Đ bài: Trong tác ph m Ng i lái đò Sông Đà, nhà văn Nguy n Tuân t coi mình là ườ
ng i "đi tìm cái th vàng c a màu s c núi sông Tây B c…". Anh/ch hãy c mườ
nh n v th vàng c a màu s c núi sông Tây B c qua hình t ng con Sông Đà. ượ
Bài làm
Trong “Tr ng ca m t đng khát v ng”, Nguy n Khoa Đi m t ng vi t:ườ ườ ế
Ôi nh ng dòng sông b t n c t đâu ướ
Mà khi v Đt N c mình thì b t lên câu hát ướ
Ng i đn hát khi chèo đò, kéo thuy n v t thácườ ế ượ
G i trăm màu trên trăm dáng sông xuôi…
Non sông g m vóc Vi t Nam đc t o nên t trăm ngàn con sông l n nh . T nh ng ượ
dòng sông đng b ng mang đn bao phù sa màu m đn nh ng con sông mi n núi cao ế ế
v i ti m năng th y đi n, chúng đu có nh ng v đp riêng. V i Nguy n Tuân nhà văn
su t đi đi tìm cái đp – l i b cuons hút b i m t con sông đc bi t: sông Đà. V đp c a
sông Đà đc Nguy n Tuân xem là “th vàng m i c a màu s c núi sông Tây B c”.ượ ườ
Vàng m i không ch đp mà còn r t có giá tr . Và có l vì đó mà nhà văn g i sông Đà làườ
“th vàng m i”. Sông Đà đp, nh ng l i mang m t v đp r t khác, đu tiên n m ườ ư
h ng ch y c a nó. Ngày t đu tác ph m, Nguy n Tuân đã trích hai câu th c a Nguy nướ ơ
Quang Bích:
Chúng th y giai đông t u
Đà giang đc b c l u ư
Trong khi m i dòng sông đu r ch y nhau v h ng đông thì sông Đà ung dung ng c ướ ượ
v ph ng b c, ch riêng mình nó ch y v ph ng b c mà thôi. Có l vì v y mà con sông ươ ươ
này có đn hai nét tính cách riêng bi t: hung b o nh ng cũng r t đi tr tình.ế ư
Sông Đà tr c tiên là dòng sông l m thác nhi u gh nh. Cái hùng vĩ c a nó đc th hi nướ ượ
qua nh ng t ng đá ven b đc d ng thành vách. Vách cao đn n i “m t sông chõ y ch ượ ế
lúc chính ng m i có m t tr i”. Th m chí, nói cònch t òng sông nh m t cái y t h u”. ư ế
đây, Nguy n Tuân đã s d ng bi n pháp liên t ng, so sánh r t thành công, tái hi n l i ưở
cho ng i đc đc đ cao c a vách đá cũng nh s âm u đáng s c a sông Đà. Ti ngườ ượ ư ế
g m thét c a con sông nghe cúng th t đáng s . su t năm su t tháng c g m ghè gào thét,
“nghe nh à ti ng đòi n xuýt” v y. Gh nh Hát Loongs n c đ d d i “n c xô đá, đáư ế ướ ướ
xô sóng, sóng xô gió”. Ng i lái đò qua đây ph i vô cùng c n th n n u không thuy n sườ ế
b l t ng a lên ngay. Tác gi đã s d ng bi n pháp đi p t khi n con sông tr nên d d i ế
h n, d n d p h n. Con sông Đà hung o còn b i nh ng cái hút n c ch t ng i. Chúngơ ơ ướ ế ườ
nh nh ng cái gi ng bê tông th xu ng sông đ chu n b làm móng c u, khi thì “th vàư ế
kêu nh c a c ng cái b s c”,khi thì c c lên nh v a rót d u sôi vào”. Hút n c v n đãư ư ướ
ghê r n l i đc nhà văn s d ng các t nh “th , kêu, s c, c ăc” càng làm tăng thêm s ượ ư
kh ng khi p c a chúng. Trong ph n này, Nguy n Tuân đã ch ng minh s tài hoa uyên bác ế
c a mình b ng cách s d ng v n ki n th c t nhi u lĩnh v c t đi n nh, âm nh c, h i ế
h a đn xây d ng đ miêu t s k vĩ, hung b o c a Đà giang. Có th nói, ông là ng i ế ườ
đu tiên so sánh n c v i l a: “nó r ng lên nh ti ng m t ngàn con trâu m ng đang l ng ướ ư ế
l n gi a r ng v u r ng tre n a n l a”. N c và l a v n là hai th có s c h y di t l n, ướ
l i luôn t ng kh c nhau, nay d i ngòi bút tài ba c a Nguy n Tuân mà tr thành hai y u ươ ướ ế
t h p s c v i nhau đ tái hi n nên cái k vĩ c a thác n c. ti ng n c nghe “nh là oán ướ ế ướ ư
trách, r i l i nh van xin, khi thì khiêu khích, gi ng g n ch nh o.” Tác gi đã nhân cách ư ế
hóa dòng sông, bi n nó thành m t t o v t trái tính trái n t, lúc nào cũng g m g gào thétế ế
nh ng âm thanh ghê r n.
Cái hùng vĩ c a sông Đà không ch thác n c mà còn nh ng “trùng vi th ch tr n” đy ướ
hi m nguy. Tác gi chia đá đây thành ba trùng vi th ch tr n. vòng đu tiên là “hàng ti n
v v i b n c a t , m t c a sinh, c a sinh n m v phía t ng n dòng sông. Chúng có
nhi m v d thuy n vào gi a tuy n r i đánh khuýp qu t vu h i l i”. Ti p đn là vòng ế ế ế
th hai. Vòng này tăng thêm c a t , c a sinh d c b trí v h u ng n v i nh ng boong ượ
ke pháo đài có nhi m v tiêu di t nh ng thuy n v t qua vòng m t. Trùng vi th ba thì ít ượ
c a h n, c a sinh l i n m chính gi a. Đi h t c a này lòng sông b ng tr nên thanh bình. ơ ế
Sông Đà hi n lên nh m t loài th y quái đy m u mô, x o quy t. Nh ng lo i đá thì nh ư ư ư
nh ng binh sĩ hung t n, tên nào tên n y ng ng c, nhăn nhúm và hi u chi n. M t l n ượ ế ế
n a nhà văn l i th hi n s uyên bác c a mình qua lĩnh v c quân s , th thao, võ thu t đ
miêu t sông Đà. Nguy n Tuân nh m t nhà thám hi m tài ba đang k l i cho chúng ta ư
chuy n th y trình đy hi m nguy b ng nh ng ngôn t , liên t ng vô cùng s ng đng. Sế ưở
ghê r n c a Đà giang nghìn đi nay v n v n quy t đu v i con ng i. Có th nói, qua ế ườ
vi c miêu t thác n c song Đà, Nguy n Tuân đã làm n i b t lên s c m nh ch ng t ướ ế
nhiên c a con ng i. Nh ng suy cho cùng, s d d i c a con sông y l i mang v ti m ườ ư
năng th y đi n, ti m năng kinh t cho ng i dân, đt n c. ế ườ ướ
Đáng s là th nh ng sông Đà cũng là m t dòng sông r t tr tình. Đi qua cái d d i c a ế ư
thác đá, sông Đà l i tr v là m t dòng sông thanh bình, d u êm. Không còn nh ng trùng vi
th ch tr n đy hi m nguy, không còn nh ng hòn đá ng ng c, sông Đà lúc này êm đm ượ
v i nh ng chu n chu n, b m b m. Nguy n Tuân nhìn sông Đà nh m t c nhân. Do ươ ướ ư
đó, ông hi u cái “ch t đm đm m m” thân quen và cái ch t th m ng m c a c nh s c ơ
thiên nhiên sông Đà. Ven b là nh ng bãi ngô non, là c gianh, là đàn h u thong dong ươ
g m c . Sông Đà không ch mang đn tài nguyên th y đi n mà còn b i đp phù sa màu ế
m cho núi r ng Tây B c. Sông Đà, trong m i hoàn c nh l i có m t v đp riêng. Khi đi
máy bay, có ng i s th y đó là “cái dây th ng ngo n nghoèo”, có ng i l i th y conườ ườ
sông nh “m t áng tóc tr tình, đu tóc chân tóc n hi n trong mây tr i Tây B c.” Theoư
cách nói c a tác gi , “đi v i m i ng i, sông Đà l i g i c m theo m t cách khác.” N c ườ ơ ướ
sông Đà đi màu đa d ng theo th i gian. Mùa xuân, n c sông xanh màu ng c bích, màu ướ
xanh quý phái khác h n sông Gâm sông Lô”. Mùa thu n c sông l i “l l chín đ”. Và ướ
đc bi t, n c sông Đà ch a t ng có màu đen nh Th c dân Pháp “l u láo” g i. Rõ ràng, ướ ư ư ế
Nguy n Tuân ph i hi u r t rõ v sông Đà m i đa ra kh ng đnh nh th . Đi u đó v a ư ư ế
làm tôn lên v đp c a sông Đà, v a th m kín th hi n tình yêu c a tác gi đi v i dòng
sông đc bi t này. Sông đà còn là dòng ch y c a l ch s n c Nam ta. B i l , t đi Lý ướ
Tr n, Lê s , c nh ven sông đu l ng l nh t . B sông b y lâu nay v n tĩnh l ng hoang ơ ư
s gi đây c n đc đi m i. Giá mà có ti ng còi xe l a mang theo s nh n nh p giàuơ ượ ế
sang mi n xuôi lên Tây B c thì t t bi t bao! Nh ng câu văn c a Nguy n Tuân nh ế ư
nh ng b n tình ca êm ái,v a s ng d y nh ng v đp hi n đi, v a đa ta tr v v i ư
nh ng mi n ký c xa xăm nay ch còn là vang bóng.
Nhìn sông Đà nh m t c nhân, Nguy n Tuân th hi n cái tình c m tri âm tri k đi v iư
dòng sông k l này. Đi v i ông, sông Đà không ch là m t t o v t thu n túy mà còn là
m t s n ph m ngh thu t c n đc trân tr ng, khám phá. B ng cái nhìn đc đáo, c m ượ
nh n tinh t , Nguy n Tuân đã cho chúng ta th y “cái ch t vàng m i đã qua th l a” có ế ườ
m t không hai c a Tây B c. Sông Đà không đn thu n là m t dòng sông, nó là m t nhân ơ
t làm giàu đp thêm t ng lai đt n c. ươ ướ
Đc “Ng i lái đò sông Đà”, ta m i th y rõ con ng i su t đi đi tìm cái đp c a ườ ườ
Nguy n Tuân. Không nh ng th , ta càng thêm yêu thiên nhiên đt n c, say mê v i v ế ướ
đp ti m tàng c a núi r ng Tây B c thân th ng. ươ