
588
TRẢINGHỆMNGHỆTHUẬTNHẬPVAI(IMMERSIVE):
TỪTRIỂNLÃMCLAUDEMONETVÀVINCENTVANGOGH
HoàngMinhPhúc
Email:hoangminhphuc@hcmussh.edu.vn
Ngàytòasoạnnhậnđượcbàibáo:29/09/2025
Ngàyphảnbiệnđánhgiá:15/10/2025
Ngàybàibáođượcduyệtđăng:24/10/2025
DOI:10.59266/houjs.2025.912
Tómtắt:Trongbốicảnhnghệthuậtđươngđạitoàncầungàycàngdịchchuyểntừmô
hìnhchiêmnghiệmthịgiáctruyềnthốngsangcáchìnhthứctươngtácvànhậpvai,bàiviết
nghiêncứutriểnlãmClaudeMonet&VincentvanGogh-ArtLightingExperience(TP.Hồ
ChíMinh,2024)nhưmộttrườnghợpđiểnhìnhcủanghệthuậtnhậpvai(immersiveart)tại
ViệtNam.Mụctiêubàiviếtnhằmlàmrõcáchthứcimmersiveartchuyểnhóatrảinghiệm
nghệthuậttừquansátthụđộngsangthamdựchủđộng,đồngthờixemxétvaitròcủacông
nghệ,cảmgiácvàthịhiếutrongviệcđịnhhìnhthựchànhnghệthuậtthịgiácđươngđại.Dựa
trêncơsởlýthuyếttiếpnhận(HansRobertJauss,WolfgangIser)vàcáctưtưởngmỹhọchậu
hiệnđại(UmbertoEco,RolandBarthes),kếthợpvớiphươngpháptiếpcậnliênngành,bài
viếttiếpcậntriểnlãmnhưmộtmôitrườngthẩmmỹmở,nơiýnghĩađượckiếntạothôngqua
hànhvicảmthụvàtươngtáccủangườixem.KếtquảchothấyimmersivearttạiViệtNam
khôngchỉmởrộngkhônggiantiếpnhậnnghệthuật,màcònđặtracáccâuhỏimangtính
phảntưvềgiátrịthẩmmỹtrongthờiđạitiêudùnghìnhảnhvàcôngnghệ.
Từkhóa:ClaudeMonet,nghệthuậtnhậpvai,triểnlãmsố,VincentvanGogh
1
ĐạihọcKhoahọcXãhộivàNhânvăn,ĐạihọcQuốcgiaThànhphốHồChíMinh
I.Đặtvấnđề
Trong phần lớn chiều dài lịch sử,
nghệthuậtđượcđịnhhìnhnhưmộtkhông
gianchiêmnghiệm,nơitácphẩmtồntại
nhưmộtđốitượngthẩmmỹđộclập,nằm
trongkhuônkhổ,trongkhungtranh,trên
tườngbảotànghoặctrongkhônggiantriển
lãm,cònngườixemđóngvaitròlàmột
nhântốbênngoài,quansát,suyngẫmvà
cốgắngkếtnốivớitâmhồnngườinghệsĩ
quamàusắc,bốcục,chấtliệu.Đâylàcấu
trúcthưởngthứcmangtínhtruyềnthống,
gắnliềnvớithờikỳnghệthuậthiệnđại-
nơigiátrịthẩmmỹvàngônngữhìnhảnh
vẫngiữvaitròtrungtâm.Tácphẩmđược
hìnhdungnhưmộtđốitượngcógiátrịnội
tại,mangthôngđiệpthẩmmỹ,biểutượng
hoặctưtưởng,đượcgiảimãthôngquathị
giáchoặcthínhgiác,vàcầnsựtậptrung

589
nội tâm để cảm thụ. Tuy nhiên, từ cuối
thếkỷ20,cùngvớisựpháttriểncủanghệ
thuật đương đại và những lý thuyết hậu
hiệnđại,vaitròcủangườixemđãthayđổi
mạnh mẽ. Các hình thức như trình diễn
(performance),sắpđặt(installation),nghệ
thuậttươngtác(interactiveart)vàthựctế
ảo(VR/AR)đãphávỡcấutrúc“nghệsĩ
- tác phẩm -người xem”.Người thưởng
thức không còn là một thực thể đứng
ngoài, mà trở thành một phần trongcấu
trúcthẩmmỹ:mộtchủthểđồngsángtạo,
đồngcảm, đồnghiện diện.Trongkhung
lýthuyếtnày,nghệthuậttrởthànhmộthệ
sinhtháitrảinghiệm,nơimỗingườixem
kiến tạo một diễn giải riêng bằng chính
giácquan,cảmxúcvàhànhvicủamình.
Trênnềnchuyểndịchđó,nghệthuậtnhập
vai(immersiveart)ra đờinhưmộthình
thức biểu đạt đậm tính trải nghiệm, sử
dụngcáccôngnghệnhưtrìnhchiếu360
độ, mapping, âm thanh vòm, thực tế ảo
hoặctrítuệnhântạođểtạoramôitrường
nghệthuậtbaotrùmnhiềugiácquan.Tác
phẩm nghệthuậtởđâykhôngchỉlàđối
tượng thị giác, mà là không gian sống
động, nơi người xem không đứng ngoài
quan sát, mà phải bước vào,di chuyển,
thậmchícanthiệpnhưmộtđiềukiệnđể
tácphẩmvậnhành.Vớiđặctrưngkhông
gianmở,tươngtáccao,đagiácquanvà
khả biến, immersive art đánh dấu một
bước ngoặt trong lịch sử nghệ thuật thị
giác,nơibảnchấtcủathưởngthứckhông
cònlàchiêmnghiệmmàlànhậpthể.
II.Cơsởlýthuyết
Từgócnhìntriếthọcnghệthuật,sự
phát triển của immersive art không phải
làmộthiệntượngrờirạc,màlàkếtquả
củamộtquátrìnhchuyểnhóatừmỹhọc
cổ điển sang mỹ học hậu hiện đại, với
nhiều cấp độ đứt gãyvà tiếp nối.Trong
truyền thống phương Tây, mỹ học từng
đượcđịnhnghĩalàngànhnghiêncứuvề
cáiđẹpvàcảmquan,nhấnmạnhđếnhình
thức,cấutrúcvàtínhbiểutượngcủatác
phẩm.Chủthểthụcảmđượcxemlàđiểm
đếncuốicùngcủatácphẩm,nhưngkhông
tham gia vào quá trình tạo nghĩa. Mối
quanhệgiữanghệsĩ,tácphẩmvàngười
xemđượcxáclậptheomôhìnhmộtchiều
vàtuyếntính.Sựrađờicủacáctưtưởng
nhưLamortdel’auteur(cáichếtcủatác
giả)(RolandBarthes,1967)vàTheOpen
Work(tácphẩmmở)(UmbertoEco,1989)
đã chất vấn vai trò trung tâm của nghệ
sĩ, đồng thời khẳng định khả năng chủ
độngcủangườitiếpnhận.TheoBarthes,
ý nghĩa của tác phẩm không nằm trong
ýđồ tácgiả, mà được sinhra trong quá
trìnhtiếpnhận.Nhưvậy,tácphẩmkhông
còn mang nghĩa do nghệ sĩ quyết định,
màđượctáitạomỗilầnđược“đọc”,hay
trong bốicảnhnghệ thuậtnhậpvai,mỗi
lầnđượctrảinghiệm.Ngườixemkhông
còn làngười đếnsau,màlà ngườiđồng
sáng tạo nghĩa. Umberto Eco cũng cho
rằng,tácphẩmnghệthuậtchânchínhluôn
gợi mở nhiều khả năng diễn giải và chỉ
hoànthiệnkhicósựthamgiacủangười
xem.Theođó,bảnchấtnghệthuậtkhông
nằm trong nội dung khép kín, mà trong
khảnăng“gợimở”,tạoranhiềucáchhiểu,
tùytheo mỗi người xem,mỗi ngữ cảnh,
mỗithờigiantiếpnhận.Nhữngquanđiểm
nàymởđườngchomộtmỹhọcmới,nơi
người xem không chỉ cảm thụ mà còn
đồng kiến tạo ý nghĩa. Bổ sung cho hai
nềntảngtrênlàlýthuyếttiếpnhận,tiêu
biểuquahainhànghiêncứuHansRobert
JaussvàWolfgangIser,nhấnmạnhrằng
nghệthuậtchỉthựcsựhiệnhữukhiđược
tiếpnhậnvàchínhquátrìnhđómớilànơi
ýnghĩađượchìnhthành.Đặcbiệt,trong
khônggiannghệthuậtđươngđại,từtrình

590
diễn(performance),sắpđặt(installation),
tương tác (interactive art) đến nhập vai
(immersive art),khángiảkhôngchỉtiếp
nhậnbằngthịgiáchaytrithức,màthông
qua cơthể,xúcgiác,nhịpđộvàtâmlý.
Sựkếthợpgiữabalýthuyếtnàytạothành
mộtnềntảngđểđọclạicáchìnhthứcnghệ
thuậtthịgiácmới,đặcbiệtlànghệthuật
nhậpvai.Ởđó,khônggiankhôngcònlà
nềncủatácphẩm,màchínhlàtácphẩm.
Côngnghệkhôngcònlàcôngcụ,màtrở
thành ngôn ngữ thẩm mỹ vàngười xem
khôngcònđứngngoài,màtrởthànhyếu
tốthiếtyếucủacấutrúcthẩmmỹ.
III.Phươngphápnghiêncứu
Bài viết sử dụng phương pháp tiếp
cận liên ngành, kết hợpgiữa mỹ học, lý
thuyết tiếp nhận và phân tíchnghệthuật
học. Thông qua việc sử dụng lý thuyết
tiếp nhận (Hans Robert Jauss, Wolfgang
Iser)vàcáctưtưởngmỹhọchậuhiệnđại
(Umberto Eco, Roland Barthes) nhằm lý
giảibảnchấtcủanghệthuậtnhậpvaitrong
môi trườngtriểnlãm đương đại.Bàiviết
đồng thời sử dụng phương pháp nghiên
cứutrườnghợp(casestudy),lấytriểnlãm
immersive Claude Monet & Vincent van
Gogh-ArtLightingExperiencetạiTP.Hồ
Chí Minh (2024)làm đối tượngkhảo sát
chính.Cáchtiếpcậnnàychophépquansát
vàphântíchchitiếtcácyếutốkhônggian,
tươngtáccảmgiác,cấutrúctrìnhbày,vai
tròcủacôngnghệvàhànhvitiếpnhậncủa
côngchúng.Sựkếthợpgiữalýthuyếtvà
thựctiễn giúpbài viết đánh giáhiệuquả
thẩmmỹcũngnhưchấtlượngtrảinghiệm
nghệthuậttrongbốicảnhtoàncầuhóa.
IV.Kếtquảnghiêncứuvàthảoluận
4.1.Nghệthuậtnhậpvai
Nghệthuậtnhậpvai(immersiveart)
là một hình thức nghệ thuật đương đại
trongđóngườixemkhôngchỉquansátmà
thamgiatrựctiếpvàokhônggianvàtiến
trìnhcủa tác phẩm. Điểm đặc trưng của
nghệthuậtnhậpvailàviệctạoramộtmôi
trườngbaotrùmtoànbộgiácquan,từthị
giác,thínhgiác,đếnxúcgiácvàvậnđộng
nhằmlàmmờranhgiớigiữatácphẩmvà
khán giả, giữa nghệ thuật và đời sống.
TheoDiLiu(2023),immersiveartlà“sự
pha trộn giữa nghệ thuật và công nghệ,
sửdụngâmthanh,ánhsángvàcácyếutố
điệntửđểbiếnđổikhônggianthànhmột
trảinghiệmđagiácquancóthểtươngtác,
giúp người xem không chỉ quan sát mà
thựcsựsốngcùngtácphẩm”(Liu,Artand
Immersion,2023).Tuynhiên,immersive
art không phải là một hiện tượng hoàn
toànmới.Tronglịchsửnghệthuật,khát
vọng tạo ra cảm giác nhập vai đã xuất
hiệntừthờicổđại,chẳnghạnnhưcácbức
bíchhọatoàncảnhtrongbiệtthựVilladei
Misteri(Pompeii,thếkỷ1TCN),vớimục
tiêutạoraảogiáckhônggianbaoquanh,
khiếnngườixemcócảmgiácđược“đặt
mìnhvào”thếgiớihìnhảnh(Grau,2003).
Đến thế kỷ 19, trào lưu tranh toàn cảnh
vàsânkhấunhậpvai(immersivetheater)
đãkhơimởkhảnăngsửdụngkhônggian
nhưmộthìnhthứctácđộnglêncảmgiác
và nhận thức người xem. Bước ngoặt
quantrọngdiễnravàocuốithếkỷ20khi
cáchìnhthứcnghệthuậttiênphongnhư
happening,performanceartvàinstallation
art đưa người xem ra khỏi vai trò thụ
động, mời họ bước vào trong tác phẩm
nhưmộtphầnkhôngthểtáchrời.Những
tácphẩmnàykhôngtồntạinhưvậtthểcố
địnhmàlàmôitrườngmở,nơingườixem
trởthànhđiềukiệnđểtácphẩm thựcsự
diễnra.ClaireBishop(2012)môtảnhững
thựchànhnàynhưmộtchuyểnhóatrong
mỹ học đương đại, khi “không gian và
côngnghệtrởthànhchấtliệusángtạo,còn
khángiảtrởthànhyếutốcấuthànhcủatác

591
phẩm”(ArticialHells,2012).Từnhững
năm2000trởđi,dựatrênsựpháttriểncủa
côngnghệsố,đặcbiệtlàtrìnhchiếu360°,
lậptrìnhtươngtác,cảmbiếnchuyểnđộng,
thựctếảo(VR),thựctếtăngcường(AR)
đãmởramộtgiaiđoạnmớichoimmersive
art,đưahìnhthứcnàyvượtkhỏigiớinghệ
thuậttiên phong vàtiến vào khônggian
côngcộng.Thựctếảo(VR)làcôngnghệ
tạoramộtmôitrườnghoàntoànảo,đưa
ngườidùngvàothếgiớikỹthuậtsố,trong
khithựctếtăngcường(AR)làcôngnghệ
kếthợpthôngtinảovàomôitrườngthực
tế.ĐiểmkhácbiệtchínhlàVRtáchngười
dùngkhỏithếgiớithựcbằngkínhVR,còn
ARcho phépngườidùngnhìn và tương
tácvớithếgiớithựcxungquanh,nhưng
được bổ sung các yếu tố ảo thông qua
điệnthoạihoặckínhAR.Cáctổchứcnhư
Atelier des Lumières (Paris), teamLab
Borderless (Tokyo, Thượng Hải), hay
Artechouse (Mỹ) đã tiên phong tổ chức
cáctriểnlãmsửdụngprojectionmapping
(còngọilà3Dmapping)
2
,dữliệutương
tác và công nghệ không gian để tạo ra
nhữngkhônggiannghệthuậtsốngđộng,
nơitácphẩm khôngcòn độclậptồntại,
màliêntụcđượckiếntạolạiquachuyển
động,cảmxúcvàtươngtáccủakhángiả.
Dưới góc độ lý thuyết, immersive
arthiệnthựchóabatrụcộtquantrọngcủa
mỹhọchậuhiệnđại:(1)kháiniệm“tác
phẩmmở”củaUmbertoEco(1989),trong
đótácphẩmkhôngmangmộtnghĩaduy
nhất,màlàmộtcấutrúcgợimở,hoàntất
quasựthamdựcủangườixem;(2)luận
điểm “cái chết của tác giả” của Roland
Barthes (1967), cho rằng ý nghĩakhông
còn nằm trong chủđích của tác giả, mà
2
Projectionmappinghay3Dmappinglàmộtkỹthuậttrìnhchiếuhìnhảnh,videovàhiệuứngánhsánglên
cácbềmặtphứctạp,khôngphảilàmànhìnhphẳngthôngthường.Kỹthuậtnàysửdụngmáychiếucông
suấtlớnvàphầnmềmchuyêndụngđểbiếncácvậtthểnhưkiếntrúctòanhà,sânkhấu,tượngđài,hoặc
thậmchílàcácvậtthểnhỏhơntrởthànhmộtmànhìnhtrìnhdiễnsốngđộngvàấntượng.
được tạo rabởi quá trình đọc/tiếpnhận;
và(3)lýthuyếttiếpnhậncủaHansRobert
JaussvàWolfgangIser,nhấnmạnhrằng
ngườixemkhôngchỉlàngườitiếpnhận,
mà là người đồng kiến tạo trải nghiệm
nghệthuật.Nhữngnềntảnglýthuyếtnày
cho phéphiểu rằng trongimmersiveart,
người xem khôngđứng ngoài tác phẩm,
màlàmộtphầncủatiếntrìnhthẩmmỹ.Từ
gócđộthựchành,nghệthuậtnhậpvaicó
thểđượcxácđịnhquacácđặcđiểmchính
sau(1)Khônggiantriểnlãmchínhlàtác
phẩm,khôngđơnthuầnlànơitrưngbày;
(2)Côngnghệlàchấtliệusángtạo,không
chỉlàphươngtiệntrìnhchiếu;(3)Người
xemlàyếutốcấuthànhtácphẩm,không
phảilàkhángiảthụđộng;(4)Trảinghiệm
làhànhvinghệthuật,khôngthểtáchrời
khỏinghĩatácphẩm;(5)Ýnghĩalàmột
tiếntrìnhmở,tùythuộcvàotươngtác,vị
trí,trạngtháitâmlývàthờigian.Trong
bối cảnh Việt Nam, triển lãm Claude
Monet&VincentvanGogh-ArtLighting
Experience(TP.HồChíMinh,2024)làví
dụtiêubiểuchosựdunhậpvàứngdụng
củamôhìnhimmersiveart.Thayvìtrưng
bàycáctácphẩmnguyênbản,triểnlãmsử
dụngcôngnghệtrìnhchiếuđaphươngtiện
đểtái tạo khônggian hội họa thôngqua
ánhsáng,âmthanhvàchuyểnđộng,từđó
tạoramột“trảinghiệmnghệthuật”hơn
là mộttriển lãmtranh theonghĩatruyền
thống.Điềunàythểhiệnrõxuhướngtoàn
cầuhóatrongnghệthuật,đồngthờiđặtra
nhữngcâuhỏiquantrọngvềcảmgiác,thị
hiếuvàkhảnăngduytrìchiềusâuthẩm
mỹ trong một thời đại ngày càng bị chi
phốibởitrảinghiệmthịgiáctứcthời.

592
TácphẩmcủahọasĩClaudeMonettạitriểnlãmArtLightingExperience
Nguồn:ArtLightingExperience
4.2. Triển lãm Claude Monet
& Vincent van Gogh - Art Lighting
Experience
Trong dòng chuyển hóa của nghệ
thuậtnhập vai (immersive art) toàncầu,
triển lãm Claude Monet & Vincent van
Gogh-ArtLightingExperience,tổchức
tại TP. Hồ Chí Minh vào năm 2024, là
mộtvídụcụthểchosựdịchchuyểntrong
cáchthứccôngchúngViệtNamtiếpcận
nghệthuậtthịgiáctrongbốicảnhđương
đại. Không giống với mô hình bảo tàng
truyền thống, triểnlãm không giớithiệu
các tác phẩm nguyên gốc mà tái hiện
nhữngtácphẩmnghệthuậtkinhđiểnbằng
côngnghệtrìnhchiếuhiệnđại:mapping
360độ, LED động, hiệuứng âm thanh,
ánhsángđồngbộvàkhônggianthịgiác
toàn phần.Đây làmột nỗlực nhằmphá
bỏgiới hạn vật lýcủa khung tranh, đưa
ngườixembướcvàokhônggiantâmlý,
cảmxúcvàmỹcảmmàcácnghệsĩnhư
Monet hay Van Gogh từng trải nghiệm.
Không gian triển lãm được tổ chức như
mộthệsinhtháithịgiác-cảmgiác,nơi
ngườixemkhôngcòngiữvaitròquansát
thụđộng,màtrởthànhchủthểcảmthụ,
trực tiếp bước vào không gian thẩm mỹ
đượcthiếtkếbởicôngnghệthịgiác,âm
thanhvòmvàchuyểnđộngđồngbộ.Với
diệntíchhơn1.200m²tạiVạnHạnhMall,
triển lãm được thiết kế gồm năm không
gian trảinghiệm,mỗi khuvực trìnhbày
cáckhíacạnhkhácnhauvềcuộcđời,tác
phẩm và cảm hứng nghệ thuật của hai
danhhọa.Hơn150tácphẩmnổitiếngcủa
Monet vàVan Gogh được tái hiện bằng
côngnghệLED360°,projectionmapping,
hiệu ứng ánh sáng vàâmthanhlậpthể.
NhữngtácphẩmnổitiếngnhưTheStarry
Night, Sunowers, Bedroom in Arles
(VanGogh)hayWaterLilies,Impression:
Sunrise,WomanwithaParasol(Monet)...
khôngcònđứngyênnhưvậtthểvậtlý,mà
được biến hóa thành những “dòng chảy
thịgiác” phóng lớn, chuyển động, xoáy
chuyểnvàhòaquyệncùngâmnhạc.Tác
phẩmtrởthànhkhônggianvàkhônggian
trở thành tác phẩm. Cảnh quan chuyển
động,âmnhạcphốihợpvớiánhsáng,các
hìnhảnh tranh xoáy chuyển hoặcphóng
lớntừngchitiếtcủanétcọ,tấtcảtạothành
mộthànhtrìnhcảmgiác.Sựtiếpnhậnở

