
5 phẩm chất không thể coi thường của các
nhà lãnh đạo vĩ đại

Các sếp này truyền cảm hứng, tạo động lực và khiến nhân viên cảm thấy tốt hơn về
bản thân mình. Dưới đây là những khác biệt mà họ đã tạo ra.
Khi đề cập đến “các vị lãnh đạo”, tôi không nói đến những người làm tăng giá cổ
phiếu lên gấp đôi trong sáu tháng hoặc là là những cô gái ép buộc các quan chức
địa phương phê chuẩn việc giảm thuế và tăng tiền thưởng.
Đây là những ví dụ về các nhà lãnh đạo, nhưng những nhà lãnh đạo kiểu này chỉ
mang tính tình huống và không tồn tại lâu.
Tôi đang đề cập tới những người tạo cảm hứng, động lực và làm những người khác
cảm thấy tốt hơn về bản thân mình chứ không phải là những người nghĩ họ có

quyền cảm thấy họ là người được mọi người tuân theo vì họ buộc phải làm như
vậy chứ không phải họ muốn.
Họ có sở trường làm cho mọi người cảm thấy như thể họ không thực sự đi theo:
Dù họ ở bất cứ đâu, mọi người cũng theo tới đó.
Dưới đây là cách làm của những nhà lãnh đạo lớn:
1. Họ thầm lặng nhặt rác.
Tôi đã thực hiện vô số chuyến thăm các nhà máy cũng với các ông chủ và CEO.
Công việc sản xuất rất hốn độn, ngay cả ở những nhà máy sạch sẽ nhất chúng ta
cũng phải thường xuyên phải rảo bước trên sàn nhà đầy rác. Giả sử có một mẩu
giấy trên sàn, thì sẽ có hai kiểu người sau:
Kiểu người thứ nhất sẽ ngừng ngay câu chuyện, nhìn chăm chăm vào mẩu giấy,
chộp lấy nó, vò nát và vứt vào thùng rác rồi đóng sầm nắp lại. Ông ấy coi rác là
một cách để đưa ra ý kiến.
Kiểu thứ hai là người nhặt mẩu giấy lên, lặng lẽ gấp nó lại đút nó vào túi và tiếp

tục nói chuyện.
Ông ấy không nghĩ gì về rác cả- ông ấy chỉ nhặt nó lên.
Trong cả hai trường hợp, các nhân viên đều nhận thấy những việc mà ông làm. Khi
bạn là sếp, mọi người đều dõi theo những việc bạn làm. Sự khác biệt nằm ở cách
bạn làm- những thứ sẽ phản ánh về con người bạn.
Các nhà lãnh đạo lớn làm những việc mà họ đang làm đơn giản bởi vì chúng quan
trọng với họ. Họ quan tâm tới kết quả chứ không phải là sự thể hiện.
Sự thể hiện chỉ tồn tại trong vài phút. Kết quả thì tồn tại suốt đời.
2. Họ không đòi hỏi các nhà thơ phải lập biểu bảng cho từng câu chữ.
Mỗi nhân viên đều có những điểm mạnh và điểm yếu riêng. Các nhà lãnh đạo
thông minh biết rằng các nhân viên được phép mặc sức phát huy thế mạnh của họ
se không cảm thấy là họ đang bị ép buộc làm việc; họ cảm thấy hạnh phúc, thỏa
mãn và tự do thể hiện chính con người mình.

Các nhân viên hầu như đều bị yêu cầu làm những việc họ không thể làm tốt – ngay
cả khi công việc đó gắn với cái mác là phát triển nghề nghiệp thì cảm giác không
thoải mái và lúng túng là không tránh khỏi. Mọi thứ họ làm đều có cảm giác là
công việc.
Và không ai thích công việc cả.
Các nhà lãnh đạo vĩ đại phát triển nhân viên của họ nhưng theo cách khiến nhân
viên vẫn luôn cảm thấy họ thành công.
3. Họ quay lại để lấy những mẩu giấy nhắc việc.
Tôi đang ngồi ở phòng hội thảo chờ cuộc họp sẽ diễn ra sau năm phút nữa. Người
sáng lập công ty bước vào, ngồi xuống, liếc nhìn vào chiếc cặp và nói: “Trời. Tôi
quên mang giấy nhắc việc rồi”. Ông đứng dậy và bước ra phía cửa ra vào.
Ngay lập tức có năm người đứng bật dậy. Một người nói: "Tôi sẽ đi lấy chúng”, và
những người còn lại đều đồng ý.
Vừa bước đi, người sáng lập vừa nói: “Cảm ơn, nhưng tôi mới là người để quên