
Những chương trình cải tiến liên tục xuất hiện ở khắp nơi vì các tổ chức phấn đấu để
trở nên tốt hơn và đạt được vị thế nhất định. Một danh sách các chủ đề dài và da dạng, thỉnh
thoảng có vẻ như cần phải có một tháng một chương trình mới có thể theo kịp sự phát triển
chung. Không may, đến nay chương trình đã thất bại nhiều hơn thành công, và tỷ lệ cải tiến
vẫn thấp. Tại sao? Bởi vì hầu hết các công ty đã thất bại trong việc nắm bắt một sự thật cơ
bản. Việc cải tiến liên tục đòi hỏi một sự cam kết học tập.
Tuy nhiên sau tất cả những điều đó, một tổ chức có thể cải tiến mà không cần một
điều gì mới không? Giải quyết một vấn đề, giới thiệu một sản phẩm, và thiết kế lại một quy
trình tất cả đòi hỏi phải nhìn thế giới trong một ánh sáng mới và hành động theo. Trong điều
kiện thiếu vắng sự học tập, các công ty, cá nhân chỉ đơn giản lặp lại thông lệ cũ. Thay đổi
mỹ phẩm đang có và cải tiến chúng có thể là do tình cờ hay sản phẩm có đời sống ngắn.
Một vài nhà quản trị nhìn xa trông rộng, như Ray Stata của Analof Device, Gordon
Forward của Chaparral Steel, Paul Allaire của Xerox đã nhận ra được mối liên kết giữa học
tập và cải tiến liên tục và bắt đầu tập trung các công ty của họ xung quanh vấn đề này. Các
học giả đã hô hào cho “tổ chức học tập” và “công ty tạo dựng kiến thức”. Trong các doanh
nghiệp thay đổi nhanh chóng như chất bán dẫn và tiêu dùng điện tử, các ý tưởng này đang
nhanh chóng chiếm vị trí cao. Mặc dù chưa có dấu hiệu được khuyến khích, phần lớn chủ
đề vẫn còn âm u, bối rối và khó khăn để xâm nhập.
Ý nghĩa, quản lý và đo lường
Các học giả cũng một phần có trách nhiệm. Thảo luận của họ về tổ chức học tập
thường mang tính chất xa vời và không tưởng, chứa đầy những thuật ngữ bí hiểm. Họ làm
cho bạn tin là thiên đường chỉ đâu quanh đây. Pet er Senge, người phổ biến tổ chức học tập
trong cuốn sách của ông Nguyên tắc thứ năm mô tả các tổ chức học tập là nơi mà “ con
người liên tục mở rộng khả năng của họ để tạo ra được kết quả mà họ thật sự mong muốn,
nơi mà các mẫu tư duy mở rộng được nuôi dưỡng, nơi mà hàng loạt khát vọng được tự do
và nơi mà mọi người liên tục học hỏi cách cùng nhau học tập. Để đạt được các mục đích
này Senge đã đề nghị sử dụng năm “kỹ thuật chi tiết” : suy nghĩ hệ thống, khả năng cá nhân
hoàn hảo, các mô hình tư duy, tầm nhìn chung và học tập theo nhóm. Trong tinh thần
tương tự, Ikujiro Nonaka đã phác họa các công ty hình thành kiến thức là nơi mà “tạo ra
kiến thức mới không phải là một họat động đặc biệt… đó là một cách hành xử, một cách tồn
tại trong đó mọi người đều là công nhân tri t hức”. Nonaka đã đề nghị rằng các công ty sử