
2l's love - phần 2

Ngay đến đó, hàng loạt những tiếng ******** từ phía học sinh bắt đầu nhao lên.
Cả trường rầm rì không ngớt. Thái độ bộc lộ rõ ràng, rằng buồn chán, rằng thất
vọng v.v...
Tiếng cô hiệu trưởng vẫn vang lên.
- Các em trật tự. Tôi biết với các em mới vào trường mà đã phải học tập trong môi
trường thế này thì thật không công bằng, nhưng lần tu sửa này sẽ giúp ích rất nhiều
cho các em trong vấn đề học tập vì khu trung tâm chính là khu nhà chức năng. Tất
cả cũng chỉ phục vụ cho lợi ích của các em. Việc phân chia học sinh là không thể
tránh khỏi. Để đám bảo hai nhánh của trường vẫn đủ các lớp từ A đến F, nên mỗi
lớp sẽ chia đôi số học sinh. Điều này càng làm cho chất lượng học tập tốt hơn, và
phục vụ cả cho việc thực tập của các thày cô giáo mới. Năm nay sẽ không tổ chức
lễ khai giảng mà thay vào đó các em sẽ đi học ngay vào ngày này, vì vào thời điểm
đó trường đã triển khai phân nhánh. Vậy, chúc các em học tập tốt trong bốn năm
học sắp tới.
Chỉ có vài tiếng vỗ tay rời rạc vang lên khi cô hiệu trưởng đáng kính kết thúc lời
phát biểu của mình. Tất cả đám học sinh rơi vào tình trạng nhốn nháo, mới chân
ướt chân ráo vào trường thì đã có lệnh thông báo chia đôi học sinh, tuy nhiên cũng
may vì đám học trò không mấy buồn rầu do cũng chưa kết thành bạn bè mấy. Các

dãy lớp trở về phòng học của mình. Đám Ngọc Linh thì vẫn còn đang não nề tâm
sự, thật không hiểu sao mấy đứa khác lại có thể bình thản như thế trong khi kết quả
thì có thể vào một lớp tốt hơn. Giờ lại đến cái lệnh chia đôi học sinh càng làm
chúng nó thêm điên đầu.
Mấy ngày đầu trôi qua tốt đẹp. Lập Huy, Vương Tâm và Ngọc Linh vẫn học chung
một lớp. Nhưng có một điều mà chúng nó thấm thía sau khi hỏi qua các học sinh
trong lớp và cả lớp ngoài là về hệ thống trường, tự do Minh Nhất Triệt, cũng là lý
do vì sao Ngọc Linh và Vương Tâm lại rơi vào lớp C.
Đó là vì: tự do Minh Nhất Triệt là một trường tư đầy uy tín, là nơi hội tụ của giới
thượng lưu, những người có chức có quyền nuôi sống hàng vạn người làm công,
kéo vụt lên cả một nền kinh tế. Bề dày lịch sử và hệ thống đào tạo khác biệt đã làm
cho Minh Nhất Triệt trở nên đáng tin cậy để họ gửi gắm con cái mình; rồi nhờ vào
thành công của những con người này, như tấm gương sáng chỉ rõ hiệu quả giáo
dục, mà trường ngày càng nổi tiếng, thu hút một lượng lớn học sinh đổ vào dự
tuyển. Một cách dĩ nhiên, trường này được tạo ra là để dành cho con cái của những
nhà đầu tư cho trường, những cậu ấm cô chiêu giàu có đầy quyền lực, là những
người dĩ nhiên được xếp vào hai lớp A và B, mà không cần phải có một cái đầu
thông minh tuyệt đối đến mức có số điểm chẳng ai vươn tới được.

Không còn cách nào khác, đám học sinh bình dân buộc phải chấp nhận. Mọi thứ
thật quá đường đột.
Những ngày tháng học sinh không yên ổn dường như đã bắt đầu. Càng tìm hiểu
sâu về tự do Minh Nhất Triệt, Ngọc Linh càng tiếc nuối vì đã thi vào đây, bởi môi
trường này hoàn toàn khác biệt với nó. Ngày khai giảng đã đến, trường cũng đã
phân thành hai nhánh với khu trung tâm được rào lại cẩn thận tách biệt độc lập
đám học sinh. Có thể nào, còn điều gì mà nó không biết không?
Khoảng một tuần sau, khi mọi thứ đã đi vào trật tự, đám học sinh cũng bắt đầu thân
thiết hơn; nhưng có vẻ những rắc rối mới bắt đầu ập đến. Trong một trường học,
việc có thành phần học sinh nổi loạn, còn được gọi là “cá biệt” là khá phổ biến, và
Minh Nhất Triệt cũng không ngoại lệ với một đám học sinh ra oai, tỏ ra mình là
thủ lĩnh. Rất không may, ở nhánh Một này của Ngọc Linh lại có (những) hai cô
nàng không coi ai ra gì là Đặng Tuyết Phương và Trần Uyên của lớp A, con gái
rượu của hai ông chủ tập đoàn lớn, một trong những nhà đâu tư chính của trường
học; tuy nhiên chắc chắn rằng, hai nhỏ này không bị coi là “cá biệt”. Khác biệt duy
nhất ở Minh Nhất Triệt là, chúng không đơn thuần ra oai do gặp thời thế mà kinh

khủng hơn là do “truyền thống” trong giới học sinh của Minh Nhất Triệt! Bắt đầu
từ những thông tin này, Ngọc Linh phải đối mặt với những chuyện tưởng chừng
chưa bao giờ thấy.
Một buổi chiều, khi những tiết học cuối cùng sắp kết thúc, Ngọc Linh lượn quanh
trường trong giờ thể dục giải lao của lớp mình. Bất ngờ con bé bắt gặp hai nhỏ
Trần Uyên và Tuyết Phương đang kênh kiêu đi ngang qua sân trường. Ngọc Linh
ngán ngẩm nhìn cô nàng ăn mặc bóng bẩy với những thứ trang sức hàng hiệu tầm
cỡ đầy tay, có vẻ đẳng cấp hơn hẳn so với những người khác. Nhưng mọi chuyện
không chỉ dừng lại ở đó, vì bất ngờ có một đứa lớp nó chạy qua rồi vô tình va phải
Đặng Tuyết Phương. Cô bạn này cúi gập người xin lỗi rối rít, trông có vẻ lo lắng
lắm. Ngọc Linh đứng hẳn lại vì đã bắt đầu thấy những sự kì lạ trong cách cư xử, vì
giữa hai người bạn cùng trường với nhau thì chẳng việc gì phải tỏ ra như thể bọn
lớp A kia trên mình một bậc vậy.
Và còn bất ngờ hơn khi cô nàng Tuyết Phương kia cao ngạo hách dịch:
- Mày biết mày vừa làm gì không??
Nhỏ bạn lớp nó vẫn không dám ngẩng đầu lên.
- Dạ... em xin lỗi chị!!

