
Phía sau “nghịch cảnh” nợ xấu tăng, phần lớn ngân
hàng báo lãi
Như vậy thì việc phá thế “đóng băng tín dụng” chưa biết đến bao giờ. Cứ tưởng
tượng rằng, nền kinh tế tiếp tục đình đốn thêm 5-7 năm, doanh nghiệp trở thành
hoang tàn, mọi ngả đường của dòng vốn không luân chuyển được, thất nghiệp gia
tăng thì hậu quả sẽ không thể lường hết.
Có một mâu thuẫn là số nợ xấu thì tăng lên nhưng phần lớn các ngân hàng
thương mại đều công bố lãi, vậy lãi ở đâu ra?
Tất nhiên hoạt động kinh doanh ngân hàng thì phải có lãi. Nhưng với số lãi của
ngân hàng thì không nên chỉ nhìn vào số tuyệt đối vì họ quản lý một khối lượng tài
sản khổng lồ và nếu so sánh tỷ lệ lãi trên vốn chủ sở hữu, hay tổng tài sản thì
không thực sự cao như nhiều loại hình doanh nghiệp khác.
Khi phân tích cơ cấu, bản chất lợi nhuận thì đừng nhìn vào con số lãi của các
ngân hàng công bố để rồi tin rằng ngân hàng nào cũng lãi thật. Tôi biết rất nhiều
ngân hàng bị dính nợ xấu rất lớn nhưng đã “ăn” vào vốn.
Con đường hạch toán này như sau: một món vay không thể đòi được nhưng ngân
hàng vẫn hạch toán vào sổ, vẫn ghi lãi dưới hình thức “dự thu” nhưng thực chất đã
“ăn” vào vốn tự có, cổ đông vẫn nhận cổ tức bình thường. Đáng lẽ, nếu hạch toán
đúng theo thông lệ quốc tế, nợ nhóm 4,5 phải coi là lỗ.
Sự bất công của người chịu lãi suất tiền vay ở chỗ: toàn bộ lợi nhuận là ăn vào
vốn trong khi vốn vẫn giữ nguyên thì chỉ còn cách đẩy lãi suất tiền vay lên bắt
người vay phải chịu, chứ đào đâu ra? Chưa kể, với cách hạch toán đó, ngân hàng