
Molière
Lão hà tiện
Dịch giả: Tuấn Đô
Hồi thứ ba - Lớp 5
ARPAGÔNG - FRÔDIN - MARIAN

ARPAGÔNG: - Mỹ nương ơi, thấy tôi đeo kính tới gặp nàng thế này
xin nàng chớ giận. Tôi cũng biết nhan sắc của nàng chói lọi mắt người, tự
nhiên đã lồ lộ rõ ràng, chẳng cần đeo kính cũng trông thấy; nhưng xét cho
cùng, người ta vẫn phải dùng kính để chiêm ngưỡng các vì sao và tôi chủ
trương và cam quyết rằng nàng chính là một vì sao, mà là một vì sao đẹp
nhất trong xứ sở các vì sao. Chị Frôdin này, cô nàng chẳng nói chẳng rằng
và có vẻ như không tỏ chút gì là vui mừng thấy mặt tôi.
FRÔDIN: - Là vì cô em còn đương lạ lùng bỡ ngỡ; với lại con gái
bao giờ chả thẹn thò, không tỏ ngay lúc đầu những nỗi niềm cảm nghĩ trong
lòng.
ARPAGÔNG: - Chị nói có lý (Nói nhỏ với Marian) - Cô em xinh
đẹp ơi, đây là con gái tôi, nó ra chào cô đấy.

Hồi thứ ba - Lớp 6
ÊLY - ARPAGÔNG - MARIAN - Frôdin
MARIAN: - Thưa cô, tôi đến thăm cô, thế này thật là quá muộn
màng.
ÊLY: - Thưa cô, đáng lẽ em đến thăm cô, thì cô lại đến thăm em.
Chính em phải đến trước mới phải.
ARPAGÔNG: - Cô trông thấy em nó lớn đấy nhỉ; cỏ dại vẫn mọc tốt
mà.
MARIAN: (Nói nhỏ với Frôdin) - Ồ, con người khả ố!
ARPAGÔNG: - Người đẹp bảo sao?
Frôdin: - Bảo rằng thấy ông anh tuyệt quá.
ARPAGÔNG: - Cô làm hân hạnh cho tôi quá, cô em xinh đẹp tuyệt
vời ạ.
MARIAN: (Nói riêng) - Đồ nỡm!

ARPAGÔNG: - Tôi rất cảm ơn cô về những ý nghĩ đó.
MARIAN: (Nói riêng) - Không thể chịu được nữa.
ARPAGÔNG: - Đây là con trai tôi, nó cũng ra để bái yết cô.
MARIAN: (Nói nhỏ với Frôdin) - Ồ! Frôdin, gặp gỡ lạ lùng! Chính
là con người mà em nói chuyện với chị đó!
FRÔDIN: (Nói với Marian) - Chuyện tình cơ thật là kỳ dị.
ARPAGÔNG: - Tôi thấy rằng cô ngạc nhiên thấy tôi có những đứa
con lớn như thế; nhưng chả bao lâu tôi sẽ thoát nợ hai đứa ấy mà.

Hồi thứ ba - Lớp 7
CLÊAN - ARPAGÔNG - ÊLY - MARIAN - FRÔDIN
CLÊAN: - Thưa cô, nói thực tình, đây là chuyện éo le mà cố nhiên
tôi không hề ngờ tới, và cha tôi đã làm cho tôi rất ngạc nhiên hồi nãy khi cụ
ngỏ cho tôi biết ý định của cụ.
MARIAN: - Tôi cũng có thể nói đúng như vậy. Chuyện gặp gỡ tình
cờ này làm cho tôi ngạc nhiên chẳng kém gì cậu, và tôi không chờ đợi tới
một chuyện éo le như vậy.
CLÊAN: - Thưa cô, đã đành rằng cho tôi không thể nào kén chọn
được người tốt đẹp hơn, và tôi được hân hạnh gặp cô, thật là một điều rất đỗi
vui mừng; nhưng mặc dầu như vậy, tôi sẽ không đoan quyết với cô rằng tôi
lấy làm vui thích về cái chuyện cô có thể rắp ranh trở thành mẹ kế của tôi.
Xin thú thật, khó lòng mà tôi có thể nói lên lời chúc tụng, và xin phép cô, tôi
không ước mong cho cô cái danh nghĩa đó. Một vài người có thể cho lời
phát biểu của tôi là phũ phàng; nhưng tôi chắc cô sẽ là người đánh giá nó
một cách đúng mức; thưa cô, đây là một cuộc hôn nhân mà cô cũng thừa