Là chút hồng phai - Trịnh Công Sơn

Chẳng có gì đâu em ở lại

Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn

Tâm hồn một chút hồn cỏ lá

Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn

Chiếc hôn xưa ấy là hôn cũ

Đã phai mờ trên những lối đi

Đường về là gió, là mưa, là bão lũ

Nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề

Cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi

Hồng như chiếc hôn cũ đã tàn phai

Em ơi em ạ hồng mất dấu

Sẽ mất dấu hoài giữa hư không

Hư không là gì hư không nhỉ

Là chút hồng phai chút hoài nghi

Hoài nghi là chiếc hôn có lẽ

Đã tàn phai quá giữa đường về.

Lá tương tư - Mường Mán

Sáng nay anh thấy mộng rất đâỳ

Mộng về theo những cánh me bay

Bay từ vai quên sang vai nhớ

Xanh cả hồn anh bé có hay ?

Sáng nay anh thấy hai sao mai

Một trong mắt bé một trên trơì

Tim vui anh thốt lên thành tiếng

Chợt thấy tình cươì trong miệng ai

Sáng nay anh thất mưa rất dài

Mưa từ quá khứ tơí tương lai

Mưa trong coĩ vắng anh ngồi đợi

Mưa ngập ngừng chân bé coĩ ngoài

Sáng nay anh thấy một cánh diêù

Mang tiếng cươì ai vút lên cao

Anh vội xếp lòng thành đôi cánh

Ước đươc làm chim để bay theo

Sáng nay anh thấy một trơì hương

Hương dâng lụt lội cả tâm hồn

Ô hay ! mắt bé là thuyền giấy

Vưà chở Thu về đậu bến hương

Theo trong mắt bé một vầng trăng

Sáng từ mồng một đến đêm rằm

Soi đường tình ái cho anh tớí

Dẫn lối cho hoa tìm đến ong

Quàng lên vai bé một giòng sông

Mêng mông non nước thuở tang bồng

Sông ru tóc ngủ sầu xa ngái

Sông chở phù sa ươm mắt trong

Vẽ lên trán bé những ngày mưa

Khăn quàng áo lụa dài rất thơ

Đôi bàn tay yếu như lá cỏ

Lùa xuống lòng anh lửa bốn mùa

Gắn giưã môi bé một măt trời

Đỏ chùm mộng chín tuổi lên mươì

Cùng bâng khuâng nhớ năm mươì bảy

Và nụ hôn tròn thơm ô mai

Thổi vào lòng bé một tiếng đàn

Anh nghe chầm chậm bước Xuân sang

Những đường tơ nõn rung như nắng

Thứ nắng không màu nhưng rất nhung

Lăn vào hồn bé một cỗ xe

Hai con ngựa trắng bước trong mê

Nhạc vàng khuya rộn đôi vòng ngọc

Nhủ bé rằng anh sẽ trở về

lạc loài hình thú - Lê Vũ Thúy Ái

mai,

tôi về

chân người xưa chắc mỏi

gửi thăm nhau

thầm

lặng

cuối

chiều vương

lưng ngựa hồng vụt

gió thốc

màn sương

trong

bụi đỏ ngực

trần

đồi hoang

mai tôi, về

mưa

chiều hôn nước lũ

đất

bùn vây

lấm, tắm, gót

chân côi

giơ cao tay che khuất áng

mây

trôi

màu trời xám ôi! hoài trong sóng mắt

mai,

tôi, về ngựa chồn

chân vỗ, gió

cuối đường,

tim đưa tán

vó câu dồn.

mai tôi về

bụi thời gian choàng

trán

nhựa thông xanh chối

mặt đất ô cằn

thiên nga gỗ rêu

vàng khua lăn sóng

dáng xua vòng trong thung lũng tình

yêu

mai tôi về

biển

đen gầm mặt

giận

ánh trăng treo

khuyết - vắt

giữa trời

xa

nấc

cung đàn kìm

rỉ dốc âm ba

mai!

thức giấc thân hoàng

hoa

cổ mộ