Hiệu quả buổi thuyết trình dưới ánh sáng của
xã hội học về ngôn ngữ
cách nói khác mà Bernstein gọi là ngvựng gii hn hay đơn gin.
Ngvựng phức tạp bao gồm những từ trừu tượng, những khái niệm, những
điển tích người phàm phu tc tử” không có khả ng dùng, tuy h
thể hiểu.
Ng vựng đơn giản chỉ những từ c thể, dùng hàng ngày, liên h mật
thiết tới vật chất, không có khả năng din đạt những khái nim trừu tượng.
Cho trường hợp những người nói tiếng Pháp, một nghiên cu đã cũ (thp
niên 1980) cho thy là giai cp thợ thuyn chỉ dùng khong trên dưới 800 t
bên ta, trong ti
u thuyết “Xóm cầu mới” của Nhất Linh, đoạn, khi Tý,
con bác Lê, bệnh, ai cũng bảo sốt”. Cô Mùi, con của một l
ương y,
làm nghbốc thuốc, tới sờ vào trán Tý i hỏa bốc”. Hai câu n
ày
giống y nhau, nhưng minh họa được thuyết của Bernstein : M
ùi dùng
ngvựng phức tạp vì hiểu biết chút ít, trong h
i giai cấp cao
hơn bác ng m. Thế là hỏa bốc” được mọi ngư
i truyn mồm
nhau, lập lại như một “phán lnh”, như mẫu phải dùng trong trường hợp n
ày.
Tý khôngsốt” nhưnghỏa nó bốc” ở ...
thường ngày, Hchỉ đọc những báo thêm nh và hoàn toàn không kh
năng bàn chuyện triết lý. Ngữ vựng nắm vững của một người đã xong Trung
học phtng trên 1500 từ, họ biết dùng nhng cu trúc văn phạm phức
tạp và có khng bàn chút ít vtriết được. Trong khi đó thì mt giáo sư
Đại học nhân văn thì ngvựng thường nhật có trên 3500 từ....
Chính vì thế, một giáo Đại học giỏi là một giáobiết rời “tháp ngà” của
mình để mang hiểu biết chuyên môn ra cho ph cập quần chúng, tránh
những từ chuyên khoa khnăng dùng nhng chữ cụ thể, thậm c
tínhn dã để tất cả mọi người đều lĩnh hội được.
Bernstein thêm vào là ngôn t chính thống hay ngôn từ không chính thống là
một sáp đặt bởi gii thống trị” chứ không dựa trên một tiêu chí khách
quan nào hết.
thuyết ca Bernstein quan trọng vì khi ta đem vào ng dụng, ta thấy
con i của những người dùng ngvựng đơn giản chỉ học được qua cha mẹ
các ngôn t này. Khi đến trường, các em sthiệt thòi hơn con i những
người quen dùng ngữ vựng phức tạp.
Giàu vngôn từ và khnăng tiến đến trừu tượng rất cần để học n chương,
dĩ nhiên ri, mà cũng cần cho môn Toán và các khoa học khác.
Nhưng đây, Bernstein chưa i đến những t thô tục. Vì trong tiếng Pháp,
ngay đến tên gọi, từ ttục - mot familier - là những t chỉ dùng trong
nhóm nhỏ, trong gii hạn gia đình chng hạn.
Thô khác với thanh, ngôn ngcủa nhóm nhỏ khác vi ngôn ngữ của toàn
hội. Bên Tây cũng như bên ta, luân lý bắt ta phải tự trọng và tôn trng người
khác. Ngôn mt trong tđức công dung ngôn hnh - người xưa đã
dạy dỗ các bà các mcủa chúng ta. Không những chtrường học mà
ngay đến trong quán cà phê - vì quán phê đã là mt nơi công cộng -, ở trời
Âu, dân tình cũng thường tránh dùng từ thô tục.
Pierre Bourdieu (1930-2002) một đại thụ của xã hội học Pháp, ông cũng
nổi tiếng toàn cầu.
Với Ngôn ngữ ca ngôn từ” (Ce que parler veut dire, xuất bản m 1982),
Bourdieu nhn mnh rằng ngôn từ không những chỉ là một phương tiện để
giao tiếp mà n công cụ của quyền lực, là biu tượng của sự giàu có, của
giai cp thống trị. Mỗi từ thể mang nhiều nghĩa n sau đó. Những nghĩa
đó nằm trong cấu trúc của xã hội, trong những liên hxã hội hay trong thế
giới ca những biu tượng.
Thí dvới từ “giàu nghèo” ta snghĩ tới xung đột giai cấp, sự bóc lột giá trị
thặng dư, tới các học thuyết của Marx hay của Weber, ...
Như thế, ngay đến những từ thường dùng nht, qua trí nh của cxã hi,
qua lịch sử, văn hóa, những từ ấy đều nhiều ý nghĩa trừu tượng về liên h
hội đi kèm. Tphụ nữ” sẽ đi kèm vi thế gii của gia đình, việc tề gia
nội trợ, sđàn áp của nam giới trên phnữ, tới nhu cầu cần đấu tranh để
được bình đẳng,