
Tái cấu trúc ngân hàng, cần tính đến
đối tác ngoại
Hiện có một số quan điểm cho rằng, việc tăng tỷ lệ sở hữu của đối tác
nước ngoài tại các ngân hàng trong nước là một trong những biện pháp
hữu hiệu để tái cấu trúc các tổ chức tín dụng. Ông đánh giá thế nào về
quan điểm này? Liệu sự tham gia sâu hơn của phía nước ngoài có thể
giúp các ngân hàng Việt Nam giải quyết được vấn đề nợ xấu và cải thiện
chất lượng hoạt động?
Tôi cho rằng, không chỉ trong giai đoạn tái cấu trúc, việc tăng tỷ lệ sở hữu
của nước ngoài tại các ngân hàng trong nước có thể giúp các đơn vị này nói
riêng và cả hệ thống nói chung tăng tiềm lực về vốn, cũng như hợp tác kinh
doanh ở tầm quốc tế. Sự tham gia ấy còn có thể giúp cải thiện khả năng quản
trị của ngân hàng nội, hỗ trợ quá trình chuyển đổi sang các chuẩn mực ngân
hàng quốc tế như về trích lập dự phòng và hạch toán kế toán, nhờ đó các đơn
vị này có thể nâng cao trách nhiệm giải trình và tính minh bạch.
Những lợi ích trước mắt và lâu dài đã được ông chỉ ra, nhưng theo ông,
nếu cho phép một tỷ lệ sở hữu nước ngoài lớn hơn thì mức bao nhiêu là
thích hợp?
Chính phủ Việt Nam xem hệ thống ngân hàng là một thành tố chiến lược
quan trọng trong nền kinh tế qua cam kết sẽ phát triển một số NHTM nhà
nước có khả năng cạnh tranh ở tầm khu vực. Do đó, quyết định về việc cho
phép các đối tác nước ngoài nắm giữ ở tỷ lệ bao nhiêu không đơn thuần