ư ở ủ ứ ộ ể ề ề Đ bài: Ch ng minh văn sĩ H mang nhi u nét tiêu bi u hay cũng nh d c a tính
ứ ộ ế ệ cách m t trí th c ngh sĩ có tâm huy t, tài năng
Bài làm:
ấ ủ ề ữ ể ộ ọ ệ ế ỉ Nam Cao m t trong nh ng nhà văn tiêu bi u nh t c a n n văn h c Vi t Nam th k XX,
ướ ủ ự ủ ệ ạ ạ tr c cách m ng ông là nhà văn c a hi n th c, sau cách m ng ông là nhà báo c a kháng
ừ ủ ữ ế ệ ể ẩ ắ ờ ộ chi n. Truy n ng n "Đ i th a" c a Nam Cao là m t trong nh ng tác ph m tiêu bi u cho
ẩ ạ ậ ổ ộ ườ ộ sáng tác sau cách m ng, nhân v t H trong tác ph m n i lên là m t ng i văn sĩ nghèo,
ữ ướ ế ư ế ớ ề ơ ạ ị ơ mang trong mình nh ng c m , hoài bão và tâm huy t v i ngh , th nh ng l i b r i vào
ừ ờ ị ả ự ề ể ậ ộ ộ bi k ch "đ i th a". Tác gi đã xây d ng m t nhân v t H "mang nhi u nét tiêu bi u hay
ư ở ủ ứ ệ ế ộ cũng nh d c a tính cách m t trí th c ngh sĩ có tâm huy t, tài năng".
ướ ể ủ ế ề ộ ộ ườ ứ ệ ế Tr c h t, nói v nét hay tiêu bi u c a H m t ng i trí th c ngh sĩ có tâm huy t và
ả ể ế ự ọ ộ ố ớ ủ ệ ề ộ tài năng ph i k đ n lòng t ộ tr ng, trách nhi m c a H đ i v i ngh văn. H là m t
ườ ữ ề ẩ ớ ươ ng i có tâm v i ngh , nuôi hoài bão có cho mình nh ng tác ph m văn ch ể ờ ng đ đ i,
ứ ề ề ế ệ ắ ậ ộ ố góp ích cho xã h i. Anh ý th c sâu s c v ngh văn, s ng h t mình vì ngh thu t và coi
ệ ậ ấ ả ữ ự ệ ậ ngh thu t là t ẳ t c , ngoài ngh thu t ra thì ch ng còn gì n a. Anh xây d ng lí t ưở ng
ủ ữ ẩ ả ờ ươ ị hành văn c a mình đó là ph i cho ra đ i nh ng tác ph m văn ch ắ ng có giá tr sâu s c,
ờ ượ ả ẩ ẩ ờ ộ ấ ả ph i "làm m đ ả c các tác ph m cùng th i", ph i là m t tác ph m "chung cho t t c loài
ườ ng i".
ậ ượ ố ấ ộ ẩ ả ế ờ ợ ạ ị H không ch p nh n đ c l i hành văn c u th , vi ẽ t h i h t, nh t nh o và vô giá tr , anh
ứ ươ ệ ồ ừ ộ ố ữ phê phán nh ng th văn ch ề ng mĩ mi u, hoa l ắ không b t ngu n t ờ cu c s ng, xa v i
ự ệ ướ ề ế ự ứ ế ệ ộ hi n th c và không h ậ ng đ n hi n th c. H nh n th c rõ ràng, ngh vi t văn không cho
ự ẩ ồ ạ ự ẩ ả ở ấ ứ ệ ề ả ậ phép s c u th và ngh thu t là không t n t i s c u th , b i dù là b t c ngh nào làm
ấ ươ ả ề ệ ể ấ ẩ ả ộ ẩ c u th cũng là b t l ấ ng, c u th trong ngh văn còn đê ti n g p b i, không th ch p
ượ ấ ấ ạ ổ ế ả ờ ợ ứ ẩ ậ nh n đ c. Anh đã r t x u h và trách ph t mình khi vi t ra th văn c u th , h i h t và
ể ế ố ớ ộ ẩ ề ệ ả ậ ậ ạ nông c n đ ki m ti n, đ i v i anh đó không ph i là ngh thu t. Văn sĩ H c n th n và
ứ ể ọ ấ ấ ủ ề ậ ố trau chu t trong sáng tác c a mình, chính vì v y, anh m t r t nhi u công s c đ đ c, đ ể
ậ ể ề ọ ứ ứ ề ệ ẫ ng m nghĩ và suy xét, tìm tòi v m i th , công trình nghiên c u v ngh thu t đ hành
ủ ộ ữ ủ ộ ộ văn c a H là không bao gi ờ ế bi t chán. M t nét hay n a trong tính cách c a H đó là ý
ứ ạ ươ ườ ươ ề ắ th c sáng t o trong văn ch ng, trong con ng ị i anh xác đ nh rõ văn ch ớ ng g n li n v i
ự ệ ậ ạ ạ ớ ườ ế ả sáng t o, có sáng t o m i đích th c là ngh thu t, ng i vi ạ t văn ph i có tính sáng t o,
ạ ở ộ ươ ữ ế ầ ườ ầ ặ đ t sáng t o lên hàng đ u. B i theo H "văn ch ng không c n đ n nh ng ng i th ợ
ữ ế ườ ữ ư ạ ườ ế ầ khéo tay" mà c n đ n nh ng ng i "sáng t o nh ng gì ch a có". Nghĩa là ng i vi t văn
ế ữ ườ ư ả ả ph i bi t tìm tòi, đào sâu, khai thác nh ng con đ ạ ng mà ch a ai khai thác, ph i sáng t o,
ơ ướ ủ ơ ướ ề ộ ộ ề ệ ả ộ ph i lao đ ng nghiêm túc và trách nhi m. Ni m m c c a H là m t ni m m c cao
ự ả ộ ờ ỉ ế ẽ ẳ ộ ị ẹ đ p, là khao khát t ờ kh ng đ nh mình trong cu c đ i "C m t đ i tôi, tôi s ch vi ộ t m t
ư ể ể ẽ ả ả ự ộ ườ quy n thôi, nh ng quy n đó s ăn gi i Nobel...", qu th c H là ng ứ ề ả i có ý th c v b n
ứ ượ ị ộ ố ố ở ậ thân, nh n th c đ ố ố c giá tr cu c s ng và không mu n s ng vô ích, không mu n tr thành
ừ ờ "đ i th a".
ồ ạ ạ ộ ủ ớ ộ ở T n t i song song v i nét hay trong tính cách c a H là nét d . Trong ho t đ ng ngh ệ
ậ ộ ươ ấ ễ ố ủ ể ậ ồ thu t, H say mê văn ch ư ng là không th ph nh n nh ng anh cũng r t d b c đ ng,
ể ấ ươ ắ ặ ệ ươ ượ ữ m t ki m soát vì văn ch ộ ng. B t g p m t chuy n văn ch ng, nghe đ c nh ng bình
ộ ễ ứ ữ ề ệ ầ ậ ẩ ấ lu n v tác ph m là H d "sa ngã", cao h ng và "lao đ u" vào nh ng câu chuy n đó b t
ả ắ ộ ươ ể ồ ế ắ ể k hoàn c nh nào. H quá đ m say trong văn ch ng đ r i khi nh c đ n văn ch ươ ng
ể ả ữ ứ ủ ế ộ anh không còn quan tâm đ n nh ng th xung quanh, k c gia đình c a mình. Trong m t
ề ở ườ ứ ứ ộ ị ữ ề ẽ ợ ầ l n đi lãnh ti n tòa báo, trên đ ng v , H đ nh s mua cho v con nh ng th th c ăn
ộ ữ ủ ủ ư ệ ế ả ngon, c i thi n m t b a no đ cho lũ con đói khát c a mình. Th nh ng khi đi qua ch ỗ
ườ ề ộ ẩ ươ ủ ả ộ ị ng i ta bàn v m t tác ph m văn ch ố ng, H đã quên đi ý đ nh c a mình, b n tính b c
ổ ượ ư ạ ượ ồ đ ng n i lên, anh ta lao vào quán r u cùng đám b n bè, cùng say s a bên chén r u và
ờ ể ồ ố ậ ộ ạ ủ ả ả ự ạ ữ nh ng l i bàn tán đ r i h i h n. Ngoài ra, b n tính c a H l ừ i có c s kiêu ng o, v a
ủ ạ ễ ế ự ộ ố ề ả ơ ch quan l i d bi quan, thi u t tin vào b n thân và ni m tin vào cu c s ng. Khi r i vào
ả ị ườ ộ ự ả ả ồ bi k ch, hoàn c nh đ ế ắ ng cùng b t c, H đã t bu n chính b n thân mình, chán n n ra
ứ ặ ở ướ ế ươ m t ch không còn chán ộ trong lòng. H không còn h ng đ n t ư ế ng lai nh th nào, ra
ộ ỉ ữ ế ế ế ả ỗ sao n a, H ch đành ôm n i đau mà đay nghi n chính b n thân mình "Thôi th là h t! Ta
ứ ồ ỏ đã h ng đ t r i!".
ả ự ườ ư ượ ữ ể ế ể Qu th c con ng i ta, ai cũng có u nh c đi m, ai cũng có nh ng khuy t đi m ch ứ
ẳ ượ ố ẹ ế ế ch ng có ai đ ả c hoàn h o, dù có t ậ ặ t đ p đ n đâu cũng có m t còn thi u sót. Nhân v t
ộ ủ ằ ệ ớ H c a Nam Cao không n m ngoài và cũng không khác bi ộ t v i chúng ta, tuy là m t
ườ ự ự ư ệ ế ng i ngh sĩ có tâm huy t và tài năng th c s nh ng trong tính cách v n t n t ẫ ồ ạ ấ ế t y u i t
cái hay và cái d .ở