Chi phí cơ hội
Tăng chi phí cơ hội cận biên về điểm thi kinh tế khi thêm nhiều
thời gian hơn được sử dụng để hc kinh tế là một ví dụ về quy
luật chi phí tăng dần. Quy lut này cho biết chi phí cơ hội cận
biên của bất kỳ hoạt động nào tăng khi mức hoạt động tăng. Quy
luật này cũng có thể được minh hoạ bằng việc sử dụng bảng
dưới đây. Chú ý là chi phí cơ hội của những điểm phụ trội về bài
thi tích phân tăng khi sử dụng thêm nhiều thời gian hơn để học
tích phân. Nếu đọc ngược từ dưới lên trên bảng, bạn có thể xem
xem chi phí cơ hội của những điểm phụ trội trong bài thi kinh tế
tăng khi sử dụng thêm nhiều thời gian hơn để học kinh tế.
Một trong những lý do của quy luật chi phí tăng dần là quy luật
sản lượng tiệm giảm (như trong ví dụ trên). Mỗi giờ sử dụng thêm
dành cho nghiên cứu kinh tế mang lại kết quả tăng nhỏ hơn về
điểm kinh tế và mc giảm lớn hơn điểm tích phân vì sản lượng
tiệm giảm với thời gian sử dụng vào mỗi hoạt động.
Lý do thứ hai của quy luật chi phí tăng dần là thc tế các nguồn
lực được chuyên môn hoá. Một số nguồn lực thích hợp với một
số loại hoạt động sản sản này hơn thích hợp với những loại hoạt
động sản xuất khác. Một số khu vực đất đai rất thích hợp trồng
lúa mì trong khi những khu vực đất đai khác thích hợp trồng ngô
hơn. Một số công nhân có thể thích hợp trồng lúa mì hơn là thích
hợp để trông ngô. Một s nông cụ thích hợp cho trồng ngô hơn
thích hợp với việc thu hoạch ngô.
Biểu đồ dưới đây minh hoạ cho đường cong PPC với người nông
dân này:
Trên đỉnh của đường cong PPC này, người nông dân chỉ trông
ngô. Để sản xuất thêm lúa mì, người nông dân phải chuyển
những nguồn lực dành để sản xuất ngô sang sản xuất lúa mì. Tuy
nhiên về cơ bản anh ta hoặc cô ta s chuyển những nguồn lực
tương đối thích hợp với việc sản xuất lúa mì. Điều này cho phép
việc sản xuất lúa mì tăng chỉ với một lượng giảm tương đối nhỏ
trong số lượng ngô được sản xuất. Tuy nhiên, mỗi lượng tăng
phụ trội trong sản xuất lúa mì mang lại kết quả một sự tăng chi
phí cận biên của lúa mì.
Bây giờ, hãy gi định người nông dân này không sử dụng tt cả
những nguồn lực có sẵn hoặc sử dụng chúng theo một cách ít tối
ưu hơn (ví dụ không sử dụng hoặc sử dụng không hợp lý). Trong
trường hợp này, người nông dân sẽ sản xuất tại một điểm nằm
dưới đường cong khả năng sản xuất (như được minh họa bằng
điểm A trong biểu đồ dưới đây).
Trong thực tế tất c các trang trại và tất cả các nền kinh tế hoạt
động dưới đường biên khả năng sản xuất của họ. Tuy nhiên, các
xí nghip và nền kinh tế nói chung cố đạt mức gần với đường
biên nhất có thể.
Những điểm trên khả năng sản xuất không thể đạt được bằng
việc sử dụng những nguồn lực và công nghệ hiện có. Trong biểu
đồ dưới đây, điểm B không đạt được trừ khi có nhiều hơn hoặc
cao hơn nguồn lực sẵn có hoặc thay đổi công nghệ xảy ra.