
Văn mẫu lớp 9: Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân
Tổng hợp: Download.vn 1
Dàn ý đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng
I. Mở bài: Giới thiệu ngắn gọn về bản thân: mọi người thường gọi tôi là ông
Hai, tôi ở cái làng chợ Dầu từ lúc sinh ra.
II.Thân bài
- Kể lại tâm trạng của bản thân khi ở nơi tản cư: nhớ làng, phấn chấn khi ở
phòng thông tin bước ra.
- Kể lại tâm trạng của bản thân từ khi nghe được tin dữ: làng Chợ Dầu là Việt
gian (Miêu tả nội tâm, đối thoại, độc thoại, nghị luận...)
- Kể lại tâm trạng của bản thân khi nghe được tin cải chính.
III.Kết bài: Khẳng định lại tình cảm của ông Hai đối với làng, với kháng chiến,
với Cụ Hồ.
Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng - Mẫu 1
Quê hương của tôi cũng bao người khác, thời kì chiến tranh bị chia cắt đi di tản.
Tôi là người nông dân chân lấm tay bùn yêu nước phải đi di tản theo cách mạng.
Yêu quê hương yêu nước là thế, tuy nhiên trong một lần tình yêu làng, yêu nước
của tôi rơi vào hoàn cảnh bị thử thách.
Tôi là Nguyễn Hai Thu, người ta thường gọi là ông Hai cho thân mật. Làng tôi
tên là Chợ Dầu, trong một lần thực dân Pháp xâm lược chúng đốt phá và cướp
bóc, tôi phải đi di tản theo lệnh của cụ Hồ.
Ở nơi tản cư, không lúc nào thôi nghĩ về làng, tưởng tượng công việc kháng
chiến trong làng, từ người già cho đến đứa trẻ đều hăng hái kháng chiến. Chỉ

Văn mẫu lớp 9: Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân
Tổng hợp: Download.vn 2
nghĩ đến thôi là tôi cảm thấy hứng khỏi, mọi mệt mỏi tan biến. Tôi phải đi khoe
với tất cả mọi người về ngôi làng đáng tự hào này.
Ở nơi khác nhưng tôi vẫn luôn nghe ngóng nhiều thông tin về chiến tích của
người dân trong làng. Khi có một nhóm người từ dưới xuôi lên tôi vội nghe tin
tức, họ nói cả làng Chợ Dầu của tôi theo Tây. Tôi như nghe tin sét đánh, người
cứng lại như ngừng thở. Phải mất một khoảng thời gian tôi mới tỉnh táo trở lại
và lập tức trở về nhà. Về đến nơi, cả người như bị rút cạn sức lực, nằm vật ra
giường nhìn lũ trẻ đang chơi ngoài cổng. Tôi thấy tủi hổ, và cả nước mắt rơi.
Mấy ngày sau tôi cảm thấy bất an và không ra khỏi nhà. Dù chỉ cần nhìn thấy
đám đông túm tụm lại tôi cũng trở nên hoang mang, tôi cho rằng người ta đang
bàn về chuyện làng Chợ Dầu. Còn mụ chủ nhà, mụ nói bóng nói gió, chế giễu,
dọa nạt đòi đuổi cả nhà tôi đi nơi khác vì cái mác Việt gian, theo Tây phản bội
Tổ quốc.
Trong lòng tôi cũng đấu tranh dữ dội lắm, tôi đi đến quyết định: Làng thì yêu
thật, nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù.
Một hôm ông chủ tịch loan tin làng tôi được cải chính. Tôi vui mừng khôn xiết
là chạy sang ngay nhà bác Thứ và khoe rằng cái tin làng tôi theo giặc là sai,
thậm chí tôi còn khoe nhà tôi bị Tây đốt sạch. Tôi thật sự sung sướng vì ngôi
làng của mình vẫn còn theo cách mạng, theo cụ Hồ. Nhà cửa mất có thể xây
dựng lại chứ nếu danh dự của làng bị mất thì vết nhơ ngàn năm không thể xóa
nhòa.
Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng - Mẫu 2
Tôi là một người nông dân làng chợ Dầu. Mọi người thường gọi tôi là ông Hai
Thu. Kháng chiến bùng nổ tôi muốn ở lại làng cùng anh em bộ đội và dân quân

Văn mẫu lớp 9: Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân
Tổng hợp: Download.vn 3
kháng chiến. Nhưng vì hoàn cảnh gia đình nên tôi phải cùng gia đình đi tản cư.
Ở nơi tản cư tôi rất nhớ làng và thường có hay khoe về làng mình.
Đang trong tâm trạng náo nức thì tôi nghe được tin làng chợ Dầu của tôi theo
Tây làm Việt gian. Lúc đó cổ họng tôi nghẹn ắng lại, da mặt tê rân rân. Tôi lặng
đi tưởng như không thở được. Một lúc lâu tôi mới dặn è è, nuốt một cái gì
vướng ở cổ, tôi hỏi lại về cái tin ấy thì người ta đã khẳng định một cách chắc
chắn. Tôi vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác rồi đi thẳng về nhà. Về đến nhà, tôi nằm
vật ra giường nhìn lũ con tôi thấy tủi thân, nước mắt tôi cứ tràn ra. Chúng nó
cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi
đấy ư? Tôi ngờ ngợ chả nhẽ bọn ở làng lại đốn đến thế ư rồi tôi tự kiểm điểm
trong óc thấy họ đều là những người có tinh thần yêu nước, yêu kháng chiến
chẳng nhẽ lại đi làm cái điều nhục nhã ấy nhưng không có lửa làm sao có khói.
Tôi cảm thấy tủi nhục, chiều hôm ấy vợ tôi về cũng có vẻ khác. Trong nhà có
cái sự im lặng thật là khó chịu. Mãi đến khuya vợ tôi mới hỏi tôi về cái tin ấy.
Tôi im lặng rồi gắt lên vậy là bà ấy im bặt. 3 - 4 ngày hôm sau tôi không dám
bước chân ra ngoài chỉ ở trong gian nhà chật chội để nghe ngóng tin tức. Lúc
nào tôi cũng nơm nớp lo sợ, hễ nghe đến chuyện ấy là tôi lại giật mình.
Trong tôi giờ đây đang diễn ra một cuộc chiến tranh nội tâm gay gắt khi mụ chủ
nhà có ý đuổi gia đình tôi đi. Tôi lâm vào tình trạng bế tắc: về làng hay ở lại.
Cuối cùng tôi đến quyết định: làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây rồi thì phải
thù. Trong tâm trạng đau đớn tủi hờn, tôi tâm sự với thằng con út. Sau khi tâm
sự xong, nỗi khổ của tôi vơi đi phần nào. Rồi một hôm khoảng 3 giờ chiều, có
người đàn ông đến nhà tôi chơi. Ông ấy rủ tôi đi theo ông ấy đến sẩm tối tôi mới
về. Lúc ấy tôi rất vui. Đến bực cửa tôi đã bô bô khoe rằng Tây nó đốt nhà tôi rồi,
ông chủ tịch làng tôi vừa mới lên cải chính, ông ấy cho biết cái tin làng tôi theo
Tây làm Việt gian là sai sự mục đích. Cứ thế tôi lật đật đi khoe khắp nơi, tối
hôm ấy tôi sang gian bác Thứ nói chuyện về làng của tôi.

Văn mẫu lớp 9: Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân
Tổng hợp: Download.vn 4
Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng - Mẫu 3
“Quê hương” – hai tiếng ấy mới thiêng liêng làm sao! Dẫu rằng tôi cùng bao
người khác nữa chỉ là những người nông dân chân lấm tay bùn, ngày ngày đầu
tắt mặt tối, bán mặt cho đất bán lưng cho trời thì chúng tôi cũng có quê hương
của mình và rất yêu nó. Sau Cách mạng tháng Tám, tình yêu quê hương của
chúng tôi còn được mở rộng ra, gắn kết, gắn liền với tình yêu nước, tinh thần
kháng chiến. Tôi cũng không ngoại lệ. Ấy vậy mà có một lần, tình yêu làng, yêu
nước của tôi đã bị đặt vào trong một thử thách làm tôi mất ăn mất ngủ suốt mấy
ngày liền.
Trước khi kể về câu chuyện của mình, tôi nên giới thiệu về bản thân mình trước
chứ nhỉ? Tuy mọi người thường gọi tôi là ông Hai nhưng tên thật của tôi là
Nguyễn Hai Thu. Nhắc tới làng tôi, chắc mọi người đều biết tới rồi nhỉ, làng tôi
có tinh thần kháng chiến thế cơ mà! Làng tôi chính là làng Chợ Dầu thuộc
huyện Từ Sơn tỉnh Bắc Ninh đấy! Nhớ năm ấy cái lũ Pháp mất dạy chúng nó
tràn sang xâm lược nước ta, tôi cũng muốn ở lại sát cánh cùng các anh em giết
chết cha chết mẹ chúng nó, ngặt nỗi dạo ấy trái gió trở trời, cái chân của tôi đau
nhức quá, hơn nữa nhà tôi còn có một đàn con nheo nhóc, nên gia đình tôi buộc
phải đi tản cư ở vùng đất Thắng theo chính sách của cụ Hồ: tản cư là yêu nước.
Ở nơi tản cư, tôi cũng chẳng nhàn hạ tẹo nào. Gia đình tôi ăn bữa nay phải nghĩ
đến bữa mai, ăn năm nay phải nghĩ đến sang năm, rồi còn phải góp lương thực
để phục vụ kháng chiến nữa chứ, tính kiểu gì cũng không thấy đủ, vậy nên cả
gia đình tôi phải làm quần quật cả ngày. Ngày nào cũng vậy, hai tay chân tôi
mỏi nhừ, tưởng như không có sức mà bước, mà cầm, mà nắm, mà cử động nữa.
Ấy thế mà cứ mỗi khi nằm vật xuống giường, tôi lại vắt tay lên trán nghĩ về làng
rồi lại tự tưởng tượng về những công việc kháng chiến của làng: đào đường, đắp
ụ, xẻ hào, khuân đá,… Chỉ nghĩ đến thôi là tôi cảm thấy mình như tràn trề sinh

Văn mẫu lớp 9: Đóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân
Tổng hợp: Download.vn 5
lực, phảng phất như tất cả mệt mỏi đều tan biến hết. Chắc tối nay tôi sẽ lại sang
nhà bác Thứ để khoe về làng mất! Ôi, làng của tôi mới đáng tự hào làm sao!
Ở vùng đất Thắng này công việc ưa thích của tôi là xuống phòng thông tin nghe
lỏm tin tức mà người ta đọc trên báo. Không phải là tôi không biết đọc mà thực
ra tôi đã học qua một lớp bình dân học vụ rồi đấy, biết đọc, biết viết hẳn hoi ấy
nhé, nhưng mà chữ in này khó nhận mặt chữ, tôi chỉ đọc được bập bõm, câu
được câu không, thật là khổ tâm hết sức! May thay, hôm ấy tôi gặp trúng một
anh chàng cao lớn, trên người mặc bộ quân phục màu xanh lá cây nom rất đỏm
dáng. Chắc hẳn là một anh dân quân mới học, chữ nào chữ nấy đọc chậm rãi, to,
rành rọt từng chữ. Bao nhiêu là tin hay, nào thì có một em nhỏ trong ban tuyên
truyền xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn Kiếm cắm quốc kì lên Tháp Rùa, rồi
anh trung đội trưởng sau khi giết được bảy tên giặc đã tự sát bằng quả lựu đạn
cuối cùng, hay đội nữ du kích Trưng Trắc giả làm người mua hàng đã bắt sống
được một tên hai bốt Thao ngay giữa chợ. Lại còn bao tin đột kích nữa, chỗ này
giết một tí, chỗ kia giết một tí, rồi còn kiếm được cả súng nữa. Tôi càng nghe
càng hăng say, càng mừng rơn, rồi bất chợt lại nghĩ đến làng: “Cái lũ Pháp tép
riu này mà đi qua làng mình nhất định sẽ bị đánh cho tơi bời rồi làng mình cũng
được lên báo cho mà xem.” Càng nghĩ tôi càng thấy đúng rồi cười thầm một
mình.
Ra khỏi phòng thông tin, tôi rẽ vào quán dặn dò vợ mấy câu rồi đi thẳng ra lối
huyện cũ. Đi được một đoạn tôi gặp phải một tốp người tản cư mới ở dưới xuôi
lên, tôi vội tìm một quán gần đấy ngồi nghe ngóng tin tức. Tôi hỏi bọn họ:
- Các ông, các bà ở đâu lên ta đấy ạ!
Một người đàn bà mau miệng trả lời: