
1
PHẦN I: ĐẶT VẤN ĐỀ
I. LÍ DO CHỌN ĐỀ TÀI
Cái cây lớn lên phải nhờ đến gốc, đến rễ. Con người trưởng thành cần nhớ ơn
đức sinh thành và công dưỡng dục. Truyền thống uống nước nhớ nguồn, tôn sư
trọng đạo đã có từ ngàn đời, được lưu giữ trong mỗi người con nước Việt. Điều
này được thể hiện rõ nét trong cả nền nho học phong kiến trước đây lẫn tục ngữ, ca
dao đương đại. Chẳng hạn như:
Mồng một tết cha, mồng hai tết mẹ, mồng ba tết thầy.
Ăn quả nhớ người trồng cây.
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư.
Không thầy đố mày làm nên.
Hay
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy…
Chính từ nguồn gốc con Lạc cháu Hồng, truyền thống uống nước nhớ
nguồn, tính cách ái quốc thương nòi,… đã hun đúc thành sức mạnh quật cường để
dân tộc ta chiến thắng bao kẻ thù gian ác, đế quốc hùng mạnh.
Truyền thống này biết ơn cha mẹ, quý trọng thầy cô càng được thể hiện sâu
sắc hơn nữa từ khi Đảng ta lãnh đạo đất nước.
Với quan điểm giáo dục toàn diện, rèn đức gắn với luyện tài, ngành giáo dục
nước ta đã có nhiều chủ trương đổi mới nhằm hướng tới một sự phát triển hài hòa
giữa kiến thức, kĩ năng và phẩm chất đạo đức người học. Quan điểm này ngày
càng đi sâu vào quá trình dạy học với phong trào “Xây dựng trường học thân
thiện, học sinh tích cực” được bắt đầu từ năm học 2008 – 2009. Đây thực sự là
phong trào làm dịch chuyển nhiều hoạt động giáo dục truyền thống. Nó đã góp
phần không nhỏ tạo nên chất keo gắn kết tình thầy trò, hướng các hoạt động giáo
dục vào thực chất hơn, nhân bản hơn.
Mỗi dịp hè sang, chương trình Lễ tri ân và trưởng thành dành cho học sinh
khối 12 đều được các trường cấp trung học phổ thông (THPT) tổ chức. Đến nay,
hoạt động này đã trở thành thông lệ hàm chứa nhiều giá trị nhân văn cao cả.
Lễ tri ân và trưởng thành – ngay cái tên gọi đã gợi lên trong mỗi chúng ta
thật nhiều cảm xúc. Với guồng quay xô bồ của cuộc sống hiện nay, bên cạnh biết
bao phương tiện và hình thức giải trí, tổ chức được một chương trình nhằm ghi lại
một dấu ấn của sự trưởng thành, một chương trình để học sinh biết nhớ về công lao
cha mẹ, thầy cô,… trước khi rời xa mái trường thật không đơn giản.