ề ượ ườ ậ ấ Đ bài: So sánh hình t ng ng i lái đò và nhân v t Hu n Cao
Bài làm
ễ ượ ố ờ ệ ộ Nguy n Tuân (1910 1987) đ ẹ ủ c m nh danh là m t nhà văn su t đ i đi tìm cái đ p c a
ộ ế ữ ế ậ ướ ờ cu c đ i và vi t lên nh ng áng văn hay cho h u th . Tr ệ c CMT8 năm 1945, quan ni m
ẹ ủ ứ ỉ ứ ở ữ ễ ệ ấ ữ ậ cái đ p c a Nguy n Tuân là nh ng th ch còn xu t hi n trong quá kh nh ng b c cao
ẹ ủ ờ ạ ổ ủ ớ ự ể ạ nhân tài hoa. Còn sau cách m ng v i s thay đ i c a th i đ i quan đi m cái đ p c a ông
ộ ố ổ ắ ớ ườ ậ ừ ữ ấ ị ề đã thay đ i g n li n v i cu c s ng th ng nh t t nh ng gì dung d nh t. Thông qua hai
ữ ậ ấ ườ nhân v t Hu n Cao trong "Ch ng ườ ử i t tù" và ông lái đò trong "Ng i lái đò sông Đà" ta
ấ ự ứ ủ ể ễ ấ ả ị th y rõ nh t s chuy n d ch trong c m h ng sáng tác c a nhà văn Nguy n Tuân.
ữ ể ườ ử ượ ấ ủ ấ ắ ệ ắ Có th nói, "Ch Ng i T Tù" đ ễ c xem là truy n ng n xu t s c nh t c a Nguy n
ạ ướ ệ ắ ượ ừ ậ Tuân trong giai đo n tr c CMT8 năm 1945. Truy n ng n này đ c trích ra t t p "Vang
ể ề ữ ệ ậ ờ ộ ườ ờ bóng m t th i" đây là t p truy n k v nh ng con ng i tài hoa gi ộ đã vang bóng m t
ệ ấ ậ ờ ườ ộ ườ ủ th i. Nhân v t chính c a truy n là Hu n Cao ng ẻ ẹ ủ i mang v đ p c a m t ng ệ i ngh sĩ
ả ớ ế ữ ư ứ ẹ ế ả ả tài hoa v i kh năng vi ụ ầ t ch th pháp đ p n c ti ng g n xa. Ngay c Viên qu n ng c
ệ ộ ế ẹ ắ ữ ắ ượ ỏ ủ c a m t huy n nh vô danh cũng bi t: "Ch ông đ p l m, vuông l m...có đ ữ c ch ông
ộ ậ ấ ở ệ ủ ờ ở Hu n Cao mà treo trong nhà là có m t v t báu trên đ i". Cho nên s nguy n c a Viên
ẽ ượ ụ ủ ả ộ ộ ố qu n ng c là m t ngày kia ngôi nhà c a ông s đ c treo m t đôi câu đ i do chính tay
ế ấ ông Hu n Cao vi t.
ấ ỉ ế ữ ẹ ộ ươ Hu n Cao không ch có tài vi t ch đ p mà ông còn có m t thiên l ng trong sáng. Ông
ờ ữ ữ ữ ề ề ế ỉ không bao gi ép mình cho ch vì ti n hay vì quy n th . Ông ch cho ch nh ng ng ườ i
ế ố ờ ỉ ế ẹ ấ ớ ộ ứ bi t trân quý cái đ p cái tài.Cho nên su t đ i Hu n Cao m i ch vi t hai b t ộ bình và m t
ườ ườ ạ ế ầ ỏ ạ ứ b c trung đ ng cho ba ng i b n mà ông yêu m n.Lúc đ u, ông t ra khinh b c viên
ụ ư ả ằ ị ố ớ ệ ắ qu n ng c vì nghĩ r ng h n đ nh có âm m u đen t i gì v i mình khi bi t đãi trong phòng
ồ ừ ừ ớ ả ậ ượ ấ ấ ệ ủ ỡ giam.R i t t Hu n Cao m i c m nh n đ c t m lòng "bi ả t nh n liên tài" c a ông qu n
ơ ạ ụ ữ ọ ườ ế ữ ẹ ấ ng c và viên th l i.H là nh ng ng i bi t yêu cái đ p thành tâm xin ch Hu n Cao. Và
ụ ụ ữ ễ ả ể đ không ph lòng viên qu n ng c ông đã cho ch ngay trong nhà lao. Nguy n Tuân đã
ả ả ộ ả ượ ư ừ ư mô t ữ c nh cho ch là m t c nh t ng x a nay ch a t ng có.
ỉ ẹ ở ậ ấ ẹ ở ấ ấ Nhân v t Hu n Cao không ch đ p tài năng mà còn đ p cái tâm và ý chí b t khu t hiên
ủ ườ ủ ườ ả ngang c a ng i quân t ử Ở . ông có khí phách c a ng i anh hùng mà không ph i ai cũng
ượ ộ ộ ề ễ ấ ậ ể có th có đ c. Thông qua nhân v t Hu n Cao, nhà văn Nguy n Tuân đã b c l ni m tin
ệ ơ ố ữ ữ ẹ ả ị ấ b t di t vào nh ng cái đ p mang giá tr cao quý ngay c trong nh ng n i t ơ ẩ i tăm, d b n
ấ ẫ ỏ nh t v n t a sáng.
ư ế ấ ượ ư ấ ượ ự ả N u nh Hu n Cao đ c ví nh anh tài xu t chúng đ c xây d ng trong hoàn c nh có
ậ ộ ạ ị ơ ườ m t không hai thì nhân v t ông lái đò l i có chút bình d h n. Trong tùy bút "Ng i lái đò
ủ ễ ậ ượ ế ứ ự ậ sông Đà" c a Nguy n Tuân nhân v t ông lái đò đ c xây d ng h t s c chân th t qua công
ệ ườ ấ ặ ạ ệ ớ vi c ông làm. Ông lái đò là ng i có ngo i hình r t đ c bi t v i hai tay "lêu nghêu", chân
ư ế ọ ỳ ỳ ướ ướ ề ặ ắ "khu nh khu nh", gi ng nói thì "ào ào nh ti ng n c tr c m t gh nh", đôi m t thì "vòi
ớ ặ ư ế ể ạ ộ ọ v i nh lúc nào cũng mong m t cái b n xa nào đó"...V i đ c đi m ngo i hình nh th ư ế
ấ ượ ấ ớ ườ ộ ướ ủ chúng ta th y đ ợ c r t phù h p v i môi tr ng lao đ ng trên sông n c c a ông.
ượ ễ ả ườ ấ Ông lái đò đ c Nguy n Tuân miêu t ộ là m t ng i r t tài trí và có phong thái ung dung
ườ ề ấ ể ậ ừ ệ pha chút ngh sĩ. Ông là ng i làm ngh r t có tâm hi u bi ế ườ t t ng t n t ng ngóc ngách
ế ủ ư ư ữ ớ ồ ủ c a con sông cũng nh tính n t c a nó. Ông nh nh đóng đanh vào lòng nh ng lu ng
ướ ấ ả ữ ắ ượ ể ắ ở ủ ậ ầ ồ n c và t t c nh ng con thác hi m tr . N m b t đ c tr n đ binh pháp c a th n sông,
ụ ủ ầ ộ ể ặ ệ ậ th n đá. Thu c làu quy lu t ph c kích c a lũ đá n i ơ ả ướ i n ở c hi m tr . Đ c bi t, ông còn
ỉ ượ ộ ượ ộ ế ử ử ừ ch huy đ c các cu c v t tác m t cách tài tình bi ử t rõ t ng c a sinh, c a t mà v ượ t
qua.
ễ ả ư ộ ị ướ ả ộ Nguy n Tuân miêu t ông lái đò nh m t v t ng hiên ngang "t ữ xung h u đ t" tr ướ c
ướ ủ ườ ấ ả ế ủ ị muôn trùng sóng n c c a sông Đà. Ông là ng i r t dũng c m bi t ch u cái đau c a th ể
ậ ộ ữ ằ ữ ể ế ắ ạ ớ ớ ộ xác do v t l n v i sóng to gió l n đ chi n th ng thác d b ng nh ng đ ng tác táo b o và
ẩ ấ ượ ư ộ ụ ự ự ệ vô cùng chu n xác. Ta th y ông lái đò đ c xây d ng nh m t ngh sĩ th c th ch ứ
ộ ườ ườ ả không ph i là m t ng i lái đò bình th ng.
ề ả ậ ấ ượ ự ệ ằ C hai nhân v t Hu n Cao và ông lão lái đò đ u đ c xây d ng b ng bi n pháp lí t ưở ng
ừ ơ ở ủ ễ ộ ấ hóa. Xu t phát t c s cái nhìn đ c đáo c a nhà văn Nguy n Tuân. Ông nhìn con ng ườ ở i
ươ ổ ậ ẻ ẹ ữ ệ ệ ể ườ ph ng di n tài hoa ngh sĩ có th làm n i b t lên nh ng v đ p phi th ng trong tài
ủ ọ ữ ử ậ ầ ặ ố ố năng, c t cách c a h . Nhà văn đã đ t hai nhân v t vào nh ng tình hu ng đ y th thách
ọ ộ ộ ượ ủ ẩ ấ ể đ giúp h b c l đ c ph m ch t đáng quý c a mình.
ử ụ ự ư ứ ệ ễ ế ậ ấ ậ N u nh khi xây d ng nhân v t Hu n Cao, Nguy n Tuân s d ng tri th c ngh thu t thì
ự ậ ạ ậ ờ ố ứ ụ ề ố xây d ng nhân v t ông lái đò nhà văn l i v n d ng nhi u v n tri th c đ i s ng.Chính
ụ ế ễ ế ề ượ ố ượ đi u này đã khi n cho ngòi bút Nguy n Tuân thuy t ph c đ ề c nhi u đ i t ộ ng đ c
ả ữ ẩ ươ ề ặ ỉ ẹ ủ ừ gi .Nh ng tác ph m văn ch ng c a ông không ch đ p v m t ngôn t còn có giá tr ị
ậ ấ ặ ắ ệ ế ậ ả ậ ngh thu t r t đ c s c mà h u th ph i công nh n.