
BÀI TẬP NHÓM
MÔN: LỊCH SỬ NHÀ NƯỚC VÀ PHÁP LUẬT
Đề bài: Các phương thức tuyển chọn quan lại ở Việt Nam thời phong kiến
và những bài học kinh nghiệm
Trên tấm bia Tiến sĩ đầu tiên dựng tại Văn Miếu Quốc Tử Giám ghi lại lịch sử
khoa thi năm 1442 có khắc ghi những dòng chữ: “Hiền tài là nguyên khí của quốc
gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh mà hưng thịnh, nguyên khí suy thì thế nước
yếu mà thấp hèn. Vì thế các bậc đế vương thánh minh không đời nào không coi việc
giáo dục nhân tài, kén chọn kẻ sĩ, vun trồng nguyên khí quốc gia làm công việc cần
thiết...”. Người soạn ra những câu nổi tiếng đó là Tiến sĩ triều Lê, Thân Nhân Trung.
Cho đến tận ngày nay, câu nói ấy vẫn còn nguyên giá trị. Trong dòng chảy lịch sử,
nhận rõ được tầm quan trọng được vai trò của chủ thể công vụ, những người cai trị
luôn chú trọng đến việc đa dạng hóa các hình thức tuyển chọn và đặt ra những
nguyên tắc, quy chế để quản lý và sử dụng đội ngũ công chức nhằm đạt được những
mục tiêu trong quá trình dựng nước và giữ nước.
I. CÁC KHÁI NIỆM VÀ VỊ TRÍ, VAI TRÒ CỦA QUAN LẠI
Theo từ điển Luật học, Tuyển dụng: là lựa chọn và thu nhận người vào làm
việc tại các cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp, cơ sở sản xuất”.
Thời phong kiến và thời Pháp thuộc, quan lại là thuật ngữ chỉ cán bộ, công
chức trong bộ máy nhà nước. Quan lại là một danh từ ghép, bao gồm quan và lại.
Theo Từ điển Hán – Việt, Quan là “người làm việc cho nhà nước, làm chủ trong
một công việc”. Lại là “người làm việc công, chức phụ thuộc trong nha môn”.
Như vậy, quan lại là những người giữ chức vụ trong các cơ quan nhà nước, có
nhiệm vụ và quyền hạn khi tham gia hoạt động quản lý nhà nước và hoạt động
chuyên môn. Quan và lại kết thành một khối thống nhất giúp vua quản lý đất nước,
giữ vị trí bản lề trong bộ máy nhà nước với danh xưng “phụ mẫu chi dân” do đó việc