Sau đây là trích xuất một phần nội dung của tài liệu Ca dao Bạc Liêu về tình yêu đôi lứa, các bạn hãy đọc và cảm nhận sự mộc mạc, chân thành nhưng cũng vô cùng tinh tế, sâu sắc khi bày tỏ tình cảm của trai gái xử sở công tử Bạc Liêu:
CA DAO BẠC LIÊU VỀ TÌNH YÊU ĐÔI LỨA
Ai đi kéo gỗ qua đồi
Về cho sớm sớm kẻo trời đổ mưa.
Ai kia má đỏ hồng hồng
Để cho anh thấy đem lòng nhớ thương.
Ai mang con sáo sang sông
Để cho con sáo sổ lồng bay cao.
Bay cao thời mặc bay cao
Lưới trời lồng lộng thoát nào đặng đâu.
Ai trồng sang chín bờ ao
Để đàn con cá xôn xao đoái mồi.
Ai sinh tài sắc ở đời
Để cho thiên hạ lắm người say mê
Khi ra ngơ ngẫn đằng ra
Khi già đau đớn xót xa đằng giàu
Cái buồn là cái làm sao
Đêm nằm đến cả chim bao cũng buồn.
Ai thương ai nhớ trong lòng
Để anh khô héo… trong lòng héo khô.
Ai ơi được ngọc đừng cười
Ta đây được ngọc rụng rời tay chân.
Anh cầm nắm cải anh vãi vô trồng
Anh cầm duyên em lại, em ế chồng để anh ghẹo chơi.
Anh đi đâu cởi áo bỏ lại đây
Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng
Lạnh lùng để mùng em đắp
Để áo anh về cho tới xứ anh.
Anh đi đâu để nhện giăng mùng
Bỏ đôi chiếu lạnh để mùng quạnh hiu.
Anh đi ghe từ Vĩnh Long đi Vĩnh Mỹ
Xuống tàu thủy đi tuốt Vĩnh Bình
Trước là thăm viếng gia đình
Sau nhờ mai mối cho hai đứa mình kết duyên.
Anh đi không lẽ mà em cầm
Chấp tay đưa bạn ruột bầm như dưa
Anh về không lẽ em đưa
Hai hàng nước mắt như mưa tháng mười.
Anh đi ngang nhà nhỏ
Thấy đôi liễu đỏ
Chữ thọ phết vàng
Hai tay anh nâng lấy gươm vàng
Thác thì chịu thác, chứ buông nàng anh không buông.
Anh mong cho cả gió đông
Cho thuyền rời bến anh trông thấy nàng.
Anh mua chi nổi mà mua
Duyên em đáng giá ngàn vàng
Anh về bán cả họ hang mà mua
- Anh về bán cái cạp hộp xoàn
Bán luôn cây vàng dư sức cưới em.
Anh ngó lên trời khuyết lưỡi liềm
Muốn gá duyên chồng vợ mà sợ nỗi niềm mẹ cha.
Anh như con nhạn bơ phờ
Sớm ăn tối đậu cảnh trơ một mình.
Anh nói với em sơn cùng thủy tận
Anh nói với em nguyệt khuyết sao băng
Đôi ta như rồng lượn trong trăng
Dẫu xa nhau đi nữa vẫn khăng khăng đợi chờ.
Anh ơi em biểu anh đừng
Vạch vách chun rào
Vườn quê phụ mẫu tập
Lựu với đào còn non
Lựu với đào còn nhỏ còn non
Cho anh hái đại dẫu non cũng đành.
Anh ơi, tại gạo chứ không phải tại nồi
Tại cha mẹ anh hối đó chứ đâu nào tại em.
Anh tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài
Ai ngờ giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây.
Anh thương em anh thương quằn thương quại
Thương dại thương dột
Thương lột da óc
Thương tróc da đầu
Ngủ quên thì nhớ
Thức dậy thì thương
Giựt ngựa buông cương
Lên đường thượng lộ.
Anh về bán đất mẹ cha
Bán cặp trâu già mới cưới đặng em.
Anh về để quạt lại đây
Mở ra xếp lại cho khuây cơn buồn.
Anh về đường ấy hôm mai
Gởi năm điều nhớ gởi vài điều thương
Gởi cho đến chiếu đến giường
Gởi cho đến chốn buồng hương em nằm.
Anh về ngoài Huế lâu vô
Họa bức tranh đồ để lại cho em.
Anh về anh bán ổ gà
Anh qua anh rước cả bà lẫn em.
Áo dài chớ nệ quần thưa
Bảy mươi có của cũng vừa mười lăm.
Áo vắt vai nào ai có biết
Hoa đã tàn mến tiếc cho qua
Bạc lộn thau như vàng lộn trấu
Bởi anh thương thầm không thấu dạ em.
Bạc với vàng còn đen còn đỏ
Hai đứa mình còn nhỏ còn thương
Trách ai đem khóa khóa rương
Khóa rồi lại mở điệu tào khương xa lìa.
Bạc với vàng còn đen còn đỏ
Hai đứa mình còn nhỏ còn thương
Ông ơi tui chẳn muốn ông đâu
Ông đừng lấp lững cạo râu đau hàm.
Bắc cầu mười hai tấm ván
Lập quán bốn mươi hai tầng
Cơm sôi gạo nhảy từng tưng
Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh.
Bao giờ trạch đẻ ngọn đa
Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình
Bao giờ rau diếp làm đình
Gỗ lim ăn gỏi thì mình lấy ta.
Bí lên ba tấc trách ba với má
Sao không chịu thả giàn
Để bí sầu bí lại bò lan
Trách hồng nhan vô duyên bạc phận
Sao duyên nợ ở gần không đặng xứng đôi.
Bảy lanh để Bảy đưa đò
Lên voi xuống vịnh giọng hò Bảy hay.
Bậu để chế cho ai tóc mai dày dặn
Bậu để chế cho chồng hiếu hạnh bậu đâu.
Bậu nói với qua, bậu không bẻ lựu hái đào
Chứ lựu đâu bậu bọc, đào nào bậu cầm tay.
Bậu về nhắn với ông câu
Cá ăn thời giật để lâu hết mồi.
Bèo kia ai thả mà trôi
Chim kia lẻ bạn mồ côi trên cành
Anh tiếc chi miếng trầu xanh
Để em lỡ chuyến đò tình anh ơi.
Anh đâu tiếc miếng trầu xanh
Chỉ tại chúng mình không nợ không duyên
Em là con giá thuyền quyên
Còn anh chỉ kiếp con thuyền lênh đênh.
Buồn tình cất giọng hát hò
Kiếm người cùng ngõ chuyện trò giải khuây.
Bềnh bồng giữa chốn giang tân
Bên tình bên nghĩa biết phân bên nào
Em ơi, nhất lê nhì lựu, tam đào
Bên tình bên nghĩa bên nào cũng thương.
Để xem được đầy đủ nội dung của tài liệu, các bạn hãy đăng nhập và tải về máy nhé.