Thương hiệu quốc gia:

Câu chuyện Việt Nam

Xây dựng thương hiệu quốc gia là vấn đề đang được chú ý trong thời gian

gần đây. Tuy nhiên, xây dựng thương hiệu quốc gia như thế nào để Việt

Nam vươn lên, xứng tầm với các nước trong khu vực và thế giới thì rất cần

sự góp sức của tất cả các thành phần trong xã hội. Và quan trọng hơn là phải

có một nhạc trưởng tài hoa!

Phở, áo dài, hay niềm kiêu hãnh?

Tại bàn tròn thảo luận “Xây dựng thương hiệu quốc gia” do Trung tâm

Nghiên cứu và Phát triển giáo dục Trí Việt và Công ty Sài Gòn Truyền

thông tổ chức tại TP.HCM, nhiều chuyên gia cho rằng, xây dựng thương

hiệu cho một quốc gia là quá trình tạo dựng và quản lý hình ảnh của quốc

gia đó. Nhưng chọn hình ảnh, chất liệu nào để xây dựng thương hiệu quốc

gia là điều không thể xem nhẹ.

Theo ông Lý Quý Trung, Tổng giám đốc Tập đoàn An Nam, Việt Nam đang

có đủ các yếu tố “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” để trở thành “Bếp ăn của thế

giới”. “Ngành ẩm thực của Việt Nam đặc sắc, hợp mốt, hợp gu của thế giới,

lại nằm ở châu Á – một khu vực đang trỗi dậy, nên có nhiều điều kiện để thế

giới biết đến. Vì thế, nên chọn lĩnh vực ẩm thực để xây dựng thương hiệu

quốc gia”, ông Trung phân tích.

Ông Trung cho rằng, Việt Nam trở thành “cường quốc ẩm thực là chuyện

trong tầm tay” và đề nghị lập một ban nghiên cứu về ẩm thực Việt Nam,

chọn món ăn, chọn một mô hình chuẩn và đặc trưng cho nhà hàng Việt để

xuất khẩu.

Cũng đánh giá cao lĩnh vực này, GS. Trần Văn Khê khuyên nên chọn văn

hóa ẩm thực, trang phục, âm nhạc làm chất liệu để xây dựng thương hiệu

quốc gia. GS. Khê cho biết, trong bộ từ điển của Anh và một số quốc gia đã

có các từ “nem”, “phở”, “áo dài” không dịch ra tiếng bản địa và giải thích đó

là món ăn và quốc phục của Việt Nam. “Đó là điều đáng để Việt Nam hãnh

diện”, GS. Khê đánh giá.

Còn ông Phan Chánh Dưỡng, Giảng viên chương trình Fulbright, thì khẳng

định, thương hiệu quốc gia cần được hình thành từ sự tự hào của người dân

về quê hương. Thương hiệu quốc gia của những nước phát triển trên thế giới

hiện nay cũng được xây dựng từ niềm tự hào về chất lượng của những sản

phẩm tiêu dùng bình thường, gần gũi như giày, đồng hồ, áo quần… Sản

phẩm của họ được thế giới công nhận và hình ảnh thương hiệu sản phẩm đã

gắn với thương hiệu quốc gia.

Các chuyên gia nước ngoài góp ý, chọn chất liệu gì cũng tốt nhưng cần phải

phản ánh đúng thực tế. Vì hiện nay, người nước ngoài còn biết rất ít về Việt

Nam.

Bà Morvarid Kaykha, chuyên gia cao cấp của Design Bridge (Singapore),

chia sẻ, khi gõ từ khóa Việt Nam trên Google, các trang đầu tiên đều nói đến

đề tài chiến tranh. Nếu có những thông tin cập nhật thì cũng gắn với những

hình ảnh bất lợi như thiên tai, lũ lụt, lao động rẻ, giá trị thấp…

Đó là điểm bất lợi lớn khi thuyết phục các nhà đầu tư đến với Việt Nam. Vì

vậy, Việt Nam cần chọn những gì đại diện cho thực tế diễn ra hằng ngày để

làm thương hiệu quốc gia thì mới có giá trị. Đồng quan điểm này, ông David

Keen, Giám đốc Công ty Keen Media, đơn vị từng tư vấn thành công chiến

lược xây dựng thương hiệu cho đất nước Bhutan, cho hay, người bên ngoài

rất khó hiểu về Việt Nam.

Theo ông David, đó có thể là do cách làm lâu nay chưa đúng. “Việt Nam có

thể lấy khẩu hiệu “Độc lập – Tự do – Hạnh phúc” để khơi gợi niềm kiêu

hãnh của dân tộc trong quá trình xây dựng thương hiệu quốc gia”, bà

Morvarid Kaykha gợi ý.

“Đừng lèo tèo vài ba nhạc công!”

Xu hướng xây dựng các hình ảnh quốc gia trên thế giới ngày càng đi theo

hướng chuyên nghiệp, đòi hỏi phải có đầu tư cụ thể, bài bản và dài hơi. Nhà

nước phải có định hướng chiến lược rõ ràng, xây dựng khung pháp lý, chính

sách ưu đãi, cung cấp thông tin, hỗ trợ doanh nghiệp…

Bà Tôn Nữ Thị Ninh nhận định, tới giờ vẫn có những ngộ nhận sai lầm về

thương hiệu quốc gia ở nhiều người, nhiều giới khác nhau. “Hiện nay nhiều

người vẫn nghĩ, không có cái gọi là “thương hiệu quốc gia”. Họ tưởng rằng

thương hiệu quốc gia là thương hiệu của doanh nghiệp ở tầm quốc gia, chứ

không hiểu thương hiệu của doanh nghiệp chỉ là một bộ phận của thương

hiệu quốc gia và không thể là tổng thể của một đất nước”, bà Ninh khẳng

định.

Còn theo bà Nguyễn Thế Thanh, Tổng giám đốc Công ty Truyền thông Sài

Gòn, lâu nay chúng ta nhìn thương hiệu quốc gia ở góc độ thương mại nên

chỉ giao cho cơ quan quản lý ngành thương mại xây dựng và quản lý. Do

vậy, hình ảnh Việt Nam ở nước ngoài dường như chỉ gắn với các hoạt động

xuất khẩu thủy sản, gạo, cà phê, sản phẩm dệt may, giày dép…

Và trong mắt người nước ngoài, Việt Nam chỉ là một đất nước an toàn (theo

nghĩa không có xung đột vũ trang, đánh bom…); món ăn ngon, lạ, hợp với

xu hướng ẩm thực thế giới; cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp và yên bình;

người dân thân thiện…

Tuy nhiên, tất cả chưa có đặc điểm gì thật sự tạo được dấu ấn… “Không nên

đóng khung thương hiệu quốc gia trong lĩnh vực kinh tế, mà phải mở rộng

sang nhiều lĩnh vực khác như lịch sử, cảnh quan thiên nhiên và những nội

dung của văn hóa vật thể và phi vật thể.

Vì vậy, cũng không nên giao việc xây dựng và quản lý thương hiệu quốc gia

cho một cơ quan quản lý nhà nước về thương mại, mà phải hình thành một

tổ chức có đủ thẩm quyền xác lập các tiêu chí và giải pháp quản lý nó một

cách hiệu quả”, bà Thanh chia sẻ.

Với kinh nghiệm của một nhà ngoại giao, bà Tôn Nữ Thị Ninh đóng góp ý

kiến: để xây dựng thương hiệu quốc gia cần phải gắn kết bốn mối quan hệ,

đó là kinh tế – doanh nghiệp, nhân tố văn hóa – lịch sử – con người, vai trò

truyền thông – nhận thức của công chúng và vai trò của Nhà nước.

Trong đó, Nhà nước và chính quyền đóng vai trò nhạc trưởng. “Mong rằng

Nhà nước đừng điều khiển dàn nhạc lèo tèo vài ba nhạc công và chỉ là công

chức. Phải biết tận dụng những tài năng, trí tuệ sẵn có trong nước cũng như

trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài và cả cộng đồng những người

nước ngoài đã là và có thể là người hâm mộ của Việt Nam”, bà Ninh mong

muốn.