Cm nhận bài t
‘Đàn ghita của Lor-ca’ ca Thanh Tho
Đàn ghi ta ca Lor-ca ca Thanh Tho – mt s cộng hưởng ca nhng khát vng sáng
to, mt kh năng nhập cm sâu sc vào thế gii ngh thuật thơ Lor-ca, mt suy nghim
thâm trm v nỗi đau và nim hnh phúc ca nhng cuộc đời đã dâng hiến trn vn cho
cái đẹp.
Trong nửa đầu bài thơ, một không gian Tây Ban Nha đặc thù, nht là không gian min
quê An-đa-lu-xi-a yêu du ca Lor-ca đã được gi lên. Giữa không gian đó, nổi bt hình
tượng người ngh sĩ lãng du có tâm hn phóng khoáng, tha thiết yêu người, yêu đời,
nhưng nghịch lí thay, li không ngng đi theo một tiếng gi huyền bí nào đó hướng v
miền đơn độc :
Nhng tiếng đàn bọt nước
Tây Ban Nha áo choàng đ gt
Li-la li-la li-la
Đi lang thang về miền đơn độc
Vi vầng trăng chếnh choáng
Trên yên nga mi mòn
Tiếng ghi ta nâu
Bu tri cô gái y
Tiếng ghi ta lá xanh biết my
Tiếng ghi ta tròn bọt nước v tan
Ti sao tác gi li có th gợi lên được những điu y ? Trước hết là nh đàn ghi ta của
Lor-ca”. Tt nhiên, đây ta không nói tới một cây đàn cụ th, dù vn biết Lor-ca là ngh
sĩ trình tu rt xut sắc ghi ta và dương cầm. Đàn ghi ta ở đây chính là thơ Lor-ca, là bn
mnh ca Lor-ca. Đọc thơ Lor-ca, ta thường bt gp hình tượng mt chàng k sĩ đi mải
miết, vô định dưới vầng trăng khi đỏ, khi đen, khi rạng ngi, khi u ti, khi nng nàn, khi
but lnh,
Ta cũng thường được ngp mình trong phong vị, hương sắc riêng không th nào quên
được ca min quê Gra-na-đa thuộc x An-đa-lu-xi-a, nơi ngày xưa từng được xem là
“mt trong những vương quốc đẹp nht của châu Phi” do người -rp dng nên. đó có
nhng chàng hip sĩ đấu bò tót khoác trên mình tấm áo choàng đỏ, có nhng cô gái Di-
gan nước da nâu gi tình tràn tr sc sng, có những vườn cam, nhng rng ô-liu xanh
mt màu xanh huyn hoặc. Đặc bit, đó luôn vang vọng tiếng đàn ghi ta – âm thanh
nc n, th than làm v toang cốc rượu bình minh, ta tiếng hát ca mt con tim b t
thương bởi năm đầu kiếm sc, không gì có th bt nó im tiếng (ý thơ trong bài Đàn ghi
ta)…
Thanh Tho qu đã nhp thn vào thế giới thơ Lor-ca để lẩy ra và đưa vào bài thơ của
mình nhng biểu tượng ám nh bn chn vn của chính thi hào Tây Ban Nha. Nhưng vấn
đề không đơn giản ch là s “trích dn”. Tt c nhng biểu tượng kia đã được t chc li
xung quanh biểu tượng trung tâm là cây đàn, mà xét theo “ngun gc”, vn cũng là mt
biểu tượng đặc biệt trong thơ Lor-ca người mê dân ca, “chàng hát rong thi trung c”,
“con sơn ca xứ An-đa-lu-xi-a”. Cây đàn từ ch mang hàm nghĩa nói v một định hướng
sáng to gắn thơ với dòng nhc dân gian, rng ra, nói v mt tình yêu vô b và khc
khoải đối với quê hương, đến Thanh Thảo, nó đã nhp mt vi hình tượng Lor-ca, hay
nói cách khác, nó đã tr thành hình tượng “song trùngvi hình tượng Lor-ca.
Cây đàn cất lên tiếng lòng ca Lor-ca trước cuc sống, trước thời đi. Nó là tinh thần thơ
Lor-ca, là linh hồn, và cao hơn cảs phn của nhà thơ vĩ đại này. Bi thế, trên nhng
văn bản thơ trước đây của Lor-ca là một văn bn mi của nhà thơ Vit Nam mun làm
sng dy hình tượng người con ca một đất nước, mt dân tc yêu ngh thuật, ưa chuộng
cuc sng t do, phóng khoáng. Hơn thế na, tác gi mun hp nhất vào đây một “văn
bn” khác của đời sng chính tr Tây Ban Nha mùa thu 1936 cái “văn bản” đã k vi
chúng ta v s bạo ngược ca bn phát xít khi chúng bắt đầu ra tay tàn phá nền văn minh
nhân loi và nhn tâm cắt đứt cuộc đời đang ở độ thanh xuân của nhà thơ đưc c châu
Âu yêu quý :
Tây Ban Nha
Hát nghêu ngao
Bng kinh hoàng
Áo choàng bê bết đỏ
Lor-ca b điệu v bãi bn
Chàng đi như người mng du
Tiếng ghi ta ròng ròng
Máu chy
trên, bài thơ của Thanh Thảo đã được trích theo li ct ta, phc v cho việc làm tường
minh các ý thơ có trong đó. Trên thc tế, Đàn ghi ta của Lor-ca có mt cấu trúc đầy ngu
hng, vi s xô nhau, đan cài nhau, tương tác với nhau của các văn bản. Chính nh vy,
tiếng hát yêu đi ca Lor-ca được Thanh Tho gi li, càng tr nên tha thiết hơn giữa tan
nát dp vùi và nhng ám ảnh tưởng phi lí luôn dày vò nhà thơ Tây Ban Nha bng tr