻ với bạn những gì
đã học ở trường.
Tổ chức: nếu cháu bày cho bạn một điều bạn không
biết, nhớ cám ơn cháu và nói rằng đời này thật là hạnh phúc
nếu có nhiều người xung quanh giúp bạn học hỏi nhiều
điều.
Tôn trọng: nếu cô giáo của con bạn dạy sai, đừng
nhận xét khả năng và trí thông minh của cô ấy. Lúc phát

hiện ra, chỉ nên nói:"Cô giáo con biết rất nhiều thứ nhưng
hình như trong trường hợp này thì cô không đúng. Ai cũng
có lúc sai lầm mà, mẹ với con vẫn sai hoài, sau này vẫn còn
sai nữa."
Làm xao lãng: Nếu con bạn cứ khăng khăng 1 kg
bông gòn nặng hơn 1 kg sắt vì bông gòn trông nhiều hơn
thì bạn đừng cãi nhau với nó. Hãy chuyển hướng bằng một
ván bài hay mở tủ lạnh lấy trái cây ra ăn.

