Bài làm
Các bn thân mến! Tôi là Đăm Săn, người anh hùng trong s thi Đăm
Săn. Tôi là mt tù trưởng hùng mnh, “đầu đội khăn kép, vai mang túi da”.
Tôi xin k li cùng các bn mt trong nhng chiến công ca tôi. Đó là trn
đánh Mtao Mxây – mt tên tù trưởng đã cướp v tôi.
Sau khi nghe tin Mtao Mxây đã cướp nàng Hơ Nh – người v xinh đẹp
ca tôi, tôi vô cùng tc gin. Tôi lin xách khiên, dáo đến thng nhà Mtao
Mxây để ra ni nhc này và giành li người v hin yêu quý.
Nhà Mtao Mxây qu thc là đẹp. Đầu sàn hiên đẽo hình mt trăng, đầu
cu thang đẽo hình chim ngói, cu thang lên xung rt rng. Tôi đứng
dưới nói to:
Ơ diêng, ơ diêng, xung đây! Ta thách nhà ngươi đọ dao vi ta đấy!
Mtao Mxây chng nhng không xung, hn còn nói khích tôi:
– Ta không xung đâu, diêng ơi! Tay ta còn bn ôm v hai chúng ta
trên nhà này cơ mà.
Máu nóng trong người tôi bc lên, tôi quát ln:
– Xung, diêng! Xung, diêng! Ngươi không xung ư? Ta s ly cái sàn
hiên ca ngươi ta b đôi, ta s ly cái sàn hiên ca ngươi ta kéo la, ta hun
cái nhà ca ngươi cho mà xem!
Nghe tôi nói vy, hn s hãi đi xung. Hn còn nói vi tôi rng, không
được đâm hn khi hn đang đi xung. Tôi cười khy mà nói vi hn:
– Sao ta li đâm ngươi khi ngươi đang đi nh? Ngươi xem, đến con ln
nái ca nhà ngươi dưới đất, đến con trâu cái ca ngươi trong chung, ta
cũng không thèm đâm na là.
Mtao Mxây bước xung, tay cm khiên, giáo. Khiên hn tròn như đầu
cú, giáo hn óng ánh như cái cu vng. Trông hn d tn như mt v thn,
nhưng dáng v thì li tn ngn do d, mi bước đi đắn đo.
Tôi nhường cho hn múa khiên trước. Ban đầu hn t chi, hn bo
vi tôi:
– Ta như gà làng mi mc ca kh, như gà rng mi mc ca ê chưa,
chưa ai dm phi mà đã gãy cánh.
Và hn bo tôi múa khiên được. Nhưng tôi nht định không chu. Tôi là
người thách đấu, l nào tôi li rung khiên múa trước. Thế là Mtao Mxây
rung khiên múa trước.
Tôi đứng im, không nhúc nhích nhìn Mtao Mxây múa khiên. Khiên hn
kêu lch xch như qu mướp khô. Bun cười trước hành động múa khiên
ca hn, tôi nói khích:
– Ngươi múa mt mình, múa kêu lch xch như qu mướp khô. Miếng
múa y, ngươi hc ai vy? Ngươi múa chơi đấy phi không, diêng?
Hn nói vi tôi:
– Có cu ta hc cu. Có bác ta hc bác. Có thn Rng ta hc thn Rng.
Tôi ma mai:
– Thế ư, ta thì đâu có cu mà hc cu, đâu có bác mà hc bác! Ch
hai ta đây, ngươi múa đi xem nào!
Nghe tôi nói vy, chc là hn tc lm. Hn kiêu ngo hi tôi:
– Thế ngươi không biết ta đây là mt tướng đã quen đi đánh thiên h, bt
tù binh, đã quen đi xéo nát đất đi thiên h hay sao?
Đến lúc y thì tôi không th đứng im được na. Tôi phi dy cho hn
mt bài hc v thói kiêu ngo và ra ni nhc hn đã cướp v ca tôi. Tôi
rung khiên múa. Hn vi vã b chy. Mi ln xc ti, tôi vượt mt đồi
tranh, mt ln xc ti na tôi vượt mt đồi l ô. Tôi chy vun vút qua phía
đông sang phía tây, đui theo hn. Còn hn thì bước thp bước cao chy hết
bãi tây sang bãi đông. Hn vung dao chém tôi, nhưng ch va trúng mt cái
chão ct trâu. Tôi li nói khích lm:
– Sao ngươi li chém cái chão ct trâu? Còn khoeo chân ta, ngươi dành
làm gì?
Và tôi li tiếp tc đui theo hn. Rượt đui nhiu, c tôi và hn đều đã
thm mt. Lúc này, hn bo Hơ Nh quăng cho hn mt miếng tru. Trong
khi đánh nhau, nếu ăn được mt miếng tru s đỡ mt hơn rt nhiu. Nhanh
như ct, tôi đớp ly miếng tru và nhai luôn. Sau đó, sc ca tôi tăng lên
gp bi. Tôi li múa khiên và rượt đui theo hn. Khi tôi múa trên cao, vang
lên tiếng đĩa khiên đồng, tiếng gió mnh như bão. Khi tôi múa dưới thp
vang lên tiếng khiên kêu, gió mnh như lc. C mt vùng đồi núi nơi din ra
cuc chiến đấu tan hoang: chòi lm đổ lăn lóc, cây ci chết ri. Khi tôi múa
chy nước kiu, qu núi ba ln rn nt, ba đồi tranh bt r by tung. Tôi
phóng cây giáo thn – cây giáo đã tng đâm chết bao nhiêu thú d, bao
nhiêu k địch ca tôi, vào trúng đùi ca Mtao Mxây. Nhưng l thay, đùi hn
vn không h b thương gì, không h chy máu. Tôi li phóng cây giáo đâm
trúng người hn, nhưng hn cũng chng h hn gì. Hn vn b chy. Chng
nh hn có phép thut gì sao? Hay có v thn nào bo v cho hn? – Tôi t
hi mình như vy.
Trn đánh din ra ròng rã. My ln tôi đã đâm trúng Mtao Mxây, nhưng
hn vn không b thương. Mt quá, tôi va chy va ng. Tôi mng thy
ông Tri. Tôi hi ông Tri:
i chao, chết mt thôi, ông ơi! Cháu mt quá! Ti sao cháu đâm mãi
mà không thng hn.
Ông Tri đã ch cho tôi đim yếu ca hn: “Cháu ly mt cái chày mòn
ném vào vành tai hn là được”. Bng tnh, tôi chp ngay ly cái chày mòn
ném trúng vành tai Mtao Mxây. Qu nhiên, cái giáp trên người hn tc thì
rơi long xong. Đến lúc y tôi mi biết vì sao my ln ngn giáo thn ca
tôi đâm trúng hn mà vn không thng.
Mt vũ khí bo v, hn hong s tháo chy. Hn tránh quanh chung
ln, tôi phá tan chung ln. Hn tránh quanh chung trâu, tôi phá tan
chung trâu. Hn chy đến đâu tôi đui theo đến đấy. Cui cùng hn ngã lăn
quay ra đất.
Khi nm dưới mũi giáo ca tôi, mt hn tái mét, ct không còn git máu.
Hn s hãi, cu xin tôi tha mng. Hn nói:
Ơ diêng! Ơ diêng! Để ta làm l cu phúc cho diêng mt trâu! Ta cho
diêng thêm mt voi.
Nhưng tôi đâu có bn tâm. Cu phúc cho tôi ư? Có ích gì? Còn trâu,
voi? Tôi đâu có thiếu. Hn đã to gan dám cướp v ca tôi thì tôi không th
tha th được.
Tôi gin d nói vi hn:
– Sao ngươi còn cúng trâu cu phúc cho ta? Chng phi v ta ngươi đã
cướp, đùi ta ngươi đã đâm ri sao?
Và ngn giáo ca tôi đã đâm nhp vào người hn. Tôi ct luôn cái đầu
ca hn, đem bêu ngoài đường để dân làng được chng kiến.
Giết chết Mtao Mxây, tôi giành li được Hơ Nh. Tt c đám tôi t ca
Mtao Mxây đều đi theo tôi. Để mng chiến thng, tôi đã m tic chiêu đãi
tôi t trong nhà, dân làng. Các tù trưởng phương xa, khách kha t khp nơi
nghe tin tôi chiến thng đều ùn ùn kéo v ăn mng chiến thng ca tôi. Nhà
tôi đông nght khách, tôi t cht ních c nhà ngoài. Tôi sai giết nhiu ln,
m nhiu trâu, đánh lên các chiêng, các trng to, hòa nhp cùng chũm che
sao cho kêu lên rn rã. Tic tùng linh đình ăn ung kéo dài sut mùa khô.
Sau trn đánh thng Mtao Mxây, danh tiếng ca tôi vang khp nơi, đâu
đâu cũng nghe thy, vang tn đến tai các thn. Sau trn y, tôi tht s tr
thành mt trang tù trưởng mi giàu lên, đang tràn đầy sc trai, tiếng tăm
lng ly.
(Bài do cô giáo Nguyn Hng Kiên cung cp)