
Molière
Lão hà tiện
Dịch giả: Tuấn Đô
Hồi thứ ba - Lớp 8
ARPAGÔNG - MARIAN - FRÔDIN- CLÊAN -
BRANHĐAVOAN - ÊLY

BRANHĐAVOAN: - Bẩm cụ, ngoài kia có một ông nào muốn gặp
cụ.
ARPAGÔNG: - Bảo rằng ta đang bận, và lúc khác ông lại.
BRANHĐAVOAN: - Ông ta nói là đem tiền lại cho cụ.
ARPAGÔNG: - Xin lỗi các vị. Tôi trở lại ngay

Hồi thứ ba - Lớp 9
ARPAGÔNG - MARIAN - CLÊAN - ÊLY -
FRÔDIN - LA MECLUYT
LA MECLUYT: (Đâm sầm ra và làm cho Arpagông ngã lăn kềnh) -
Bẩm cụ...
ARPAGÔNG: - Ối! Tôi chết mất!
CLÊAN: - Sao vậy, thưa cha? Cha có đau không?
ARPAGÔNG: - Chắc hẳn thằng bất nhân nó đã ăn tiền bọn con nợ
của ta, để làm cho ta gẫy cổ đây.
VALE: - Không hề gì đâu ạ.
LA MECLUYT: - Cẩm cụ, xin cụ tha lỗi, cháu tưởng chạy mau vào
cho được việc.

ARPAGÔNG: - Mày vào làm gì đây, thằng đao phủ kia?
LA MECLUYT: - Vào bẩm với cụ là cả hai con ngựa của cụ đều
long móng sắt cả.
ARPAGÔNG: - Cho dắt mau lại cửa hàng đóng móng.
CLÊAN: - Trong khi chờ đợi đóng móng xong xuôi thưa cha, để con
thay cha tiếp đãi tân khách, và dẫn cô ra vườn; con sẽ cho bưng đồ nước ra
đó.
ARPAGÔNG: - Vale, anh để mắt một tí vào tất cả những trò đó, và
nhờ anh lưu tâm vớt vát lại được càng nhiều càng tốt để gửi trả lại cho nhà
hàng.
VALE: - Cháu hiểu rồi.
ARPAGÔNG: (Một mình) - Thằng con ngỗ ngược! Mày định làm tao
sạt nghiệp hay sao

Hồi thứ tư - Lớp 1
CLÊAN - MARIAN- VALE - FRÔDIN
CLÊAN: - Ta hãy trở vào trong này, chuyện trò tiện hơn nhiều.
Chung quanh không còn có ai đáng nghi ngại nữa, và chúng ta có thể nói
năng được tự do.
ÊLY: - Vâng, thưa cô, ông anh của em có tâm sự với em về mối tình
của anh ấy đối với cô. Em cũng biết những chuyện ngang trái như vậy có thể
gây những nỗi phiền muộn buồn khổ như thế nào, và em xin cam đoan với
cô rằng em thiết tha đến chuyện của cô, với một mối cảm tình vô hạn.
MARIAN: - Được một người như cô quan tâm đến chuyện của
mình, thật là một niềm an ủi dịu lòng; và tôi mong rằng đối với tôi, cô giữ
được mãi mối tình hữu ái hào sảng đó, nó rất có khả năng xoa dịu cho tôi
mọi nỗi đắng cay của số mệnh.
FRÔDIN: - Nói thực tình, cả hai người thật khốn khổ, không bảo
cho tôi biết chuyện, trước khi xảy ra cơ sự này! Nếu biết trước, thì dĩ nhiên