Kỹ thuật phân quyền quản trị Window

Ngày nay Group Policy đang trở nên quan trọng hơn và có nhiều tùy

chọn phân quyền. Tìm hiểu được vị trí để thiết lập các phân quyền cũng

như cách phân quyền các nhiệm vụ nhất định có thể giúp đỡ bạn thiết

lập một mạng an toàn và hiệu quả hơn.

Kể từ khi Microsoft đưa ra bản Windows 2000 thì tùy chọn phân quyền các

nhiệm vụ nhất định luôn được thiết lập sẵn. Định nghĩa phân quyền có thể

hơi rắc rối, nhưng những gì phân quyền cung cấp lại rất quan trọng để tăng

hiệu quả mạng. Không sử dụng phân quyền, bạn có khả năng bị mắc kẹt chỉ

với những nhóm mặc định cho phép đặc quyền quản trị qua nhiều nhiệm vụ

và đối tượng nhất định. Chẳng hạn, khi không có phân quyền đối với tài

khoản người dùng và tài khoản nhóm thì người dùng phải được đặt trong

nhóm Account Operator có khả năng chỉ quản lý người dùng, nhóm và các

máy tính trong phạm vi nhất định. Tất nhiên, người dùng cũng có thể được

đặt trong nhóm Domain Admins hay nhóm Enterprise Admins nhưng điều

này cho phép người dùng có quá nhiều đặc quyền so với việc chỉ quản lý tài

khoản. Trong một số trường hợp tương tự, đặt người dùng trong nhóm

Account Operator cũng cho phép họ có các đặc quyền như sửa đổi không chỉ

tại khoản của họ mà còn có thể sửa tài khoản của các quản trị viên. Giải quyết

vấn đề này bằng cách cho phép phân quyền tới các đối tượng và nhiệm vụ

khắp hệ thống.

Phân tích phân quyền

Nếu bạn muốn mạng được quản trị hiệu quả hơn bằng cách thực hiện phân

quyền, bạn cần chú ý một số vấn đề sau:

1. Đối tượng nào sẽ nhận các đặc quyền phân quyền?

2. Nhóm người dùng được phân quyền có nhiệm vụ gì?

3. Nhóm phân quyền điều khiển những đối tượng nào?

4. Phân quyền được thực hiện ở đâu?

5. Những đặc quyền nào để cấu hình hoàn thiện phân quyền?

Nếu thực hiện những điều trên một cách riêng lẻ thì sẽ không đạt được hiệu

quả tốt nhất.

Chú ý đầu tiên là lên tiêu chuẩn tạo ra các nhóm sẽ được phân quyền. Bằng

cách này, sẽ dễ dàng thêm vào nhiều người dùng và cũng dễ dàng loại bỏ

phân quyền người dùng.

Chú ý thứ hai là không phải mọi nhiệm vụ đều có thể được phân quyền. Do

đó cần lập danh sách những phân quyền được phép. Chúng ta sẽ tạo ra những

danh sách này sau trên công cụ nơi thiết lập phân quyền. Ngay khi có danh

sách các phân quyền thì sẽ dễ dàng hơn nhiều để chọn bất cứ quyền nào bạn

muốn.

Đối với phân quyền đối tượng, cần nắm được bạn phân quyền cái gì. Bạn

muốn những người khác cùng kiểm soát toàn bộ tài khoản người dùng hay

chỉ một số thuộc tính của tài khoản người dùng? Bạn cũng có thể chọn từ

nhiều nhóm, máy tính, đơn vị tổ chức hay đối tượng Group policy.

Một trong số nhiều khái niệm quan trọng nhất là biết được vị trí cấu hình

phân quyền. Có 3 công cụ chính thực hiện điều này. Chúng tôi sẽ phân tích

kỹ 3 công cụ này sau.

Cuối cùng, khi kích hoạt công cụ và muốn phân quyền, bạn cần biết những

"lựa chọn và hộp thoại" nào sẽ thực hiện mục đích của bạn. Một số phân

quyền khá dễ dàng, nhưng một số khác lại yêu cầu bạn thực hiện một số kiểm

tra và đánh giá trước khi có thể đảm bảo phân quyền.

Active Directory người dùng và máy tính (ADUC)

Active Directory có một thành phần phân quyền đầy đủ và toàn diện. Nếu

bạn đang không sử dụng phân quyền trong AD thì đã bỏ lỡ một trong những

lý do quan trọng khi sử dụng AD. Phân quyền bên trong AD cho phép quản

trị viên cấu hình các nhóm người dùng truy cập vào những nhiệm vụ nhất

định. Lợi ích của điều này là các nhiệm vụ rất chi tiết và giảm điều khiển

quản trị được hạn chế đối với các nhiệm vụ được thừa nhận với nhóm người

dùng.

Chìa khóa để hiểu phân quyền trong AD là nắm được các khả năng của nó.

Microsoft thêm một số tùy chọn trong bản Server 2003, nhưng vẫn còn có

một số tùy chọn bị giới hạn điều khiển phân quyền quản trị. Dưới đây danh

sách các đối tượng chính cấu hình với các điều khiển phân quyền:

 Tài khoản người dùng.

 Tài khoản nhóm.

 Đơn vị tổ chức.

 Tài khoản máy tính.

Mặc dù có liệt kê tất cả các đối tượng có thể được kiểm soát, nhưng quan

trọng hơn là phải nắm được các hạn chế phân quyền cho từng đối tượng. Đặc

biệt là các phân quyền nào thì phù hợp với tài khoản người dùng, tài khoản

nhóm và tài khoản máy tính.

 Đặt lại mật khẩu.

 Quản lý tài khoản người dùng.

 Quản lý nhóm.

 Thay đổi thành viên trong nhóm.

 Thêm máy tính vào OU.

 Các máy tính có ít quyền điều khiển.. sử dụng các quyền thông qua

GPO.

Một số phân quyền hiển thị trong hình 1.

Hình 1: Uỷ nhiệm ADUC

Điều khiển quản lý Group Policy (GPMC)

PMC cung cấp một môi trường không những cho phép quản trị viên của

GPO, mà còn bảo vệ những ai có thể quản lý các GPO đó. Cùng với sự xuất

hiện của GPMC toàn bộ sự quản lý và phân quyền GPO được tích hợp vào

trong công cụ này. Tôi muốnCó một điều rõ ràng rằng GPMC chỉ cung cấp

phân quyền quản lý GPO, không phải các phân quyền quản lý AD khác. Vì

thế, bất cứ cái gì tương tự kiểm soát OU, người dùng, nhóm… phải được

thực hiện trong ADUC.

Đối với các phân quyền với GPMC bạn có các tùy chọn sau:

 Tạo các GPO

 Sửa các GPO

 Xóa và quản lý bảo mật các GPO

 Liên kết các GPO

 Đọc các thiết lập GPO

Một số phân quyền hiển thị trong hình 2.

Hình 2: Phân quyền GPMC điều khiển và quản lý GPO

Một khi sự tạo thành các GPO được thực hiện cho "miền", không có cơ chế

nào kiểm soát một OU. Tuy nhiên, bạn có thể uỷ quyền cho người có thể liên

kết GPO với OU, đem lại cho bạn các điều khiển nhiệm vụ như khi bạn muốn

được uỷ quyền tại mức cao hơn. Liên kết các GPO được phân quyền tại miền,

OU, hay các trang. Quá trình chỉnh sửa, quản lý, xóa và đọc GPO được phân

quyền tại mỗi GPO giúp bạn dễ dàng điều khiển chúng.

Quản lý chính sách nhóm cao cấp (AGPM)

Mô hình phân quyền AD và GPO cuối cùng là AGPM. Công cụ này cung cấp

đoạn cuối quan trọng cho quản lý GPO. GPMC là chương trình rất hay tuy

nhiên nó thiếu những đặc tính quản lý chìa khóa như AGPM. AGPM cung

cấp các đặc tính sau đây qua GPMC:

 Soạn thảo GPO ngoại tuyến.

 Thay đổi quản lý của soạn thảo GPO.

 Lưu trữ GPO.

 Tự động sao lưu dự phòng GPO.

Một số phân quyền hiển thị trong hình 3.

Hình 3: Các tùy chọn quản lý phân quyền AGPM

Với AGPM bạn có thể phân quyền nhiệm vụ tới bất cứ ai trong công ty. Giao

diện AGPM cung cấp một giải pháp hoàn hảo cho phép quản trị viên soạn

thảo một GPO mà không ảnh hưởng đến các máy tính hay quản trị viên khác.

Tổng kết

3 giải pháp được đề cập ở trên là những công cụ cần thiết để bạn phân quyền

các nhiệm vụ và trách nhiệm các đối tượng AD và GPO. ADUC cung cấp

một giải pháp cho các nhiệm vụ liên quan tới AD không bao gồm quản lý

GPO. Cả GPMC và AGPM đều có thể quản lý GPO. Kết hợp các công cụ

này cung cấp một giải pháp hữu hiệu để quản lý toàn diện GPO. Ngay khi

thực hiện phân quyền bằng những công cụ này bạn sẽ thu được mô hình quản

lý hiệu quả và đảm bảo rằng các quản trị viên chỉ có quyền sửa đổi những thứ

trong quyền hạn của họ.