
Khái quát về chính quyền Mỹ
Chương 2: GIẢI THÍCH HIẾN PHÁP: CÁC BÀI
VIẾT CHỦ TRƯƠNG CHẾ ĐỘ LIÊN BANG
"Nhưng bản thân chính quyền là gì nếu không phải là
sự phản ánh rộng lớn nhất trong mọi phản ánh về bản
chất con người?"
- James Madison, Các bài viết chủ trương chế độ liên
bang 1787-1788
Theo Thomas Jefferson, một trong những nhà khai
quốc của Mỹ và sau này là vị tổng thống thứ ba của
Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, tập Các bài viết chủ trương
chế độ liên bang (The Federalist Papers) là "lời bình
luận hay nhất về các nguyên tắc của chính quyền...
từng được viết ra". Theo John Stuart Mill, nhà triết
học Anh thế kỷ XIX, Tập luận thuyết liên bang (tên
thường gọi của tập 85 bài tiểu luận ngắn này) là "bản
chuyên luận bổ ích nhất mà chúng ta có về chính

quyền liên bang". Nhà bình luận chính trị sắc sảo
người Pháp Alexis de Tocqueville viết năm 1835 cho
rằng đây là "một cuốn sách xuất sắc mà các chính
khách của mọi quốc gia cần phải quen thuộc".
Các nhà sử học, các luật gia và các nhà khoa học
chính trị đương đại nói chung đều nhất trí cho rằng
Tập luận thuyết liên bang là trước tác triết học chính
trị và chính quyền thực dụng quan trọng nhất được
viết ra từ trước đến nay tại Hoa Kỳ. Cuốn sách này đã
được sánh với các cuốn sách Nền cộng hòa của Plato,
Khoa học chính trị của Aristotle và Leviathan của
Thomas Hobbes. Cuốn sách cũng được các nhà lãnh
đạo ở nhiều quốc gia mới hình thành tại Mỹ latinh,
châu Á và châu Phi tham khảo trong quá trình soạn
thảo hiến pháp cho đất nước mình.
Các đại biểu ký kết bản Hiến pháp dự thảo tại
Philadelphia ngày 17 tháng Chín năm 1787 nêu điều

kiện rằng Hiến pháp chỉ có hiệu lực sau khi được 9
trong số 13 bang thông qua tại các hội nghị phê
chuẩn. Mặc dù không được quy định rõ nhưng chỉ
một phiếu chống của một trong hai bang chủ chốt -
New York hoặc Virginia - là có thể phá vỡ toàn bộ
công trình này bởi tầm vóc và sức mạnh của hai bang
ấy. Các đại biểu của cả hai bang New York và
Virginia đều có những ý kiến rất khác nhau về Hiến
pháp. Và thống đốc bang New York George Clinton
đã thể hiện rõ sự chống đối của ông.
Người ta dễ nghĩ rằng một tác phẩm được biểu dương
và có ảnh hưởng lớn như tập Các bài viết chủ trương
chế độ liên bang là kết quả chín muồi của kinh
nghiệm cả một đời người trong học thuật và nghệ
thuật cai quản. Thực ra, phần lớn cuốn sách là sản
phẩm của hai người trai trẻ. Alexander Hamilton ở
New York 32 tuổi và James Madison ở Virginia 36
tuổi. Hai người đã viết một cách hết sức khẩn trương

- đôi khi tới bốn bài viết trong một tuần. Một học giả
lớn tuổi hơn, John Jay, sau này được cử làm chánh án
đầu tiên của Tòa án Tối cao, đã đóng góp năm bài
viết.
Hamilton, vốn là một phụ tá của Washington trong
thời kỳ Cách mạng, đã đề nghị Madison và Jay cùng
tham gia công việc hết sức quan trọng này. Mục đích
của họ là thuyết phục cơ quan lập pháp bang New
York phê chuẩn bản Hiến pháp vừa mới được dự
thảo. Họ chia nhau viết một loạt bài cho các báo ở
New York dưới cùng một bút danh "Publius" trong
đó họ giải thích và bảo vệ Hiến pháp.
Hamilton là người khởi xướng kế hoạch, phác thảo
trình tự các chủ đề sẽ đem ra bàn luận và đề cập một
cách hùng hồn hầu hết các chủ đề này trong 51 bài
viết. Nhưng 29 bài viết của Madison tỏ ra là những
bài đáng ghi nhớ nhất ở chỗ chúng kết hợp sự thẳng

thắn, sự cân đối và sức mạnh lập luận. Không rõ cho
lắm Các bài viết chủ trương chế độ liên bang, được
viết ra trong khoảng thời gian từ tháng Mười năm
1787 tới tháng Năm năm 1788, đã có ảnh hưởng
quyết định đến việc phê chuẩn miễn cưỡng Hiến pháp
của bang New York hay không, nhưng rõ ràng những
bài viết này đã trở thành và vẫn là những bài bình
luận có căn cứ xác đáng nhất về văn kiện này.
Một kiểu chủ nghĩa liên bang mới
Phương pháp tiếp cận đầu tiên và dễ thấy nhất mà
Tập luận thuyết liên bang đã sử dụng là một cách
định nghĩa mới về chế độ liên bang. Mới giành được
thắng lợi trong cuộc cách mạng chống lại một chế độ
quân chủ áp bức, những người cựu định cư tại Mỹ
không hề có ý muốn thay thế chế độ đó bằng một chế
độ tập trung khác, không chịu một sự cương tỏa nào.
Mặt khác, kinh nghiệm của họ về tình trạng bất ổn