5
góp phần thay đổi thực hành lâm sàng trong chăm sóc sức khỏe tại Mỹ từ cuối thế
kỉ XX.
Năm 1972, tổ chức bác sĩ gia đình thế giới (WONCA :World Organization of
National Colleges, Academies and Academic Associations of General
Practitioners/Family Physicians, với tên gọi ngắn là: World Organization of Family
Doctors) được thành lập với sự tham gia của 18 quốc gia. Đến năm 1995, theo
WONCA có ít nhất 56 nước phát triển và áp dụng chương trình đào tạo bác sĩ gia
đình. Loại hình này đã dần thay thế bác sĩ đa khoa ở nhiều nước trên thế giới như :
Mỹ, Canada, Anh, Úc, Thụy Điển, Singapore, Ấn Độ, Philippine, Hồng Kông, Hàn
Quốc, Nhật Bản, Đài Loan, Thái Lan, Indonexia,... Tại Mỹ, ước tính đến năm 2020
mỗi năm cần đào tạo thêm khoảng 4500 bác sĩ gia đình phục vụ công tác chăm sóc
sức khỏe cho người dân. Cho đến nay, đã có 120 thành viên từ 99 quốc gia và vùng
lãnh thổ tham gia. Hiện nay, Y học gia đình đã phát triển mạnh với Hội bác sĩ gia
đình ở các quốc gia, khu vực và thế giới, có hơn 200000 hội viên. Trang web của
WONCA là www.globalfamilydoctor.com.
WONCA có nhiệm vụ cải thiện chất lượng cuộc sống của người dân trên
toàn thế giới thông qua định nghĩa và cổ súy cho các giá trị của nó cũng như việc
nuôi dưỡng và duy trì các chuẩn mực về chăm sóc thực hành YHGĐ thông qua việc
tăng cường chăm sóc cá nhân, liên tục, dễ tiếp cận trong khung cảnh gia đình và
cộng đồng.
1.3. Lịch sử phát triển y học gia đình tại Việt Nam
1.3.1. Chủ trương của Đảng và Chính phủ đối với công tác chăm sóc sức
khỏe
Chăm sóc sức khỏe nhân dân là một trong những trọng tâm ưu tiên trong
chính sách của Đảng và nhà nước ta. Năm 2005, Nghị quyết 46 của Bộ Chính trị
cũng đặc biệt nhấn mạnh kiện toàn và nâng cao chất lượng hoạt động của mạng lưới
y tế cơ sở là một nội dung quan trọng trong định hướng chiến lược CSSK toàn dân.
Năm 2015, Thủ tướng Chính phủ đã kết luận tại cuộc họp về thực hiện đề án giảm
tải bệnh viện, việc phát triển thí điểm mô hình BSGĐ là một trong các giải pháp
giúp giảm tải bệnh viện đã được đề cập tới ( Thông báo số 99/TB-VPCP ngày
26/3/2015)
1.3.2. Sự thay đổi của mô hình bệnh tật và nhu cầu chăm sóc sức khỏe
Gánh nặng của các bệnh không lây nhiễm cùng với sự xuất hiện và diễn biến
khó lường của một số dịch bệnh mới nổi làm cho nhu cầu CSSK của người dân này
càng tăng. Nhóm bệnh không lây nhiễm đã chiếm tới gần ¾ (71%) tổng gánh nặng
bệnh tật (12,3 triệu DAILYs vào năm 2008).
Số liệu từ Niên giám thống kê của Bộ y tế cho thấy sự thay đổi rõ rệt về mô
hình bệnh tật trong số người bệnh đến khám chữa bệnh tại cơ sở y tế. Theo đó, tỷ
trọng các bệnh không lây nhiễm tăng liên tục từ 39,0% năm 1986 lên 71,6% năm
2010. Tỷ lệ tử vong do các bệnh không lây nhiễm tăng trong số các người bệnh tử
vong tại bệnh viện.
Sự già hóa dân số, gia tăng các bệnh không lây nhiễm làm cho nhu cầu
CSSK tăng. Khi tuổi càng cao, sức khỏe giảm, có nguy cơ cao mắc các bệnh mạn
tính và đối diện với nguy cơ tàn phế, nên nhu cầu CSSK càng lớn với chi phí điều
trị ngày càng cao.