Hải chiến Trafalgar
Một phần của Chiến dịch Trafalgar
The Battle of Trafalgar, as seen from the
mizzen
starboard shrouds of the Victory
by J. M. W. Turner (oil on canvas, 1806 to
1808)
.
21 tháng mười, 1805 Thời gian
Cape Trafalgar, Tây Ban Nha Địa điểm
Chiến thắng quyết định của Kết quả
Anh Quốc
Tham chiến
Đế quốc Anh Đế chế Pháp
Tây Ban Nha
Chỉ huy
Horatio Nelson, Tử Pierre de
tước Nelson thứ
nhất † Villeneuve
Federico Gravina
Lực lượng
27 tàu chiến tuyến và Pháp: 18 tàu chiến
6 tàu khác. tuyến và 8 tàu khác.
Tây Ban Nha: 15 tàu
chiến tuyến
Tổn thất
458 chết 7,000 bị bắt,
21 tàu bị bắt,
1,208 bị thương 1,666 tổng cộng[1] 1 tàu bị phá hủy
Pháp: 2,218 chết,
1,155 bị thương
Tây Ban Nha: 1,025
chết,
1,383 bị thương
Tổng cộng: 12,781
.
Trận Trafalgar (21 tháng 10 năm 1805) là một trận thủy chiến giữa Hải quân
Hoàng gia Anh và đội tàu hỗn hợp của Hải quân Pháp và Hải quân Tây Ban Nha,
là một phần của cuộc chiến tranh Liên minh thứ ba, trong các cuộc chiến tranh của
Napoléon (1803-1815). Trận chiến này là chiến thắng quan trọng nhất của Đế
quốc Anh trong những cuộc chiến tranh chống Napoléon. 27 tàu của Anh được chỉ
huy bởi Đô đốc Horatio Nelson đã đánh bại đội tàu của Hải quân Pháp và Hải
quân Tây Ban Nha dưới quyền chỉ huy của Đô đốc Pháp Pierre Charles Silvestre
de Villeneuve tại bờ biển phía Tây Nam của Tây Ban Nha về phía Tây của mũi
Trafalgar. Hạm đội Pháp và Tây Ban Nha mất 22 tàu so với chỉ duy nhất một tàu
của Anh bị đánh chìm. Chiến thắnng lừng lẫy trong trận thủy chiến ở Trafalgar đã
mở ra thời kỳ bá quyền của nước Anh trên biển cả, và mở đường cho cả dân tộc lên đỉnh cao vinh quang dưới triều Nữ hoàng Victoria sau này. [2]
Đại thắng tại mũi Trafalgar là chiến thắng nổi trội nhất của Đô đốc Nelson.[2] Ông
đã bị thương rất nặng và sau đó mất trong trận chiến. Ông đã trở thành vị anh hùng
vĩ đại nhất của Anh Quốc trong chiến tranh. Với thất bại thảm hại này, kế hoạch xâm lăng nước Anh của Napoléon bị phá sản.[2] Về phía Pháp và Tây Ban Nha, Đô
đốc Pháp Pierre de Villeneuve đã bị bắt cùng với con tàu của ông là Bucentaure.
Đô đốc Tây Ban Nha Federico Gravina chạy thoát cùng với phần còn lại của hạm
đội, ông bị mất vài tháng sau đó do phải chịu đựng những vết thương trong trận
chiến.
Trận thủy chiến tại Trafalgar cũng là trận đánh lớn cuối cùng giữa các lực lượng Hải quân bằng gỗ. [2]
[ ] Bối cảnh lịch sử
Vào năm 1805, Đế chế thứ nhất dưới sự trị vì của Napoléon Bonaparte là cường
quốc thống trị lục địa châu Âu, nhưng trong khi đó Hải quân Hoàng gia Anh nắm
quyền kiểm soát trên biển.
[ ] Chú thích
1. ^ Adkin, The Trafalgar Companion: A Guide to History's Most Famous
Sea Battle and the Life of Admiral Lord Nelson, 2007, p.524
2. ^ a b c d Gregory Fremont-Barnes, Christa Hook, Trafalgar 1805: Nelson's
crowning victory, các trang 6-7.