Quản lý dịch hại
3.4.1. Các khái niệm
3.4.1.1. Dịch hại
- Dịch hại là tất cả các sinh vật gây trở ngại đến hoạt
động và mong muốn của con
người.
- Dịch hại là các thực vật sống trên cạn, dưới nước,
các động vật, vi sinh vật sống
trên hoặc trong cây trồng, vật nuôi gây tổn thất cho
con người.
- Một sinh vật được xem là một dịch hại khi một giai
đoạn gây hại của sinh vật đó
có số lượng đủ lớn để gây ra tổn thất cho con người.
3.4.1.2. Quản lý dịch hại
- Quản lý dịch hại là một quá trình thu tập, phân tích
và sử dụng thông tin để đưa
ra quyết định hành động nhằm giảm sự tác động của
chủng quần dịch hại một cách
có kế hoạch và phối hợp, phải đạt được một sự cân
đối về lợi nhuận với chi phí tối
đa cho việc thực hiện các hành động đó.
3.4.1.3. Quản lý dịch hại tổng hợp (IPM)
- IPM là một chiến lược dựa vào hệ sinh thái nhằm
ngăn ngừa dịch hại và sự gây
hại của chúng một cách lâu dài bằng việc kết hợp sử
dụng các biện pháo kỹ thuật,
bao gồm: Phòng trừ sinh học, kỹ thuật canh tác,
giống chống chịu, thuốc hóa học
(chỉ sử dụng sau khi kết quả điều tra cho thấy là cần
thiết, mục đích là chỉ tiêu diệt
dịch hại) ...Tất cả các biện pháp được áp dụng theo
chiều hướng giảm tối thiểu rủi
ro cho sức khỏe con người, vật có ích, vật không gây
hại và môi trường.
- IPM là một hệ thống quản lý dịch hại có sự liên kết
giữa môi trường và biến
động chủng quần của các loài dịch hại, sử dụng tất cả
các kỹ thuật hợp lý và các
phương pháp có thể nhằm giảm chủng quần dịch hại
ở ngưỡng không gây hại kinh
tế (FAO).
- IPM là một liên kết các biện pháp như sinh học,
công nghệ sinh học, giống cây
trồng, canh tác, giảm thiểu việc sử dụng thuốc hóa
học trừ dịch hại (Luật Bảo vệ
thực vật Đức).