1
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài luận văn
Trong những năm qua, nh vực y tế tại Thừa Thn Huế
đã được đầu xây dựng pt triển khá toàn diện theo hướng
chuẩn a hiện đại h. Hệ thống y tế địa phương đã và đang
y dựng, hoàn thiện phát triển theo 3 tuyến. Tuyến tnh có 10
Bệnh viện đa khoa, chuyên khoa 03 Trung tâm làm ng c dự
phòng với 222 bác , 9 Trung tâm Y tế huyện/thị xã/thành phố có
348 c 141 /pờng/thtrấn 193 c . Tuy nhiên bên
cạnh những kết quả đạt được vẫn còn nhiều khó kn và thách
thức, đặc biệt là vic phát trin nguồn nn lực i chung phát
triển nguồn nn lực bác sĩ nói rng tại c sở y tế công lập
như: thiếu nguồn nhân lực c ; cấu nhân lực c n mất
n đối theo ngành đào tạo theo tuyến; chính sách đào tạo và sử
dụng nn lực y tế cần được hn thiện; cnh ch thu hút nhân
lực c cần được quan m. Cùng với sự pt triển kinh tế -
hội, nhiu vấn đề mới phát sinh n ô nhiễmi tờng, tnạn
hội đang nh hưởng xấu đến sức khocủa nhân dân; cấu bệnh
tật nhiều thay đổi; quy n số của tỉnh trong những năm tới
vẫn tiếp tục tăng; nhu cu chăm sóc sức khoẻ nhân dân ny càng
cao và đa dạng; nhiều trang thiết bị, kỹ thuật hiện đại đã đang
được đầu tư và triển khai. Trước thực trạng đó, việc nghn cứu
m ra các giải pp kh thi để pt triển nguồn nhân lực c
trong các đơn vị sự nghiệp y tế công lập của tỉnh nhằm đáp ứng sự
nghip cm c sức khỏe nn n trong nhiều m tới là vấn đ
hết sức cấp bách cần thiết. Nhận thức được tầm quan trọng của
vấn đpt trin nguồn nn lực đặc biệt là nguồn nn lực c
trong các đơn vị snghiệp công lập để đáp ng được nhu cầu
2
chăm sóc sức khocủa nhân dân trong bối cảnh phát triển kinh tế -
hội của của tỉnh Thừa Thiên Huế, tôi đã lựa chọn vấn đề: Phát
triển nguồn nhân lực c sĩ trong c đơn vy tế ng lập tnh
Thừa Thiên Huế làm đề tài Luận văn Thạc sĩ chuyên ngành
Quản lý ng.
2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài luận văn
Có thể kể ra các bài viết, công trình nghiên cứu như sau:
- Trần Trung Kiên (2009), Đào tạo, bồi ng cán bộ, ng
chức theo nhu cầu ng việc,
- Nguyễn Hoàng Thanh (2011), Phát triển nguồn nhân lực
ngành y tế tỉnh Quảng Nam, luận văn thạc sĩ kinh tế, Trường Đại học
Đà Nẵng.
Ngoài ra, vấn đề nguồn nhân lực cũng được đề cập trên một
số báo, tạp chí khác như:
- Phạm Công Nhất (2008) với bài viết: “Nâng cao chất lượng
nguồn nhân lực đáp ứng yêu cầu đổi mới hội nhập kinh tế”, đăng
trên Tạp chí Cộng sản số 786.
- Phạm Văn Sơn (2015) với bài 7 giải pháp nâng cao chất
lượng nhân lực Việt Nam”, trên Báo Giáo dục thời đại.
3. Mục đích và nhiệm vụ của luận văn
3.1. Mục đích nghiên cứu
Mục đích nghiên cứu của luận văn đề xuất một số giải
pháp nhằm góp phần phát triển nguồn nhân lực bác trong các đơn
vị y tế công lập tỉnh Thừa Thiên Huế.
3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
- Hệ thống hóa các vấn đề lý luận về phát triển NNL bác sĩ.
3
- Phân tích, đánh giá thực trạng phát triển NNL bác các
đơn vị sự nghiệp y tế công lập tỉnh Thừa Thiên Huế trong giai đoạn
2018-2022.
- Đề xuất các giải pháp nhằm phát triển NNL bác sĩ trong các
đơn vị y tế công lập tỉnh Thừa Thiên Huế đến năm 2025.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu của luận văn
4.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn phát triển nguồn nhân
lực bác sĩ tại các đơn vị sự nghiệp y tế công lập tỉnh Thừa Thiên Huế.
4.2. Phạm vi nghiên cứu
- Về nội dung: đề i nghn cứu c nội dung phát triển ngun
nn lực bác sĩ c đơn v y tế công lập của tỉnh Thừa Thiên Huế.
- Về không gian: Trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên Huế.
- Về thời gian: Từ giai đoạn 2018 - 2022 và các giải pháp đến
năm 2025.
5. Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu của luận văn
5.1. Phương pháp luận
Luận văn dựa trên phương pháp luận của ch nghĩa Mác-
Lênin tưởng Hồ Chí Minh các quan điểm đường lối, chủ
trương, chính sách của Đảng, Nhà nước về phát triển nguồn nhân lực
bác sĩ ở các đơn vị y tế công lập tỉnh Thừa Thiên Huế.
5.2. Phương pháp nghiên cứu
- Phương pháp lý thuyết
- Pơng pháp nghiên cứu thc tin:
- Phương pháp điu tra xã hi hc bng bng hi (Phiếu điều tra)
- Phương pháp phỏng vn
- Phương pháp xử lý s liu
4
6. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn của luận văn
6.1. Ý nghĩa lý luận
Luận văn góp phần hệ thống hóa luận bản quản lý nhà
nước về phát triển nguồn nhân lực ngành y tế đặc biệt nguồn
nhân lực bác sĩ.
6.2. Ý nghĩa thực tiễn
Luận văn đã phânch, đánh g thực trạng phát triển nguồn nhân
lựcc trong các đơn vị y tế công lập tnh Thừa Thn Huế và xác định
ngun nhân hạn chế vphát triển nguồn nhân lực bác sĩ tại các đơn vị
công lập tỉnh Thừa Thiên Huế và đề xuất một số giải pháp khả thi góp
phần tham u cho c n quản ngành y tế trong việc phát triển
nguồn nhân lực c địa phương. Khi phân tích thực trạng phát
triển nguồn nhân lực bác tại các đơn vị y tế công lập tỉnh Thừa
Thiên Huế đã rút ra được một số kết luận thể vận dụng được khi
phân tích thực trạng phát triển nguồn nhân lực y tế với các tỉnh tương
đồng. Luận văn còn thể sử dụng để nghiên cứu, hoạch định các
chính sách nhằm phát triển nguồn nhân lực bác các địa phương.
Đồng thời, sử dụng để nghiên cứu, giảng dạy.
7. Kết cấu của luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận, phụ lục tài liệu tham khảo,
luận văn được trình bày 3 chương:
- Cơng 1: sở khoa học vpt triển nguồn nhân lực bác sĩ
- Chương 2: Thực trạng phát trin nguồn nhân lực bác ở các
đơn v y tế ng lập tỉnh Thừa Thiên Huế
- Chương 3: Quan điểm và giải pháp pt triển nguồn nn lực
bác c đơn vị y tế công lập tỉnh Thừa Thn Huế
5
Chương 1:
CƠ SỞ KHOA HỌC
VỀ PHÁT TRIỂN NGUỒN NHÂN LỰC BÁC SĨ
1.1. Một số khái niệm liên quan đến đề tài
1.1.1. Nhân lực, nguồn nhân lực
Nhân lực:
“Nhân lực chính tổng thể những tiềm năng của con người
mà trước hết bản nhất tiềm năng lao động của một quốc gia
hoặc vùng lãnh thổ trong một thời kỳ nhất định (5 năm, 10 năm…)
phù hợp với kế hoạch chất lượng phát triển”. [14,tr.24].
Như vậy, thể nói nhân lực năng lực con người sử
dụng vào quá trình hoạt động, bao gồm tất cả tiềm năng của một con
người sẵn sàng hoạt động trong một tổ chức hoặc một xã hội.
Nguồn nhân lực:
Nguồn nhân lực trong tổ chức là tổng thể tất cả lực lượng
nhân lực được xác định bởi số lượng, chất lượng cơ cấu lao động
đủ điều kiện tham gia vào hoạt động của tổ chức đó.
1.1.2. Phát triển nguồn nhân lực
- Theo quan niệm của Tổ chức giáo dục - khoa học văn
hóa của LHQ (UNESCO), Phát triển nguồn nhân lực được đặc trưng
bởi toàn bộ sự lành nghề của dân cư, trong mối quan hệ với sự phát
triển của đất nước. Quan niệm của UNESCO như trên giống với quan
niệm phát triển nguồn nhân lực của các nhà kinh tế, phát triển nguồn
nhân lực phải gắn với phát triển sản xuất chỉ nên giới hạn phát
triển nguồn nhân lực trong phạm vi phát triển kỹ năng lao động và
thích ứng với yêu cầu về việc làm.