
Lão hà tiện
Dịch giả: Tuấn Đô
Hồi thứ tư - Lớp 2
ARPAGÔNG - CLÊAN -MARIAN ÊLY - FRÔDIN

ARPAGÔNG: (Nói riêng) - Ồ kìa! Thằng con của ta nó hôn tay mẹ
kế hờ của nó, và mẹ kế hờ của nó lại chẳng có vẻ kháng cự gì lắm. ở trong
hoặc có điều gì đây?
ÊLY: - Kìa cha.
ARPAGÔNG: - Xe ngựa đã sẵn sàng cả rồi. Các người có thể muốn
đi lúc nào cũng được.
CLÊAN: - Thưa cha, cha không đi, thì để con đưa các bà ấy đi.
ARPAGÔNG: - Không, con hãy ở lại. Các bà ấy đi một mình cũng
được, cha còn cần đến con.

Hồi thứ tư - Lớp 3
ARPAGÔNG - CLÊAN
ARPAGÔNG: - À, này, cái chuyện mẹ kế gác sang một bên, con
thấy con người đó thế nào?
CLÊAN: - Con thấy thế nào ấy à?
ARPAGÔNG: - Ừ, về dáng vẻ, về thân hình, về nhan sắc, về trí tuệ?
CLÊAN: - Thì, thế đó.
ARPAGÔNG: - Thế, là thế nào chứ?
CLÊAN: - Cứ thật thà mà nói, thì con gặp cô ta ở đây, thấy không
như lúc trước con vẫn tưởng. Dáng vẻ thì hoàn toàn là điệu; thân hình thì
cứng nhắc, nhan sắc thì rất xoàng, và trí tuệ thì tầm thường hết sức. Thưa
cha, cha đừng nghĩ rằng nói thế là để cha chán nản, vì, kể về mẹ kế mà nói,
thì cô này hay cô khác đối với con, cũng thế thôi.
ARPAGÔNG: - Thế mà lúc nãy con lại nói với cô ấy rằng...

CLÊAN: - Con có nói với cô ấy vài câu nựng nọt, chẳng qua là để
làm vui lòng cha đấy thôi.
ARPAGÔNG: - Vậy nghĩa là con không thích cô ấy?
CLÊAN: - Con ấy ư? Con chả thích tí nào.
ARPAGÔNG: - Thế thì cha lấy làm buồn, vì như vậy tan mất một ý
định cha đã chợt có. Khi trông thấy cô ta ở đây, cha có suy nghĩ về tuổi tác
của cha; và cha nghĩ người ta có thể dị nghị, khi thấy cha lấy một người vợ
trẻ như thế. Nghĩ như vậy, nên cha đã từ bỏ ý định lấy cô ta làm vợ; nhưng
vì cha đã trót hỏi cô ta và đã có lời giao ước, nên cha định cưới cô ta cho
con, nếu con không tỏ ý ghét bỏ cô ta như vậy?
CLÊAN: - Cho con à?
ARPAGÔNG: - Cho con.
CLÊAN: - Làm vợ?
ARPAGÔNG: - Làm vợ.
CLÊAN: - Cha ạ, đành rằng cô ta không đúng sở thích của con lắm;
nhưng để cho cha được vui lòng, thưa cha, con sẽ thuận tình lấy cô ta, nếu ý
cha muốn.

ARPAGÔNG: - Cha ấy à? Cha biết lẽ phải trái lắmchứ con đừng
tưởng: cha không muốn ép uổng con đâu mà.
CLÊAN: - Xin lỗi cha, vì thương yêu cha, con sẽ cố gắng khắc phục.
ARPAGÔNG: - Không, không: Hôn nhân không thể nào có hạnh
phúc nếu không có tình yêu.
CLÊAN: - Thưa cha, cái đó rồi sau này sẽ tới, không biết chừng
người ta thường nói tình yêu nhiều khi là kết quả của hôn nhân.
ARPAGÔNG: - Không, về phía đàn ông, chả nên đánh liều may rủi,
và cha chẳng muốn chuốc lấy những hậu quả tai hại. Thà rằng con có đôi
chút tình yêu cô ấy, thì đã đành; cha sẽ để con lấy cô ấy thay cha. Nhưng
đằng này không phải thế, thì thôi cha sẽ cứ như ý định đầu tiên, và cha sẽ lấy
cho cha thôi vậy.
CLÊAN: - Thưa cha, sự tình đã đến thế này, thì con phải tỏ bày tâm
sự với cha, con phải bộc lộ với cha câu chuyện thầm kín của chúng con. Sự
thật là con yêu cô ấy từ cái hôm con được gặp cô trong một buổi dạo chơi; ý
con hồi này là định xin cha cho phép con lấy cô ta làm vợ, chỉ vì thấy cha
tuyên bố ý định của cha và sợ trái ý cha nên con mới ngập ngừng dè dặt.